Tin Nhắn Thông Kim - Làm Giàu Song Giới - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-10-05 15:51:14
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy rương lớn vàng bạc châu báu bày mặt, Thịnh Hành tùy tay nhấc một chuỗi ngọc thạch lên, mắng vài câu.
“Cái đám thổ phỉ đáng c.h.ế.t , ít cướp bóc, lục soát ngần đồ! Chém đầu chúng nó cũng còn là quá hời cho chúng nó !”
Lăng Phong một bên , “Những thứ mà để trong tay bọn chúng cũng chỉ là hoang phí, giờ thì , thể dùng cho bá tánh.”
“Xa xa đủ! Đông Thủy Tây Điều, liên quan đến cả Thịnh Quốc, tham gia đếm xuể, mỗi ngày chỉ riêng tiền ăn là một khoản chi nhỏ, còn tiền công hàng ngày, là một khoản chi lớn khác, cộng thêm tiền an cư phát cho dân chúng một khu vực, và tiền xây nhà, thì dù tiêu diệt mười cái Hắc Hùng Trại cũng đủ........”
“Điện hạ, thần tuân theo lệnh ngài, âm thầm điều tra nghiêm ngặt các quan tham. Một khi tra , sẽ thể quốc khố sung túc hơn.”
Thịnh Hành khỏi thở dài một , một việc lợi nước lợi dân cũng dễ dàng gì, quá nhiều chuyện lo lắng.
Lăng Phong tiếng thở dài của , bên cạnh khuyên nhủ, “Điện hạ cần quá lo lắng, gần đây vì chuyện tiễu phỉ và Đông Thủy Tây Điều mà ngài liên tục lao tâm khổ tứ, vẫn nên cẩn thận giữ gìn thể.”
Thịnh Hành liếc mắt , “Ta yếu đến mức đó ?”
Lăng Phong cúi hành lễ, “Thuộc hạ ý đó, Điện hạ thể vàng ngọc, thuộc hạ cũng chỉ là lo lắng cho ngài.”
“Thôi chuyện nữa, , tìm Giang Hồng Yến uống thôi!”
“Được.”
Tiệm vẫn đông khách như thường lệ. Thịnh Hành đến đây nên khá quen thuộc, cùng Lăng Phong trực tiếp lên lầu hai.
Vừa thấy Giang Hồng Yến đang bên một bàn, chăm chú xem mấy tờ giấy.
“Giang !”
Giang Hồng Yến tiếng liền ngẩng đầu. Khoảnh khắc thấy hai , vội vàng dậy chào hỏi.
“Thịnh , Lăng , mau xuống, sẽ bảo mang đến ngay.”
Hai xuống bên bàn . Thịnh Hành lướt mắt mấy tờ giấy mặt Giang Hồng Yến, hỏi: “Xem gì thế?”
“Gần đây đang nghiên cứu máy ép dầu, dự định sẽ mở thêm một xưởng ép dầu.”
“Máy ép dầu ư?”
“ . Hiện tại các quán rượu, nhà hàng đều dùng mỡ động vật. dùng máy ép dầu để ép dầu lạc, dầu óc chó... Các loại dầu khác sẽ tạo hương vị món ăn cũng khác , giúp thêm lựa chọn.”
Thịnh Hành ngạc nhiên: “Đậu phộng cũng thể ép dầu ?”
“Có chứ, cũng trong một quyển sách, nên gần đây vẫn luôn suy nghĩ về chuyện .”
Thịnh Hành đầy vẻ khâm phục: “Giang , đúng là vô vàn ý tưởng.”
Giang Hồng Yến : “Nhàn rỗi nên nghĩ ngợi linh tinh thôi mà.”
Thịnh Hành , định hỏi ở nhà việc gì cần bận rộn , bỗng nhớ đây từng là một tăng nhân. Đã là tăng nhân thì chắc chắn thành gia, nên cần lo lắng chuyện nuôi sống gia đình, vì thời gian rảnh rỗi cũng nhiều hơn.
Tiểu Thất mang đến mấy chén , cùng vài món ăn vặt hương vị mới mà tiệm mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-56.html.]
“Gần đây thêm mấy món mới, hai thể thử xem .”
“Đã đến thì chúng sẽ khách sáo .”
“Thịnh gần đây chắc nghỉ ngơi , thấy sắc mặt vẻ mệt mỏi.”
Thịnh Hành thở phào một : “Đừng nhắc nữa, gần đây mệt chết.”
“Xem công việc bề bộn nhỉ.”
“ , việc cần lo thật sự quá nhiều. Gần đây Dự án Dẫn nước Đông sang Tây chẳng bắt đầu , cũng nhờ vả tìm một chân sai vặt để , cứ nghĩ là công việc , ai ngờ bắt tay mới khó khăn đến mức nào...”
“Việc gì thế?”
“Nhiều tham gia đào mương như , họ cần ăn chứ. chịu trách nhiệm thu mua các loại nguyên liệu thực phẩm, đó còn là vấn đề chính. Vấn đề chính là cấp yêu cầu dùng ít tiền nhất để những đó ăn no, ăn ngon. xem, đây chẳng là khó ? Vừa ăn no, ăn ngon, cho dùng nhiều tiền, gì chuyện như ? Các thương nhân ai cũng kiếm tiền, thể nào cho đồ đạc .”
Giang Hồng Yến khẽ mỉm : “Dự án Dẫn nước Đông sang Tây liên quan đến cả Đại Thịnh quốc, nhiều tham gia như , chỉ riêng tiền ăn tốn nhiều. Đây chắc chắn là một khoản chi lớn đối với ngân khố quốc gia, nên việc các quan tiết kiệm cũng là điều bình thường.”
“ cũng hiểu, nhưng cho rằng họ nên mở rộng nguồn thu và cắt giảm chi tiêu, chỉ tiết kiệm thôi thì vô ích. Phải tìm cách để ngân khố thêm tiền, áp dụng cả hai phương pháp, như về lâu dài mới là cách lợi hơn.”
“Thịnh cũng , quan phủ nên tìm cách đầy ngân khố, chứ nên chỉ tiết kiệm một cách mù quáng.”
Lăng Phong ăn , coi như hiểu chút ít. Lần chủ tử đến đây chỉ để uống , mà là nhân cơ hội thăm dò. Giang Hồng Yến nhiều ý tưởng, Dự án Dẫn nước Đông sang Tây cũng do đề xuất, lẽ thể từ mà tìm vài phương pháp hữu ích.
Hiểu ý chủ tử, liền mở miệng thêm: “Muốn đầy ngân khố thì chẳng đơn giản , tăng thuế má là chứ gì. Đại Thịnh quốc nhiều như , chỉ cần tăng thêm một chút thôi là thu nhiều tiền .”
Thịnh Hành lập tức phản bác: “Cách chắc chắn . Một khi tăng thuế, dân chúng ắt sẽ oán than khắp nơi.”
Giang Hồng Yến cũng ý kiến tương tự: “ cũng nghĩ cách . Đối với nhiều dân thường, khi đóng thuế, thu nhập cả năm chỉ đủ ăn no mặc ấm. Trước đây còn thường xuyên dân chúng giảm thuế, lúc đương nhiên thể tăng thêm, nếu chỉ gây oán giận trong dân mà thôi.”
Lăng Phong vẻ mặt mơ hồ: “Vậy thì còn thể thế nào nữa?”
“Thật , đầy ngân khố, nhiều cách, thể thu một ít tiền nhanh chóng, lợi cho lâu dài...”
Lăng Phong và Thịnh Hành đều trở nên hứng thú.
“Giang , cách gì, thử xem. Chúng bây giờ cũng coi như đang việc cho quan phủ, nếu thật sự đưa vài ý kiến , chúng báo cáo lên, chừng thể nhận một ít phần thưởng. Đến lúc đó chúng sẽ chia cho thêm một ít.”
“Một trong những cách đó là tiền đẻ tiền.”
“Tiền đẻ tiền ư?”
Hạt Dẻ Nhỏ
“ . Theo , hiện tại các tiệm bạc ở Đại Thịnh quốc về cơ bản đều do tư nhân kinh doanh. Nếu thể lấy danh nghĩa cả Đại Thịnh quốc để mở Đại Thịnh Tiệm Bạc, đưa một biện pháp cho vay lãi, chắc chắn sẽ giúp ngân khố tăng thu nhập. Ví dụ, một nào đó ăn kinh doanh nhưng đủ tiền, thể vay từ tiệm bạc, khi trả nợ thì trả thêm, như chẳng sẽ thêm một khoản thu nhập ? Hơn nữa, dù Dự án Dẫn nước Đông sang Tây kết thúc , việc vẫn thể tiếp tục, về lâu dài, nó thể mang nhiều thu nhập cho ngân khố quốc gia.”
Thịnh Hành xong, trầm ngâm một lát gật đầu: “ sai, cách quả thực khả thi.”
“Cách thứ hai, thể khiến giàu đóng góp nhiều hơn. Dân nghèo dù vắt kiệt đến mấy cũng chẳng vắt giọt dầu nào, nhưng giàu thì khác, một bữa cơm tùy tiện của họ khi đủ cho dân thường sống cả năm.”
Lăng Phong lập tức lắc đầu: “Không thể nào, giàu kẻ ngốc, họ sẽ cam tâm tình nguyện bỏ tiền ư?”