Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Vương Gia Của Ta Ngọt Ngào Nhất Thế Gian - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-05-13 09:54:26
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Nghiêu khai ra Trương Các lão, phe cánh Trương Các lão lại lôi ra cữu cữu của Tấn Vương là Thái Quốc công, từ phủ Thái Quốc công liên lụy đến Tấn Vương.

Triều đình cần phải có sự cân bằng quyền lực, Thánh Thượng không cách chức hoàn toàn Thái Quốc công, mà giáng từ Quốc công xuống thành Bá công.

Tấn Vương bị giam lỏng trong Tông Nhân Phủ làm bạn với Thái tử.

Ngày phụ thân được thả ra, ta ra ngoài Đô sát viện đón người.

Người chẳng những không gầy đi, ngược lại còn mập lên một chút. Thấy ta, người cười nói: “Phụ thân không sao, cũng không có ai làm khó dễ ta, ngược lại còn ngủ được nhiều giấc ngon.”

Ta bật cười, thở phào một hơi thật dài.

Vì Thánh Thượng muốn triệu kiến phụ thân nên chúng ta tạm thời ở lại kinh thành, vẫn ở trong tiểu viện do Ninh Vương sắp xếp.

Phụ thân cũng bắt đầu bận rộn: "Hiếm có dịp đến kinh thành, phụ thân phải ra ngoài đi lại thăm hỏi một chút.”

Ta rất bất ngờ, bởi vì kiếp trước phụ thân không bao giờ thèm để tâm đến những mối quan hệ xã giao quan trường này.

“Con nói đúng, quan không phân biệt thanh liêm hay nhũng lạm*, chỉ cần có thể làm được việc cho bá tánh, quá trình không cần câu nệ, miễn là kết quả tốt đẹp là được.”

Một ngày tốt lành

(*Lạm dụng quyền hành, gây phiền hà và lấy của cải)

“Nhi nữ bảo bối của ta đã dạy cho ta đạo làm quan rồi.”

Ta dở khóc dở cười, soạn sửa y phục cho người, tiễn người ra cửa. Vừa quay người lại ta đã thấy Hàn Châu đứng ở đầu phố đối diện.

Sau khi Vương Nghiêu xảy ra chuyện, hắn không hề hòa ly với Vương Thiến Thư, nhưng sau một hồi vận động, hắn lại bám được vào Trần Các lão, gia nhập phe cánh của Tề Vương.

Hàn Châu hỏi ta: “Một trăm vạn lượng ngân lượng kho bạc đó, ngươi biết ở đâu đúng không?”

“Ta làm sao mà biết được, hay là ngươi đi hỏi Ninh Vương xem, bảo ngài ấy nhường công lao này cho ngươi đi, biết đâu Thánh Thượng vui vẻ, miễn cho ngươi cả thi Hội lẫn thi Đình, phong thẳng ngươi làm Trạng nguyên luôn.”

Một trăm vạn lượng ngân lượng kho bạc, Tấn Vương và Vương Nghiêu đều không khai, Ninh Vương cũng không nói.

Bọn họ không nói, ta đương nhiên không nhiều chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-vuong-gia-cua-ta-ngot-ngao-nhat-the-gian/chuong-19.html.]

“Đậu Yến." Hàn Châu đột nhiên nắm lấy tay ta: "Ngân lượng không nhắc đến cũng được, ngươi nói cho ta biết, ngươi tìm thấy Gia An công chúa ở đâu?”

Thánh Thượng có một người bào muội (em gái ruột), năm bảy tuổi trốn khỏi cung đi chơi, nhưng không bao giờ quay lại nữa.

Mãi đến năm Thiên Hòa thứ mười lăm, khi Hàn Châu nhậm chức Tri phủ Khánh An, ta mới tìm thấy Gia An công chúa, và thông qua Tấn Vương đưa về kinh thành.

Tấn Vương cuối cùng có thể thành công đoạt được ngôi vị, có liên quan rất lớn đến việc tìm thấy Gia An công chúa.

Hàn Châu cũng vì chuyện này mà được Tấn Vương trọng dụng.

Đương nhiên, trong mắt Hàn Châu ở kiếp trước, những chuyện này đều không liên quan gì đến ta, tất cả đều là do năng lực xuất chúng của hắn.

Ta gạt tay hắn ra: "Ngươi không nói ta cũng quên mất rồi. Còn về tìm thấy thế nào, ngươi nghĩ ta sẽ nói cho ngươi biết sao?”

“Đậu Yến!” Hàn Châu nổi giận đùng đùng.

Đúng lúc này, Ninh Vương xuất hiện ở đầu hẻm. Chàng mặc nam trang, một bộ cẩm bào màu đỏ thẫm làm tôn lên nét mày mắt thanh tú tuấn lãng của chàng, tựa như trích tiên lạc giữa cõi trần, siêu phàm thoát tục.

“Làm gì đó?” Ninh Vương lạnh mặt đứng trước mặt chúng ta. Hàn Châu chột dạ, vội vàng hành lễ rồi hấp tấp rời đi.

Ta cũng hành lễ.

“Đậu Yến.” Chàng gọi ta.

Ta quay người cười đáp: “Vương gia có gì căn dặn?”

Chàng theo ta vào cửa. Ta pha trà cho chàng, bưng điểm tâm hoa quả ra, hai người ngồi đối diện nhau, không ai lên tiếng.

Ta không thể tiếp tục nói chuyện bừa bãi với chàng được nữa, dù sao chàng cũng không phải là Du Song Song.

“Đậu Yến." Chàng nhìn ta, trong mắt có chút tủi thân: "Tỷ… ghét ta sao?”

[18]

“Không ghét.” Ta bật cười: "Vương gia hiểu lầm rồi, ta chỉ là không muốn thành thân rồi gả đi, chứ không phải ghét nam nhân.”

Loading...