Tối hôm đó, Thịnh Hành đưa đến nhà Thịnh Nhan, định cùng họ ăn cơm.
Hai ngày cuối tuần tới là thứ Bảy, Chủ Nhật, cũng sẽ ở đây cùng họ.
Thêm một , buổi tối tự nhiên cũng nấu thêm mấy món.
“Gần đây bận rộn lắm ?”
“Cũng tạm, việc triều chính ngày nào cũng xử lý xong, cũng tính là đặc biệt mệt. Hôm nay mới nạp mấy phi tần.........”
Thịnh Nhan liếc một cái, vẻ mặt như thường, “Sao như vui lắm ?”
Tuổi của y ở triều đại đó còn nhỏ nữa, những đàn ông bình thường hai mươi mấy tuổi lẽ con , nhưng Thịnh Hành tình huống đặc biệt, các Hoàng tàn hại là may mắn lắm .
Hơn nữa y là quân vương một nước, hậu cung mấy phi tần là chuyện bình thường.
“Không vui cũng buồn.”
Y là quân chủ của giang sơn Đại Thịnh, thuộc về chính . Trị vì giang sơn là nhiệm vụ, sinh con nối dõi cũng là nhiệm vụ, thành là với tổ tông.
Thịnh Hành ăn Thịnh Nhan và Giang Hồng Yến bây giờ đang sống cuộc sống bình dị ấm áp, trong lòng khó tránh khỏi chút ghen tị.
“tỷ, thật khá ngưỡng mộ tỷ, thể ở bên một sống những ngày tháng ân ái bình dị, ăn kinh doanh, cũng kiếm ít tiền, như là lắm .........”
Thịnh Nhan cũng thể hiểu gánh nặng vai y. Một vị quân vương, vẻ tối cao vô thượng, nhưng trách nhiệm gánh vác còn nặng nề hơn. Mỗi quyết sách đưa đều thể liên quan đến trăm họ một nước, một vị hoàng đế hề dễ dàng.
“Sau , cũng thể.”
“Có lẽ , tính toán, trong vòng mười lăm năm tới e là thể…”
Muốn buông bỏ gánh nặng, cai trị Thịnh Quốc hơn, và đảm bảo thái tử đủ năng lực để tiếp quản giang sơn .
Khi điều kiện đạt , mới thể yên tâm buông tay.
Thịnh Nhan , “ chị thể hiểu ở vị trí dễ dàng, nhiều việc cần , cũng lo lắng phụ lòng ủy thác của phụ hoàng. Sau bất cứ điều gì cần, chị sẽ dốc hết sức giúp .”
Thịnh Hành khóe môi cong lên một nụ , gật đầu, “Được.”
Có sự ủng hộ từ một yêu nhất, khiến Thịnh Hành thấy là cô độc.
Chẳng mấy chốc đến Lễ Thất Tịch, các trung tâm thương mại đều trang trí lãng mạn.
Hạt Dẻ Nhỏ
Thịnh Nhan ghé qua mấy cửa hàng, mua ít đồ, tất cả đều Giang Hồng Yến xách giúp.
Ngẫu nhiên liếc thấy một bóng quen thuộc phía , đang ghế, “Kia là Hiểu Phi ?”
Giang Hồng Yến cũng theo hướng cô , “Trông giống.”
Thịnh Nhan bước về phía , Thẩm Hiểu Phi liếc thấy đến, vội đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-111.html.]
“Nhan Nhan! Hai mua sắm ?”
“Ừ, một ?”
“Không, cùng Tạ Chi. Mình uống nước ép, xếp hàng mua giúp .”
Lời dứt, Tạ Chi cầm một ly nước ép đến mặt cô.
Tạ Chi quen họ, Thẩm Hiểu Phi vội giới thiệu.
“Đây là Thịnh Nhan và Giang Hồng Yến, bạn của . Còn đây là Tạ Chi, bạn trai của .”
Hai chữ cuối cùng lọt tai Tạ Chi, khiến vui mừng khôn xiết.
Đây chính là danh phận , để bạn bè cô đến sự tồn tại của .
Tạ Chi chào hỏi họ, “Chào hai bạn.”
Thịnh Nhan và Giang Hồng Yến cũng gật đầu, “Chào .”
“Đã tình cờ gặp hôm nay, chi bằng cùng ăn bữa cơm . Để mời, bạn của Hiểu Phi cũng là bạn của .”
Thẩm Hiểu Phi đương nhiên ý kiến, trực tiếp kéo tay Thịnh Nhan, “Nhan Nhan, cùng .”
Thịnh Nhan nhỏ, “Không phiền buổi hẹn hò của hai chứ? Lúc nãy em qua thấy …”
“Không , ăn bữa cơm thôi mà, đều là bạn bè, quen chút.”
“Cũng .”
Tầng năm mấy nhà hàng, mấy cùng thang máy lên lầu.
Đối với bạn bè của Thẩm Hiểu Phi, Tạ Chi đương nhiên dám lơ là, “Mọi thích ăn món gì?”
Thịnh Nhan, “Bọn em kén ăn, để Hiểu Phi chọn ?”
“Để chọn cũng .” Thẩm Hiểu Phi quanh một lượt, “Hay là quán bên tay trái phía nhé?”
“Em ý kiến.”
“Được.”
Mấy đều vấn đề gì.
Trong bữa ăn, Tạ Chi vô cùng ân cần.
Thịnh Nhan đối diện cô, thấy cảnh cũng khá mừng cho cô.