Tin Nhắn Thông Kim - Làm Giàu Song Giới - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-10-05 15:51:03
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thôn Thanh Dương, bách tính tụ tập một chỗ, cãi vã với các quan sai.
“Tổ tiên chúng sống ở đây bao đời nay, đột nhiên bảo chúng dọn , chúng thể dọn ?”
“Các sửa mương chúng quản, nhưng nhà của chúng ở đây, thiên hạ rộng lớn, ngoài nơi còn nơi nào là chỗ dung cho chúng ?”
“ , dù quan phủ yêu cầu, cũng thể bỏ mặc sống c.h.ế.t của bách tính chúng chứ. Muốn phá nhà chúng , đào đất chúng , chúng thể đồng ý!”
Đám quan sai phía cũng bực bội, “Sửa mương đào rãnh cũng là vì nghĩ cho các ngươi, phía đông nước Đại Thịnh thường xuyên lũ lụt, phía tây thì quanh năm hạn hán, một khi tai họa xảy , sẽ bao nhiêu c.h.ế.t các ngươi rõ, đây là việc lớn liên quan đến cả quốc gia! Cũng là mệnh lệnh từ xuống, các ngươi dám trái lệnh ?!”
“Bách tính nhỏ nhoi chúng đương nhiên dám trái lệnh các quan lớn, chúng chỉ rời khỏi đây căn bản đường sống, vốn dĩ cũng nghề ngỗng gì, dựa chút ruộng đất trong nhà để sống qua ngày, bây giờ các đào mương ở đây, chúng ?”
“ , các bảo chúng ? Các là quan sai, cũng gia đình, đột nhiên xông , phá nhà các , các đồng ý ?”
“Hôm nay sẽ canh giữ ở đây, nhà và đất của chúng , cho phép bất kỳ ai động , hoặc là các cứ tay, dù rời khỏi đây chúng cũng sống nổi.”
“ cũng canh giữ ở đây! Các đều là quan sai mang đao, chúng chống cự , g.i.ế.c thì cứ giết, dù đất thì cũng chẳng bao lâu nữa sẽ c.h.ế.t đói!”
“Miệng thì là vì bách tính chúng mà nghĩ, nhưng sống c.h.ế.t của bách tính các chẳng quan tâm chút nào. ! Đây quả thực là việc lớn liên quan đến cả nước Đại Thịnh, nhưng việc của cả quốc gia tại để dân trong làng chúng gánh chịu? Người dân các làng khác cũng sẽ phá nhà đào đất ? Nếu tất cả đều như , thì chúng gì, nhưng nếu các làng khác đều bình yên vô sự, tại chỉ làng Thanh Dương chúng rời bỏ nơi sống mấy chục năm?”
Tên quan sai cầm đầu quát về phía bách tính, “Bởi vì theo quy hoạch, làng Thanh Dương của các ngươi ngay con mương , xung quanh là núi, còn cách nào khác!”
“Vậy thì chúng cũng thể đồng ý, trừ khi các đưa một phương pháp an trí thỏa đáng, nếu chúng dựa mà rời ?”
“ , quan cũng thể lý lẽ chứ? Hàng năm chúng đều nộp thuế theo đầu , đến lúc , còn bắt chúng nhường bước, một chút lợi ích cũng cho, tại chúng nhường?”
“Người cả thôn chúng đều chắn ở đây, các phá nhà đào đất, thôi, hãy giẫm qua xác chúng mà .”
Tên quan sai cầm đầu tức giận, nhưng cũng còn cách nào, việc theo lệnh, việc thì , nhưng đương nhiên cũng thể thương bách tính, nếu sẽ gặp rắc rối lớn.
Hai bên cứ thế giằng co.
Mấy tên quan sai cầm đầu bàn bạc một chút, đành tạm thời rời .
Bách tính thấy họ xa mới dần dần thả lỏng, nhưng vẫn giữ thái độ cảnh giác.
“Để vài luân phiên canh gác, nếu bọn họ đến, lập tức về thôn thông báo!”
Với sự sắp xếp , tất cả đều ý kiến.
Chuyện ảnh hưởng quá lớn đến họ, khéo cả thôn đều sẽ nhà để về.
Một vị quan cấp báo cáo tình hình làng Thanh Dương cho Thịnh Hành xong, Thịnh Hành lập tức nổi trận lôi đình.
Vốn đang yên vị ghế, đột nhiên tức giận vỗ bàn, khiến tất cả những mặt đều run sợ, dám thở mạnh.
“Các ngươi việc kiểu gì ?!”
“Điện hạ, chúng thần cũng hết cách , chúng thần phái đến chuyện tử tế với họ, nhưng bọn họ vẫn chịu đồng ý.”
Thịnh Hành càng tức giận hơn, vẫn nhận lầm của , “Đột nhiên một đám chạy đến, bảo ngươi rời bỏ nhà cửa của , ngươi chịu ?”
“Hạ quan… hạ quan… nếu là vì bộ nước Đại Thịnh mà nghĩ, hạ quan đương nhiên là bằng lòng.”
“Vậy , ngươi lập tức mang tất cả khế ước nhà đất của nhà ngươi đây, còn những thứ trong kho cũng giao nộp hết, sung quốc khố, cũng coi như chút cống hiến cho đất nước!”
Vị quan ‘phịch’ một tiếng quỳ xuống, mặt đầy cầu xin, “Điện hạ, thể ạ…”
Trên mặt Thịnh Hành vẫn hết giận, xuống vị quan bằng ánh mắt lạnh lùng, “Sao, ?”
“Điện hạ, hạ quan trong nhà còn vợ con già trẻ, nếu còn gì cả, bọn họ sẽ sống nổi…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-46.html.]
“Ngươi thê tử, hài nhi lão nhân, bách tính làng Thanh Dương thê tử, hài nhi lão nhân ? Ngươi giao nộp gia sản của , khác thì ?!”
“…”
“Trước khi phái đến làng Thanh Dương, điều ngươi nên là tìm một mảnh đất thích hợp để họ cư trú , xây nhà cho họ, phân đất cho họ, ngoài còn phát tiền an trí theo đầu , để họ cảm thấy việc chuyển là đáng giá! Chứ là chuẩn gì cả, trực tiếp bắt dọn ! Dẫn nước từ Đông sang Tây là vì bách tính cả nước Đại Thịnh, bao gồm cả làng Thanh Dương, lợi ích của đa cũng nên lấy lợi ích của thiểu cái giá trả! Cái gì cũng khác dạy, đầu óc của ngươi dùng để gì? Nếu giữ nó nữa, thì cứ gỡ xuống cũng !”
Vị quan quỳ đất, đầu đập xuống sàn kêu ‘cộp cộp’ ngừng.
“Điện hạ tha mạng, Điện hạ tha mạng, hạ quan nhất định sẽ chuyện .”
Thịnh Hành xuống, ánh mắt quét qua .
“Dẫn nước từ Đông sang Tây là một việc trọng đại, tất cả công việc của ! Kẻ nào dám việc tắc trách, qua loa, sẽ nghiêm trị khoan nhượng! Ngoài , nếu kẻ nào dám lợi dụng cơ hội mà tham ô, dù chỉ một xu tiền một hạt gạo, c.h.é.m đầu ngay lập tức!!”
Giọng uy nghiêm đó trấn áp tất cả những mặt, tất cả các quan viên đều kinh hồn bạt vía, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Dẫn nước từ Đông sang Tây là một công trình lớn, mất nhiều năm mới thành, vì chuyện quốc khố chắc chắn sẽ tổn thất lớn, nên trong việc chi tiêu tiền bạc, Thịnh Hành đặc biệt nghiêm khắc. chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội kiếm chác, nhưng cố tình bọn họ dám lấy dù chỉ một đồng xu, kẻ nào dám tham thì mất mạng.
Hạt Dẻ Nhỏ
Sau khi tản , Thịnh Hành day day thái dương, chút bực bội.
Lăng Phong một bên nhắc nhở, “Điện hạ gần đây vẫn luôn vì chuyện mà lao tâm khổ tứ, mong Điện hạ hãy cẩn thận bảo trọng long thể.”
Thịnh Hành mở mắt , c.h.ử.i một câu, “lũ vô dụng , một chuyện nhỏ cũng nên hồn!”
“Điện hạ bớt giận.”
“Truyền lệnh xuống, nghiêm tra tham quan, một khi điều tra xác thực, bộ gia sản sung công, quan viên liên quan và gia quyến đều lưu đày.”
“Vâng.”
“Dặn dò xuống , đừng phô trương, chuyện tiến hành âm thầm, thể để bọn họ đề phòng.”
“Thuộc hạ rõ.”
Công trình lớn còn chính thức bắt đầu, những chỗ cần chi tiền chắc chắn còn nhiều, chỉ xuất mà nhập thì , nên Thịnh Hành lúc lệnh nghiêm tra tham quan.
Những con sâu mọt lớn , bao năm chắc hẳn béo cả , đến lúc thịt thôi, nuốt bao nhiêu, cũng nhả hết!
Mấy hôm , khi Thịnh Hành trở về Hoàng thành, kể chuyện với phụ hoàng, Hoàng đế lập tức đồng ý, còn khen ngợi y tầm xa trông rộng, và giao bộ việc cho xử lý. Vì , Thịnh Hành quyền lệnh.
Tuy nhiên, cuộc chuyện giữa hai phụ tử để các Hoàng tử khác , đây là sự bảo vệ mà Hoàng đế dành cho y.
“Giang Hồng Yến, gần đây thế nào ?”
Lăng Phong đáp: “Nghe mở một quán , việc ăn cũng khá .”
“Ngươi đến đó ?”
“Thuộc hạ , Triệu Long ở nha môn , thường xuyên đến đó.”
“Hai hôm nay bận tâm đủ thứ chuyện, chút mệt , thôi, uống chén . Vừa cũng gặp Giang Hồng Yến đó.”
Lăng Phong vẫn yên tại chỗ: “Điện hạ, thuộc hạ vẫn thì hơn…”
“Sao ?”
“Trước đây thuộc hạ cùng Triệu Long gặp Giang Hồng Yến một , trong mắt , thuộc hạ là một nha dịch. Nếu cùng , trùng hợp gặp Triệu Long, sẽ giải thích phận của , thể còn hỏi thuộc hạ tại mấy ngày nay nha môn.”
“Có gì khó , ngươi cứ là bằng hữu của ngươi, gần đây trong nhà nhiều việc nên bận rộn. Người đầu óc đơn giản như Triệu Long, chắc sẽ nghi ngờ gì.”
“Vậy .”