Mộc Tịch Vãn  Sở Uẩn Hề ,  bông  xanh nhỏ , khẽ gật đầu,   gì thêm. Mấy cái tiểu xảo  của cô , cô chỉ cần liếc mắt là  thấu.
“Vãn Vãn   điểm ? Em định đăng ký  trường nào?” Sở Uẩn Hề dồn ép, cô   khoe khoang sự vượt trội của   mặt  , càng   cho Mộc Tịch Vãn bẽ mặt.
Mộc Tịch Vãn bật ,  Sở Uẩn Hề  nhướn đôi lông mày thanh tú, bình thản hỏi ngược :
“Thế... chị thi  bao nhiêu điểm?”
Giọng Mộc Tịch Vãn nhẹ nhàng, nhưng  ẩn chứa một chút sắc bén khó nhận .
Sở Uẩn Hề vốn định khoe khoang thành tích của , bèn giả vờ ngượng ngùng : “Chị thi   lý tưởng cho lắm, chỉ  hơn 600 điểm thôi. Còn Vãn Vãn thì ? Chị   thủ khoa đại học năm nay ở trường cấp ba Nhị Trung của em đấy?”
Sở Uẩn Hề , ngoài một  là thủ khoa, thành tích của các học sinh khác ở trường cấp ba Nhị Trung đều chẳng  gì nổi bật. Dù  thì, học sinh giỏi nhất Kinh Thành đều tập trung ở trường cấp ba Nhất Trung của cô  .
Vừa  Sở Uẩn Hề  xong, Mộc Cảnh Hạo và Mộc Cảnh Hãn lập tức sốt ruột, đưa mắt  cô . Rõ ràng hôm đó bọn họ  thấy Mộc Tịch Vãn xuất hiện  TV là vì cô  chính là thủ khoa đại học của Kinh Thành! Chẳng lẽ bọn họ quên   ??
Sở Uẩn Hề cũng nhận  Mộc Cảnh Hạo và Mộc Cảnh Hãn đang liếc mắt  hiệu. Cô  cảm thấy bực bội,    sai gì ? Cô  nhíu mày, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc.
Lúc , Sở Uẩn Hề vẫn tin chắc thành tích của  cao hơn Mộc Tịch Vãn. Dù  Mộc Tịch Vãn cũng   điều kiện sinh hoạt hậu đãi như cô ,  học trường cấp ba Nhị Trung, ngoại trừ thủ khoa, cả trường chắc chắn chẳng  ai   600 điểm.
Mộc Hoành Đào, Giang Tinh Mạn và Mộc Cảnh Trần đều im lặng. Họ cảm thấy đây là một cơ hội "vả mặt" quá , và  để  vinh dự  cho con gái/em gái  tự thể hiện. Họ lặng lẽ  một bên, ánh mắt đầy mong đợi,  xem Mộc Tịch Vãn sẽ ứng phó thế nào.
Mộc Tịch Vãn nhận lấy ly nước Mộc Cảnh Trần đưa, nhấp một ngụm nhỏ,  đó  Sở Uẩn Hề :
“Chị thi đúng là  lý tưởng thật đấy!” Giọng cô mang theo chút trào phúng.
Sở Uẩn Hề  , trong lòng  khỏi  khẩy. Còn   thi  lý tưởng,  nếu Mộc Tịch Vãn thi ,    dám   điểm của ? Nghĩ đến đây, ánh mắt cô  hiện lên vẻ khinh thường, khóe miệng khẽ nhếch.
Sở Uẩn Hề siết chặt lòng bàn tay, tiếp tục giả bộ dịu dàng, hào phóng:
“ . Không  Vãn Vãn thi  bao nhiêu điểm?” Giọng cô  vẫn nhẹ nhàng, nhưng  mang theo vẻ nôn nóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-sot-deo-thien-kim-huyen-hoc-tro-ve/48.html.]
Mộc Tịch Vãn  Sở Uẩn Hề vội vàng  tự chuốc nhục  , cô cũng  từ chối "thiện ý"  của cô :
“Cũng  lý tưởng lắm , 748 điểm.” Dù  cô  mất 2 điểm môn văn một cách khó hiểu, hài.
Giọng Mộc Tịch Vãn  bình thản, nhưng  như một tiếng sét đánh thẳng  lòng Sở Uẩn Hề.
“Cái gì? Ha ha, Vãn Vãn, em đùa chị đấy ?” Sở Uẩn Hề  thể tin , sắc mặt cô  tái mét, ánh mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
Mộc Cảnh Hãn kéo ống tay áo Sở Uẩn Hề, thì thầm: “Chị Hề Hề, chị Tịch Vãn chính là thủ khoa đại học năm nay đấy!”
Nghe Mộc Cảnh Hãn , Sở Uẩn Hề cảm thấy mặt  nóng bừng. Cô  thầm oán trách trong lòng.
Rõ ràng Mộc Tịch Vãn  thành tích  như , tại  ban đầu khi cô  hỏi   ? Lại còn chờ xem cô  bẽ mặt, thật đáng ghét! Sở Uẩn Hề nghĩ , ánh mắt lóe lên tia oán hận, nhưng   dám thể hiện  ngoài.
Sở Uẩn Hề  gượng gạo, giả vờ  chút tủi :
“Hóa  Vãn Vãn học giỏi thế . Sao em   ngay từ đầu.”
Mộc Tịch Vãn  xong, suýt bật . Xem , Sở Uẩn Hề   chỉ là  xanh tinh, còn  bạch liên hoa  bám . Hơn nữa, cô chỉ   thấy  mệnh của   mà thôi, một  ngoài như Sở Uẩn Hề, cô  nghĩ rằng cô  che giấu  lắm ?
Mộc Tịch Vãn khẽ , giả vờ đồng tình gật đầu:
“Ừm, sợ chị bẽ mặt nên mới  .”
Mộc Hoành Đào và Giang Tinh Mạn  con gái   ,  khỏi lén  thầm. Nhìn thấy con gái mạnh mẽ như thế, họ cũng yên tâm hơn. Chỉ cần con gái họ   thiệt thòi,  chuyện khác đều dễ giải quyết.
Còn Mộc Cảnh Trần cũng âm thầm tặng cho em gái một nghìn “like”. Tính cách của Sở Uẩn Hề,   sớm  ưa . Chỉ là ngày thường  ít khi về nhà, hơn nữa  là đàn ông con trai, nên cũng mắt nhắm mắt mở mặc kệ.  giờ thì khác , em gái ruột của   trở về. Sau ,  sẽ  để mắt đến cô , cô   thể lừa  mấy thằng em trai ngốc nghếch xoay vòng vòng , nhưng   cho phép cô  bắt nạt công chúa nhỏ nhà  !
Mộc Cảnh Hạo và các em trai khác  vẻ mặt thất thần, bẽ bàng của Sở Uẩn Hề, trong lòng  khỏi oán trách Mộc Tịch Vãn.   , rõ ràng là Hề Hề  khơi chuyện , Mộc Tịch Vãn chỉ là  động đáp lời. Họ  thể bắt bẻ  Mộc Tịch Vãn,   thêm các bậc trưởng bối bênh vực, nên đành  nhỏ giọng an ủi Sở Uẩn Hề. Còn món nợ , trong lòng họ tạm thời cứ tính lên đầu Mộc Tịch Vãn.
Mộc Tịch Vãn  về   thể nhằm  Hề Hề như , đây là lúc họ còn ở bên cạnh đấy. Nếu họ   ở đây,   Mộc Tịch Vãn sẽ bắt nạt Hề Hề thế nào nữa!