Tin Nhắn Thông Kim - Làm Giàu Song Giới - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:36:16
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi tối tan , Thẩm Hiểu Phi xuống lầu, thấy Tạ Chi đang đợi cô bên cạnh xe.

 

“Lên xe!”

 

Thẩm Hiểu Phi ghế phụ lái.

 

Dây an thắt xong, ở ghế lái cất tiếng.

 

“Đến chỗ cô đến chỗ ?”

 

“…” Tại một cách mờ ám như , cứ như thể hẹn để gì đó .

 

“Không để chuyện ? Ngồi ở đây chuyện cũng , cũng lái xe đến đây , nếu xe về thì ngày mai gọi taxi.”

 

“Nghe lời cô , là xem như khí ? Đã xe của về tối nay, ngày mai đương nhiên sẽ đến đón cô.”

 

Anh là trong trường hợp cô đồng ý ở bên , mới đến đón cô, nếu đồng ý, cứ thế mà tan vỡ thì Thẩm Hiểu Phi đương nhiên xe . Nghe ý của , dường như còn khá tự tin rằng cô nhất định sẽ đồng ý ở bên .

 

Tạ Chi trực tiếp khởi động xe: “Trước tiên cứ ăn , ăn xong từ từ chuyện. Dù cô quyết định thế nào nữa, cũng thể bỏ mặc cô, ngày mai cũng thể đến đón cô.”

 

Thẩm Hiểu Phi lên tiếng, coi như ngầm đồng ý. Mấy lời của Tạ Chi, quả thực cũng vài phần khí phách.

 

“Cô thích ăn gì?”

 

“Ăn gì là trọng điểm…”

 

“Vậy đưa cô đến nhà hàng mà từng ăn đây nhé? thấy hương vị khá ngon, đưa cô thử.”

 

“Tùy .”

 

Vì chuyện giải quyết, bữa ăn diễn thoải mái cho lắm.

 

Ăn xong, hai tìm một chỗ .

 

Tạ Chi cầm cốc lên uống một ngụm: “Sao cô chống đối việc ở bên đến ? Tối hôm đó rõ ràng là cô chủ động mà.”

 

“Tối đó uống nhiều rượu, .”

 

“Rượu thể là cái cớ, uống rượu mà dám những chuyện ngày thường dám , chứng tỏ từ ý nghĩ đó , chẳng qua cồn chỉ phóng đại ý nghĩ lên mà thôi.”

 

Thẩm Hiểu Phi: “...........”

 

Tạ Chi cô, “Phải một lý do chứ, vả , cũng cho rằng trốn tránh là cách giải quyết vấn đề mà một trưởng thành nên .”

 

quen sống độc , ý định bước hôn nhân, hơn nữa xung quanh cũng nhiều ví dụ thất bại, đến mức mặt đến già. Tối hôm đó thật sự cố ý, cũng cần thiết vì một đêm đó mà xác định bất kỳ mối quan hệ nào. Chúng đều là trưởng thành, cũng cần ai thiệt thòi. Sau cứ xem như chuyện gì, cứ bình thường là .........”

 

“Cô nhẹ nhàng ghê.”

 

“Vậy còn thế nào nữa?”

 

“Quan điểm của luôn rõ ràng, sự việc xảy , cô cho một danh phận.”

 

Thẩm Hiểu Phi chút phiền não, “ cứ tưởng mấy ngày nay nghĩ thông suốt , ngờ vẫn cố chấp tỉnh ngộ.”

 

“Đương nhiên là nghĩ thông suốt , rõ ràng là đằng khác. mong chúng thể phát triển thành mối quan hệ yêu đương.”

 

“Vì cái gì? Muốn một ‘bạn đời’ sạch sẽ định ?”

 

“..........” Tạ Chi cô chằm chằm, lông mày nhíu , vẻ mặt khó hiểu, dường như chút tức giận.

 

“Nhìn gì, chắc đoán đúng chứ?”

 

“Nghe cô thế, chẳng lẽ bất kỳ phụ nữ nào kéo lên giường cũng đồng ý ?”

 

thể thừa nhận, nhiều đàn ông đúng là từ chối ai.”

 

“Cô cũng là nhiều, ai cũng như !”

 

Thẩm Hiểu Phi trầm mặc một lát, “Vậy ý của là........?”

 

“Hôm đó cô uống say, bảo đưa cô về. Cô nghĩ bất kỳ phụ nữ nào đưa yêu cầu đó cũng sẽ đồng ý ?”

 

“........”

 

“Trong công việc cô giỏi giang, đến chuyện tình cảm chậm chạp thế ? Nói đến nước mà cô vẫn hiểu tâm tư của ?”

 

Tim Thẩm Hiểu Phi đập như trống, “Anh là....... đó, ........ thích ........?”

 

“Cuối cùng cũng ?”

 

“Anh....... bệnh , thích ??”

 

“Thích cô thì gọi là bệnh ? Vậy đúng là bệnh , bệnh hề nhẹ.”

 

hiểu, tại ?”

 

“Đâu nhiều tại đến thế, chuyện gì cô cũng thể hỏi tại , nhưng thích một thì gì mà tại ?”

 

Anh cũng thể giải thích rõ hai chữ , đại khái là cảm nhận , cảm giác từng tìm thấy ở bất kỳ ai khác, vì cứ đeo bám cô, một kết quả.

 

Lúc trong lòng Thẩm Hiểu Phi hỗn loạn, gặp mặt là để chuyện, giờ càng thêm rối bời.

 

Nhận thấy sự giằng xé trong ánh mắt cô, Tạ Chi , “ chỉ xác nhận mối quan hệ yêu đương với cô, chứ ép cô kết hôn ngay. Quyền lựa chọn trong tay cô. Các trường hợp thất bại đúng là nhiều, nhưng ai cũng như , những trường hợp hạnh phúc cũng ít. Nếu trong quá trình ở bên , cô bất kỳ điều gì hài lòng về , hoặc đến mức thể cứu vãn nữa, sẽ dây dưa, mong cô thể cho một cơ hội.”

 

Thẩm Hiểu Phi trả lời.

 

Tạ Chi cũng ép cô nữa, “Không còn sớm nữa, đưa cô về . Cô thể suy nghĩ, sáng mai sẽ đến đón cô, dù cô đồng ý, vẫn sẽ đến đón cô.”

 

Cô gật đầu.

 

Trên đường về, hai trong xe ai câu nào.

 

Thẩm Hiểu Phi ở ghế phụ lái, những ánh đèn lấp lánh hai bên đường, chỉ cần liếc mắt một cái là thể thấy góc nghiêng của , đang chuyên tâm về phía .

 

Cô chỉ một cái thu ánh mắt.

 

“Muốn thì cứ thoải mái , cấm.”

 

Thẩm Hiểu Phi cạn lời

 

Đến tòa nhà cô ở, xe dừng .

 

Tạ Chi đưa cô đến tận cửa nhà, nhà, nhưng theo .

 

Nếu mà theo , cô nghi ngờ ý đồ khác mất.

 

“Nghỉ ngơi sớm , 8 giờ sáng mai, sẽ đợi cô ở lầu.”

 

Thẩm Hiểu Phi gật đầu, “Được.”

 

Đóng cửa , Thẩm Hiểu Phi thở phào nhẹ nhõm, phòng tắm rửa, về phòng ngủ gọi video cho Thịnh Nhan.

 

Thịnh Nhan cũng quan tâm đến chuyện của cô bạn, hôm nay , hai chắc chắn sẽ gặp .

 

Bất ngờ nhận cuộc gọi video của cô , lẽ vì chuyện tiến triển.

 

“Thế nào ?”

 

“Tối qua chuyện với một lúc, tớ bối rối .........”

 

“Có gì mà xoắn, cứ cắt đứt với !”

 

“Cái ........”

 

Thịnh Nhan cong môi , “ Cậu nghĩ gì, tớ hẳn là tự hiểu rõ .”

 

Thẩm Hiểu Phi: thở dài

 

“Cũng thể vì sợ hãi những hậu quả chắc xảy mà từ chối một việc . Yêu đương kết hôn, thể chia tay bất cứ lúc nào, chỉ cần con là , chuyện đều dễ giải quyết.” Thịnh Nhan nhẹ nhàng phân tích.

 

Thẩm Hiểu Phi thở phào, “Nghe thế, hình như cũng đáng sợ lắm.”

 

“Tớ cũng chỉ dựa kinh nghiệm của thôi, cụ thể thế nào thì mày tự trải nghiệm mới . Lý thuyết thì lắm, đến lượt chẳng thông suốt gì cả?”

 

“Vậy thì........ tớ thử xem ?”

 

“Được thôi, điều kiện gia đình thế nào?”

 

“Ba đều là giáo sư đại học, kinh tế gì đáng lo.” Đồng nghiệp với thì tình hình cơ bản ai cũng nắm sơ qua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-109.html.]

Thịnh Nhan hiểu , “Vậy thì quá, đào mỏ , nhưng những điều kiện gia đình như sẽ tham tiền của mày. Sau ngay cả khi đến , cũng thiệt thòi gì, hơn nữa hai đứa là đồng nghiệp, chắc cũng nhiều chủ đề chung, trong quá trình ở bên cũng sẽ quá nhàm chán.”

 

“Cái thì đúng thật.”

 

“Nếu quyết định thì đừng băn khoăn nữa, nghỉ ngơi sớm . Mấy ngày nay ở nhà tớ cũng ngủ ngon, tranh thủ ngủ bù một giấc .”

 

“Haizz, ngủ ngon cũng là vì vấn đề của tớ, những chuyện khác thì từng như , chủ yếu là chuyện tình cảm , đôi khi dễ khiến mơ hồ.........”

 

“Hiểu mà, nếu thì nhiều vì chuyện mà bối rối đến thế.”

 

Cúp video xong, Giang Hồng Yến tắm xong, mặc áo choàng ngủ tới.

 

“Đang chuyện điện thoại với Thẩm Hiểu Phi ?”

 

.”

 

“Chuyện của hai họ, giờ thế nào ?”

 

“Cũng gần xong . Thật con , nội tâm cũng khao khát tình yêu, nhưng sợ hãi những trao đổi tình cảm sâu sắc, từ đến nay luôn kiên cường độc lập, nhưng thực chất sâu thẳm bên trong thiếu cảm giác an .........”

 

Quen hơn mười năm, Thịnh Nhan và Thẩm Hiểu Phi hiểu .

 

Thẩm Hiểu Phi đối với đồng nghiệp , bình thường chắc cũng chút tâm tư nào, nếu thì đến mức lợi dụng lúc say mà kéo về nhà.

 

Giang Hồng Yến dựa gối, ôm bên cạnh lòng.

 

“Cũng còn sớm nữa, ngủ sớm em.”

 

“Vâng.”

 

Sáng hôm , Tạ Chi đúng giờ đến lầu nhà Thẩm Hiểu Phi đợi cô.

 

Thẩm Hiểu Phi vệ sinh cá nhân xong liền xuống lầu, liếc mắt một cái thấy đàn ông cạnh xe.

 

Tạ Chi thấy cô thì mỉm , “Chào buổi sáng.”

 

“Ừ, chào .”

 

Lên xe xong, đưa cho cô một túi giấy, “Anh mang bữa sáng cho em.”

 

“Cảm ơn .”

 

Tạ Chi thắt dây an xong, trong lòng bỗng chút thấp thỏm.

 

Anh hỏi cô, chuyện tối qua suy nghĩ thế nào .

 

sợ cô cảm thấy đang thúc giục nên mở lời.

 

Xe rời khỏi khu dân cư, giờ cao điểm buổi sáng tắc đường.

 

Đèn đỏ phía còn hơn bốn mươi giây.

 

Tạ Chi đặt tay lên vô lăng, ngón tay gõ gõ.

 

“Tạ Chi.”

 

“Ừ, em ........” Anh càng căng thẳng hơn.

 

“Vậy thì chúng cứ thử hẹn hò . em hy vọng, nếu một ngày thật sự thể tiếp tục nữa, chúng cũng thể chia tay trong hòa bình, cần lớn chuyện.”

 

Tim Tạ Chi bỗng đập nhanh hơn, vội vàng gật đầu, “Được, đồng ý.”

 

“Còn một yêu cầu nữa, ở bên em thì giữ đúng bổn phận, giữa khác giới thể quyền giao lưu bạn bè bình thường, nhưng bắt cá hai tay. Một khi phát hiện, tuyệt đối tha thứ, em cũng sẽ dùng tiêu chuẩn tương tự để yêu cầu bản .”

 

“Đương nhiên , đó là đạo đức cơ bản của con , em thể tin tưởng .”

 

“Vậy thì .”

 

Khóe môi Tạ Chi bỗng cong lên, trong lòng vô cùng vui sướng, bàn tay đang đặt vô lăng vươn sang phía cô, nắm lấy tay cô.

 

“Tập trung lái xe !”

 

“Đang dừng đèn đỏ mà.”

 

Hai ba giây , đèn xanh bật sáng.

 

Anh đành rút tay về, tiếp tục chuyên tâm lái xe, nhưng tâm trạng thì khác so với lúc đến.

 

Vì chuyện , tối qua chẳng ngủ ngon chút nào, tưởng tượng đủ loại câu trả lời mà Thẩm Hiểu Phi thể đưa .

 

Sáng sớm dậy .

 

Cho đến khi câu , Tạ Chi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau khi xe dừng, hai cùng xuống xe.

 

Vừa gặp mấy đồng nghiệp, họ đều chút bất ngờ, trêu chọc.

 

“Hai chung xe đến , tiện đường ?”

 

Tạ Chi lúc cũng còn che giấu nữa, “Sao, yêu đương còn báo cáo với mấy ?”

 

“Oa! Cái tin chấn động gì thế , hai ở bên ?”

 

“Lạ lắm ?”

 

“Không , chuyện ! Chúc mừng chúc mừng!”

 

Thẩm Hiểu Phi , cùng họ văn phòng.

 

Thịnh Nhan mấy ngày xuất hiện ở tiệm may, , phát hiện bên trong vẫn còn ít quần áo.

 

Mấy nhân viên thấy cô đến, toe toét, “ phu nhân đến ạ.”

 

“Mấy hôm nay việc ăn thế nào, gần đây chút việc bận, đến xem .”

 

“Rất ạ! Chúng nô tỳ ngày nào cũng chăm chỉ may y phục nhưng khách đông quá, đủ để bán.”

 

đó ạ, họ đều thích mua hai tặng một, còn mua liền năm chiếc, chỉ để tặng thêm ba chiếc đó.”

 

“y phục nữ nhân bán chạy nhất, khách đến mua y phục đa phần cũng là nữ nhân. Y phục nam nhân cũng bán , nhưng so thì ít hơn một chút.”

 

Thịnh Nhan hiểu , “Mọi vất vả thêm chút nữa nhé, bảy ngày nữa là kết thúc .”

 

“phu nhân cứ yên tâm, chúng nô tỳ thấy vất vả ạ, y phục khách hàng yêu thích là chúng nô tỳ cũng vui .”

 

Đang chuyện thì Thịnh Nhan thấy mấy vị khách bước cửa hàng.

 

Mấy nhân viên liền tiến lên tiếp đón.

 

“Lần xem cái váy cánh bướm màu hồng sen đó, hàng ?”

 

“Có ạ, mời cô nương theo .” Nhân viên dẫn cô nương đó đến bên cạnh một kệ hàng, “Có đây ạ, thợ may của bọn kịp xong, cô nương xem thử .”

 

“Không tệ!”

 

“Để lấy xuống cho cô nương thử nhé?”

 

“Được, phiền ngươi.”

 

“Không phiền ạ, đó là việc nên .” Người nhân viên giúp lấy chiếc váy xuống, đưa cho khách.

 

Thịnh Nhan thấy bên vấn đề gì, ghé qua tiệm bên cạnh.

 

Các tiệm ở gần nhiều lợi ích, chỉ cần một chuyến là thể xem xét tình hình của cả hai cửa hàng, cần quá xa.

 

“ Phu nhân bà đến ạ.”

 

“Ừ, việc ăn vẫn chứ, mấy hôm nay chuyện gì ?”

 

“Đều ạ, mấy phu nhân tiểu thư thích xà phòng của chúng lắm. Có một vị khách , mua về cứ để trong phòng mà dùng, chỉ cần ngửi mùi thôi thấy vui vẻ .”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Thịnh Nhan đảo mắt hai bên kệ hàng, chỗ đặt xà phòng hương trống .

 

Đây là loại bán chạy nhất của cửa hàng, mùi thoang thoảng, khách hàng yêu thích.

 

“Chỗ nào thiếu thì nhanh chóng bổ sung nhé.”

 

“Phu nhân cứ yên tâm, hậu viện nhiều bánh xà phòng , đang phơi khô. Xong xuôi chúng no tỳ sẽ mang qua ngay. Theo yêu cầu của phu nhân, chúng nô tỳ cứ cách vài ngày một mẻ, đảm bảo đủ cung cấp.”

 

Loading...