Tin Nhắn Thông Kim - Làm Giàu Song Giới - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:36:07
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi trưa hôm nay Ngô Mẫu Đơn nấu nhiều món, Thịnh Nhan cũng bếp giúp cô bưng bát đĩa .

 

"A Nhan, cần động tay , cứ xuống nghỉ , bên một hết, mau xuống ."

 

Đã đến là khách, nên Ngô Mẫu Đơn cô động tay, cứ ăn sẵn là .

 

Hơn nữa, công việc nhiều nhất mỗi ngày ở chỗ đào mương chính là nấu cơm, thành thạo .

 

Mỗi ngày nấu cơm cho vài trăm , cần chuẩn nhiều nguyên liệu, tay nghề cũng thành thạo hơn nhiều, nấu cơm cho mấy đối với chị quá đơn giản.

 

Thịnh Nhan đành xuống cạnh bàn, Trần Niên đưa cho cô đôi đũa: "Thím, thím ăn nhiều chút ạ."

 

"Được."

 

Ngô Mẫu Đơn cũng mời chào: "Nhất định đừng khách sáo nhé, đều là đồ nhà tự nấu, dùng đều là dầu do xưởng ép dầu của hai sản xuất , mấy loại dầu chị đều dùng qua , hương vị đều ngon."

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Quan trọng là dầu ép đắt, dân bình thường cũng thể mua .

 

"Đại tẩu cứ yên tâm ạ, khi đến đây nhịn đói , sẽ khách sáo ."

 

"Cũng đầu đến, nào khách sáo ?" Giang Hồng Yến tiếp lời

 

Trần Phú Quý: "Còn khách sáo, mỗi đến đều mang nhiều đồ như , đến là , đừng mang đồ nữa, nhà chúng đều hết."

 

Ngô Mẫu Đơn: " đó, hai thể thường xuyên đến thăm chúng là chúng vui lắm , cần mang theo gì ."

 

"Nghe lời đại ca, đại tẩu." Giang Hồng Yến đáp lời.

 

Chuyện , tính.

 

Ăn cơm xong, Ngô Mẫu Đơn lấy một chiếc áo cũ của Trần Phú Quý , luồn kim xỏ chỉ, định vá chỗ rách.

 

"Lần cẩn thận một chút, cả nhà ba , quần áo của là dễ hỏng nhất, chỗ rách thì chỗ rách, vá cho bao nhiêu ."

 

Trần Phú Quý ngượng :"Cái cũng thể trách , mỗi ngày vác cuốc xẻng việc ở đó, mài rách cũng là chuyện bình thường, những khác trong thôn cũng ."

 

Ngô Mẫu Đơn hậm hực : "Ta sẽ vá cho cuối cùng, mà rách nữa, cái áo vứt thẳng luôn , nữa, mua chút vải về may cho một cái mới."

 

"Không cần thiết , rách thì cứ vá tiếp, cứ thế mà mặc tạm, tuổi , quần áo cần mặc đồ , chỉ cần mặc , dù cũng là việc nặng nhọc, những trong quan phủ chỉ xem chúng việc thế nào, chứ quản chúng mặc gì, vải vóc và quần áo may sẵn ở chợ giá cả cũng thấp, tốn tiền đó."

 

Bây giờ hai vợ chồng đều tiền công, nếu mua quần áo mới thì cũng mua , nhưng Trần Phú Quý cảm thấy cần thiết, cũng cần so bì với ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-101.html.]

 

Có tiền còn bằng để dành cho con trai, còn nhiều chỗ cần dùng tiền lắm.

 

Thịnh Nhan bên cạnh chị tỉ mỉ vá từng lỗ hổng, khen một câu: "Đại tẩu khéo tay thật đấy, như thì ngay cả việc may vá cũng , thỉnh thoảng vá mấy vết rách nhỏ, mũi kim cũng xiên xẹo, c.h.ế.t , chứ đừng đến việc may quần áo."

 

Ngô Mẫu Đơn nhe răng : "Nhà chúng đều là tự thì tự , ngoài phố tuy bán quần áo may sẵn, nhưng giá tiền cao hơn vải vóc, cần thiết tốn tiền đó, nên đều mua chút vải về may, cứ thế mà mặc tạm là , cần đẽ gì."

 

Trần Phú Quý đang nhâm nhi tiện miệng "Đối với bọn thì thực dụng là , đa các gia đình trong thôn đều như ."

 

Ngô Mẫu Đơn phụ hoạ: "Mấy hôm nữa phố một chuyến, mua chút vải về, xong việc về thể may."

 

Trần Phú Quý vẻ giận dỗi "Nếu nàng may thì may cho nhi tử , cần, chỉ cần mặc , nhi tử thì khác, học đường chỉ nó, mặc quá tệ khác sẽ coi thường nó."

 

Ngô Mẫu Đơn liếc qua "Còn cần nhắc nhở ? Chàng quên ai cũng quên Niên Niên!"

 

Trần Niên thấy lời họ , cũng xích gần: "Cha, nương, cha nương lo lắng quá nhiều ạ? Con học là để sách, chứ để so bì với khác xem ai y phục hơn. Cha đúng, mặc , con cần quần áo mới, bây giờ quần áo con đang mặc cũng khá thoải mái, hơn nữa các đồng môn cũng đều đang chăm chỉ học hành, ai để ý đến mấy chuyện ."

 

Đứa trẻ nghĩ như , Trần Phú Quý và Ngô Mẫu Đơn đều vui, chứng tỏ thằng bé quá coi trọng những thứ vật chất bên ngoài, rằng sách mới là việc quan trọng.

 

là cha , cái gì nên cho con thì cho, cố gắng để con sống hơn một chút.

 

Đứa trẻ thể trở về thật dễ dàng, hai sợ rằng cho con đủ nhiều.

 

Sau khi trở về Trấn , Thịnh Nhan trực tiếp đến tiệm xà phòng.

 

Vừa đến cửa, cô liền thấy nhiều đang chuyển đồ đạc từ tiệm bên cạnh ngoài.

 

Nhìn thoáng qua, căn nhà gần như trống rỗng.

 

Còn dán một tờ giấy lên cửa, Thịnh Nhan đến gần xem một chút, là tiệm định kinh doanh nữa, ông chủ bán .

 

Giang Hồng Yến cũng theo: "Nhan Nhan, ?"

 

"Tiệm định mở nữa, là chúng mua chỗ ?"

 

"Được thôi, em gì?"

 

"Tiệm y phục! khi thấy đại tẩu vá quần áo, trong đầu em đột nhiên nảy một ý tưởng, nếu máy may thì quá, như may quần áo sẽ nhanh. Máy may kiểu cũ dùng điện, tìm bản thiết kế chi tiết thì việc chế tạo chắc khó. Hơn nữa chúng thể tìm mạng các bản thiết kế trang phục cổ trang, nhiều kiểu dáng hơn. Tiệm xà phòng chủ yếu phục vụ khách nữ, khi đến mua xà phòng, chúng thể bảo nhân viên tiện thể giới thiệu luôn tiệm quần áo bên cạnh, như cũng sẽ kéo khách cho tiệm mới, một mũi tên trúng hai đích."

 

Giang Hồng Yến gật đầu: "Tất cả theo em, chúng mua chỗ ."

 

Loading...