Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Vương Gia Của Ta Ngọt Ngào Nhất Thế Gian - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-05-13 09:53:54
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không có những mối quan hệ của phụ thân làm bàn đạp, con đường quan lộ của Hàn Châu hắn, chắc chắn sẽ không thuận buồm xuôi gió như vậy.

“Đậu Yến!” Hàn Châu tức tối quát lên: "Ngươi không nói tình nghĩa phu thê, nhưng ta lại không thể vô tình vô nghĩa như ngươi.”

Hắn chỉ vào dòng sông cuồn cuộn: "Chuyện đê điều ta nhắc nhở ngươi một câu, kẻ đứng sau lưng Vương đại nhân, ngươi không đắc tội nổi đâu.”

“Để đáp lễ, ta cũng xin nhắc ngươi một câu." Ta khẽ nghiêng người: "Kẻ ngu dốt dù sống mười kiếp, cũng chẳng thể mọc thêm được cái đầu nào thông minh hơn đâu.”

Hàn Châu trừng mắt nhìn ta rồi phất tay áo bỏ đi.

Ta khẽ vén tấm mạng sa trên chiếc nón, ánh mắt liếc nhìn bóng lưng vội vã của hắn, lòng lại nhớ về bao chuyện cũ kiếp trước.

Ban đầu, chúng ta từng yêu nhau, ta tự tin rằng, hắn đã yêu ta.

Năm thứ ba sau khi thành thân, chúng ta lên chùa cầu con. Lúc xuống núi gặp phải đám cường đạo cướp bóc, hắn đã che chắn trước mặt ta, bị đ.â.m hai nhát dao.

Hắn tưởng mình không qua khỏi, chỉ khóc lóc bảo ta đừng vì hắn mà thủ tiết, hãy tìm hạnh phúc khác.

Khi đó, lòng chúng ta luôn hướng về nhau. Ta đã nghĩ, nếu hắn thực sự ra đi, ta cũng sẽ không sống một mình.

Tiếc thay, lòng người là thứ dễ đổi thay nhất.

Khi hắn đã có tất cả thì chê ta già nua xấu xí, không còn mới mẻ. Hắn một mặt cùng ta diễn vai phu thê ân ái, mặt khác lại con cháu đầy đàn ở bên ngoài.

Một ngày tốt lành

Cả thành đều biết, duy chỉ có ta bị che mắt.

Những ánh mắt thương hại mà các vị phu nhân thỉnh thoảng dành cho ta, lúc đó ta quá tự tin nên không nghĩ sâu xa, giờ mỗi khi nhớ lại, chỉ hận trước khi phóng hỏa, sao không đ.â.m hắn thêm vài nhát dao.

“Có phải Đậu tiểu thư không ạ?” Đột nhiên, một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của ta.

Ta quay lại, thấy một nữ tử đội mũ sa, vóc người rất cao, đang đứng trước mặt mình. “Ta là Đậu Yến, xin hỏi vị cô nương đây là?”

Nữ tử khẽ gật đầu, hạ giọng nói: “Ta tên Du Song Song, là nhi nữ của Du Điền Hoa.”

Nhi nữ của Du bá bá? Mắt ta sáng lên, vội gọi phụ thân tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-vuong-gia-cua-ta-ngot-ngao-nhat-the-gian/chuong-4.html.]

Phụ thân cũng rất vui mừng: "Phụ thân cô cũng đến sao?”

Du Song Song lắc đầu: "Ta cùng huynh trưởng đến đây. Huynh ấy muốn đến học hỏi kinh nghiệm từ Đậu thúc thúc, còn ta đến để du ngoạn.”

Xa xa, huynh trưởng của Du Song Song đang bước tới.

“Được, được, để tỷ tỷ con dẫn con đi chơi.” Phụ thân lại dặn dò ta: "Song Song giao cho con chăm sóc nhé, con phải làm tròn trách nhiệm của một người tỷ tỷ đấy.”

Ta vội vàng đáp lời phụ thân.

“Bên này nắng quá, muội muốn về phủ trước, hay là xem náo nhiệt thêm một lát nữa?” Ta mỉm cười nói: "Lát nữa còn có lễ tế thần sông, phải một canh giờ nữa mới xong.”

Du Song Song nhìn ra mặt sông: "Vậy xem thêm lát nữa đi.”

Ta phải ngẩng đầu lên mới có thể nói chuyện với nàng, nàng quả là nữ tử cao nhất mà ta từng gặp.

Du Song Song dường như rất hứng thú với chuyện thủy lợi, không chỉ xem rất chăm chú mà còn hỏi ta: “Người đứng cạnh Vương Nghiêu là ai vậy?”

“Đó là Tế Đông Bố chính sứ Chu đại nhân mặc thường phục.” Ta đáp.

Du Song Song lẩm bẩm điều gì đó, ta không nghe rõ: "Song Song nói gì vậy?”

“Không có gì.” Du Song Song nói: "Chúng ta về thôi, ở đây nóng quá.”

Lên xe ngựa, ta tháo mũ sa ra, Du Song Song lưỡng lự một lát rồi cũng tháo mũ.

Ta ngẩn người: "Song Song, muội không thấy nóng sao?”

Nàng vậy mà lại mặc áo cổ đứng, trên cổ đã lấm tấm mồ hôi. Nhưng dung mạo nàng rất xinh đẹp, đường nét anh khí, cộng thêm vóc người cao ráo này, e rằng giả trai cũng không thành vấn đề.

Ta chưa từng gặp Du bá bá, không ngờ ông lại có một nữ nhi xinh đẹp nhường này.

“Cũng tạm.” Nàng chỉ vào cổ mình: "Có vết sẹo, ta thấy không đẹp nên mới mặc áo cổ đứng.”

Thì ra là có nỗi niềm khó nói, là ta đường đột rồi.

Loading...