Tạ Diệu Đồng cố nén cơn giận đang sục sôi. Cô   giúp việc cứ liên tục mỉa mai, chỉ  bước đến  rõ  chuyện, nhưng   kìm . Hôm nay là  đầu cô gặp  bố  ruột, cô   gây  bất kỳ xích mích nào.
Tạ Diệu Đồng ôm Gia Gia  lặng lẽ  chân bậc thang. Dù  là cuối thu, nhưng cái nắng gắt của Kinh Thị vẫn cứ chói chang. Cô  khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai  phơi đỏ ửng, trong lòng thoáng hối hận vì  đưa con theo. Cô chịu khổ , nhưng Gia Gia thì . Vừa bế con, cô  đưa một tay lên che trán cho bé, chắn bớt ánh nắng gay gắt.
Đợi một lúc lâu, cánh cửa lớn cuối cùng cũng mở . Một  phụ nữ ăn mặc sang trọng bước . Tạ Diệu Đồng bỗng cảm thấy hồi hộp, trong mắt tràn đầy sự chờ mong, nghi hoặc và cả bất an. Đây   là  ruột của cô ?
Thư phu nhân  cô gái lạ mặt đang bế đứa trẻ  mắt. Ánh mắt bà  đầy vẻ khó hiểu và thiếu kiên nhẫn. Ngoài trời nóng nực, chẳng  nơi nào mát mẻ bằng trong nhà. Nghĩ , bà  càng mất bình tĩnh, sốt ruột hỏi: “Cô là ai? Tìm   chuyện gì?”
Bà  chợt nảy  một suy nghĩ, chẳng lẽ đây là bồ nhí của chồng bà, giờ ôm con đến tận cửa ăn vạ? Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt Thư phu nhân  Tạ Diệu Đồng  lộ rõ vẻ chán ghét.
Tạ Diệu Đồng dường như nhận  sự  hài lòng trong ánh mắt Thư phu nhân. Lòng cô càng thêm căng thẳng. Cô hít một  thật sâu để lấy  bình tĩnh, ngẩng đầu  thẳng  bà , nhẹ giọng hỏi: "Bà… bà là Thư phu nhân ạ?"
Thư phu nhân thầm nghĩ "Quả nhiên là ", xem  bà  đoán đúng. Cô gái  đúng là bồ nhí của chồng bà , thậm chí còn sinh cả con riêng .   bộ dạng giản dị đến  phần quê mùa của cô gái , bà   thầm chê gu thẩm mỹ của chồng càng ngày càng tệ. Cô gái  dù  nhan sắc nổi bật, nhưng cách ăn mặc …    hợp với sở thích của chồng bà .
Nghĩ đến đây, Thư phu nhân lạnh lùng : "  cần  cô là bồ nhí  bồ tư, tuổi còn nhỏ  lo học hành  chỉ nghĩ đến việc quyến rũ đàn ông. Thế nào, ôm con đến đây đòi tiền nuôi nấng  là  cướp vị trí của ?   cho cô , khôn hồn thì ôm đứa con hoang   ngay,  thì  sẽ gọi cảnh sát!"
Tạ Diệu Đồng sững sờ,  kịp phản ứng. Sau khi cô hiểu rõ từng lời của  phụ nữ  mặt, cô mới nhận  bà  hiểu lầm. Cô vội vã giải thích: "Không,  , bà  hiểu lầm .  đến đây là  hỏi bà,   23 năm  bà  mất  một đứa con gái ?"
Thư phu nhân   thì khựng , trong mắt chợt lóe lên tia hoảng loạn, nhưng ngay lập tức khôi phục  vẻ bình tĩnh. Bà   đánh giá Tạ Diệu Đồng từ  xuống  một  nữa, trầm giọng hỏi: "Cô  ý gì?"
Lòng Tạ Diệu Đồng vẫn còn căng thẳng.  lúc cô định trả lời, một giọng nữ từ trong nhà vọng : "Mẹ ơi,  đang  chuyện với ai thế ạ?"
Nghe thấy giọng con gái, Thư phu nhân  ,  Thư Vân Sam  bước , bà  vội : "Vân Sam,  con   đây? Vào phòng , ngoài  nắng lắm!"
Thư Vân Sam đưa tay lên che nắng, ánh mắt đầy vẻ chán ghét  Tạ Diệu Đồng, hỏi: "Cô là ai? Đến nhà   gì?"
Lúc , sự căng thẳng của Tạ Diệu Đồng  biến mất, ánh mắt cô trở nên kiên định hơn. Cô  thẳng  Thư phu nhân, kiên quyết hỏi: "Bà vẫn  trả lời câu hỏi của ."
Thư phu nhân  nhíu mày. Bà   hiểu tại  Tạ Diệu Đồng  hỏi câu đó. Chuyện năm xưa bà  chắc chắn    ngoài ,  mà cô gái   hỏi thẳng thừng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-sot-deo-thien-kim-huyen-hoc-tro-ve/222.html.]
Thư phu nhân  trả lời. Bà   đánh giá Tạ Diệu Đồng. Dù ăn mặc  vẻ giản dị, nhưng nhan sắc của cô  nổi bật hơn cả hai cô con gái của bà .
Đợi , con gái? Nghĩ đến đây, Thư phu nhân bỗng nhận  đường nét  khuôn mặt Tạ Diệu Đồng quả thật  chút tương đồng với cô con gái lớn của bà . Chẳng lẽ… cô gái  chính là đứa bé năm xưa?    cô  tìm  đến đây?
Dù trong lòng vẫn còn nghi ngờ, Thư phu nhân vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên. Bà  đánh giá Tạ Diệu Đồng thêm một  nữa,   đứa bé trong lòng cô, cau mày hỏi: "Cô  kết hôn  ?"
Tạ Diệu Đồng  hiểu tại  Thư phu nhân  hỏi , nhưng vẫn ngoan ngoãn lắc đầu: "...   ạ!"
"Đứa bé  là con của cô?" Thư phu nhân hỏi tiếp.
Nhìn thấy Tạ Diệu Đồng gật đầu, bà  bật  đầy mỉa mai: "Thì  là  chồng mà   con!"
Lòng Thư phu nhân bắt đầu nôn nóng. Bà    Tạ Diệu Đồng  tìm  Thư gia bằng cách nào, nhưng cô gái  tuyệt đối  thể trở về. Vì chuyện năm xưa, chồng bà   hề  .
Hơn nữa, cô gái   hề ưu tú như hai đứa con gái mà bà   nuôi dưỡng. Đưa cô  về Thư gia chẳng khác nào  cả gia đình mất mặt. Quan trọng hơn, cô    con  khi kết hôn,  chỉ  Thư gia bẽ mặt, mà còn   giá trị lợi dụng nào nữa. Vì , bất kể cô gái    đứa con năm xưa  , bà  cũng  thể để cô  bước  cánh cửa Thư gia.
Khi  đưa  quyết định, Thư phu nhân  còn do dự nữa. Bà  lạnh lùng  cô gái  mặt, : "  cần  cô là ai, mời cô rời khỏi nhà chúng  ngay. Thư gia  chào đón một  sống buông thả,  chồng   con như cô!"
Nghe những lời đó, sắc mặt Tạ Diệu Đồng tái mét. Những lời của Thư phu nhân cứa  tim cô như một lưỡi d.a.o sắc bén, đánh tan niềm hy vọng và chấp niệm mà cô  ấp ủ từ nhỏ. Cơ thể cô khẽ run lên, ánh sáng trong mắt vụt tắt.
"Còn  ngẩn  đó  gì,   thấy lời    ? Cô đúng là  kỳ lạ, ăn mặc thì quê mùa,  chuyện thì lảm nhảm." Thư Vân Sam ,   sang Thư phu nhân: "Mẹ ơi, nóng quá, chúng   nhà thôi!"
 lúc Thư phu nhân gật đầu đồng ý, một giọng  lạnh lùng và uy lực vang lên từ phía cổng sắt: "Mở cửa!"
Thư phu nhân và Thư Vân Sam đều từng gặp Mộc Cảnh Dập. Nhìn thấy   ngoài cổng, Thư Vân Sam  chút nghi hoặc hỏi: "Mẹ, con   lầm chứ? Đó là Mộc Tam thiếu  ?"
Thư phu nhân gật đầu đồng tình với con gái,  vội vàng  với  giúp việc: "Mau, mau mở cổng !"