Thẩm Hiểu Phi tin gia đình Thịnh Nhan chuyển đến nhà mới, nên cô và Tạ Chi cũng đến.
Bạn dọn nhà mới là chuyện vui, nên họ đến chúc mừng.
Thịnh Nhan chuẩn nhiều đồ ăn khi họ đến.
Khi đến nơi, Thẩm Hiểu Phi cùng Thịnh Nhan xem xét khắp các gian phòng trong nhà.
Sau khi xem nhà, cô khỏi cảm thán: “Tuyệt thật đấy, đây đúng là biệt thự sang trọng mà, lớn hơn căn nhà cũ bao nhiêu . Một gia đình ba ở đây chắc thoải mái lắm nhỉ?”
“Cũng , thoải mái là một chuyện, chuyện khác là vì con cái, khu vực trường học hơn.”
“Hay quá, chúc mừng hai chuyển đến nhà mới nhé.”
Mấy tháng trôi qua, bụng Thẩm Hiểu Phi bắt đầu lộ rõ, nhưng hiện tại vẫn quá lớn.
“Cậu dạo thế nào , cơ thể chỗ nào thoải mái ?”
“Có chứ, cứ tí là nôn.”
“Cái bình thường thôi, sẽ qua nhanh mà.”
“Chỉ tự trải qua mới , m.a.n.g t.h.a.i một đứa bé cũng dễ dàng gì. Sinh xong đứa thì đằng nào cũng sinh nữa, phiền phức quá. Đôi khi đói là nôn, khi ngửi thấy mùi đặc biệt nào đó cũng nôn, nôn đến mức cổ họng khó chịu hết cả.”
“Hồi mang bầu Dao Dao cũng , đói là nôn, còn những lúc khác thì , quá nghiêm trọng. Ăn đồ chua thể giảm bớt.”
Hạt Dẻ Nhỏ
“Ôi, vì cái vụ ốm nghén mà ảnh hưởng đến khẩu vị của ghê lắm. Bây giờ chỉ ăn 2/3 khẩu phần ăn bình thường thôi.”
“Đợi qua giai đoạn ốm nghén , khẩu vị sẽ dần lên. Đến lúc đó cân nặng cũng tăng nhanh hơn, lúc đó nhất là nên kiểm soát một chút, ăn những đồ dinh dưỡng, đừng ăn quá nhiều.”
“Tớ nhớ .”
Khi xuống lầu, mấy cùng bàn ăn.
Giang Nguyệt Dao cứ quấn quýt bên cạnh Thẩm Hiểu Phi.
“Dì Hiểu Phi ơi, dì em bé ạ?”
“ con.”
“Là em trai em gái ạ?”
“Dì cũng nữa, thể là trai hoặc gái.”
“Dù là em trai em gái, sinh nhất định cũng xinh như dì Hiểu Phi ạ.”
Thẩm Hiểu Phi , kìm đưa tay xoa đầu bé.
“Nếu mà sinh một đứa con gái như Dao Dao, mơ cũng tỉnh giấc luôn , thật đấy!”
Tạ Chi bên cạnh cô, cũng yêu quý cô bé Giang Nguyệt Dao đáng yêu . “Nếu sinh một đứa con gái như , cũng sẽ vui. so với giới tính của con, chỉ cần tròn con vuông là . Đằng nào cũng là con của chúng , đều sẽ yêu thương.”
Giang Nguyệt Dao nhiệt tình, “Dì Hiểu Phi, chú Tạ, hai cứ ăn tự nhiên ạ, đừng khách sáo. Bố con mong hai đến, khi hai đến chuẩn nhiều đồ ăn , mong hai ăn thật nhiều ạ.”
“Cảm ơn Dao Dao, yên tâm con, tụi dì chú chắc chắn sẽ khách sáo .”
Giang Hồng Yến rót cho họ một ít đồ uống. Vì hôm nay bà bầu và trẻ nhỏ, nên bàn rượu bia, chỉ chuẩn nước ép trái cây.
Thịnh Nhan nâng ly, “Vì sức khỏe của Hiểu Phi và Dao Dao còn nhỏ, nên hôm nay chúng chỉ uống nước ép thôi nhé, cùng nâng ly nào.”
“Được thôi!” Thẩm Hiểu Phi lập tức cầm ly lên.
Giang Hồng Yến, Tạ Chi và Giang Nguyệt Dao đều cầm ly của , cụng phát tiếng kêu trong trẻo.
Mấy tụ tập với đều vui vẻ, bữa ăn diễn cũng vô cùng thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-124.html.]
Sau khi bữa ăn kết thúc, Thẩm Hiểu Phi và Thịnh Nhan một chỗ, chuyện nhiều về những điều cần chú ý trong thai kỳ.
Thịnh Nhan chia sẻ cho cô nhiều kinh nghiệm của bản khi mang thai, hy vọng thể giúp ích cho cô.
Thẩm Hiểu Phi lắng chăm chú.
Tạ Chi cũng luôn ở một cách quá xa cũng quá gần với hai cô, khi họ chuyện chỉ im lặng lắng , âm thầm ghi nhớ những điều đó.
Tuy mạng thể tra cứu nhiều thông tin, nhưng kinh nghiệm cá nhân của bạn bè cũng đáng để ghi nhớ, lúc sẽ dùng đến.
Chuyện liên quan đến Thẩm Hiểu Phi và con cái, đặc biệt để tâm.
Khoảng hơn 2 giờ chiều, Thẩm Hiểu Phi và Tạ Chi chuẩn rời khỏi nhà họ.
“Nhan Nhan, hôm nay cảm ơn chiêu đãi, tụi cũng về .”
“Khoan .”
Thịnh Nhan bếp, lấy một túi giấy, bên trong đựng nhiều đồ ăn.
Đưa cho Thẩm Hiểu Phi.
“Đây là tớ đặc biệt chuẩn cho hai , đóng gói sẵn , mang về mà ăn.”
“Oa, chu đáo quá mất, hôm nay tụi đến ăn một bữa thịnh soạn , khi về còn mang đồ nữa, ngại quá.”
Tạ Chi nhẹ, “Sao thấy em ngại chút nào nhỉ?”
Thẩm Hiểu Phi lườm một cái, “Lời thể đợi lên xe hẵng ?”
Thịnh Nhan , “Với tớ thì khách sáo gì. Sau bất cứ lúc nào cũng thể đến chơi, tớ sẽ cho ăn.”
“Được , tụi đây.”
“Trên đường cẩn thận nhé.”
“Ừm, .”
Giang Hồng Yến, Thịnh Nhan và con gái ba cùng họ lên xe.
Giang Nguyệt Dao vẫy tay về phía họ. “Dì Hiểu Phi, chú Tạ, tạm biệt ạ, hai nhớ ghé chơi thường xuyên nhé, con sẽ nhớ hai lắm đó.”
“Tạm biệt Dao Dao, dì chú cũng sẽ nhớ Dao Dao nhiều lắm.”
Nhìn chiếc xe của họ rời , ba mới trở nhà.
Thẩm Hiểu Phi trong xe thể chờ đợi mà mở túi , xem bên trong gì.
“Thơm quá! Quả nhiên là đồ Nhan Nhan khác, hôm nay ăn cả bữa mà nôn chút nào, còn ăn khá nhiều nữa chứ.”
Tạ Chi cũng nhận thấy vấn đề , “Xem tay nghề của dì giúp việc nhà cần nâng cao .”
“Đương nhiên , tài nấu ăn của Nhan Nhan , khoe , cô thật sự nấu ngon hơn cả đầu bếp chuyên nghiệp ở một nhà hàng. Ngày đến nhà cô ăn cơm, thường ăn nhiều hơn bình thường một chút.”
“Hiểu Phi, là chúng cũng mua một căn nhà trong khu biệt thự ?”
“Sao tự nhiên ý nghĩ ?”
Vì hôm nay mới đến, Tạ Chi cô căn nhà .
“Chẳng lẽ là vì em đồ Nhan Nhan nấu ngon, nên mua nhà ở đây để tiện qua ăn chực ?”
“Đương nhiên ý đó . Anh chỉ em căn nhà , nên đang nghĩ, là chúng cũng mua một căn nhỉ?”
Dù thì với khả năng hiện tại của họ cũng thể mua .