Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Vương Gia Của Ta Ngọt Ngào Nhất Thế Gian - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-05-13 09:54:13
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta chợt nhớ đến câu nói của Hàn Châu, hắn nói ta và hắn sẽ sớm gặp lại nhau ở kinh thành.

Xem ra, hắn đã sớm biết chuyện này rồi.

Ngày hôm sau, Du Song Song và Du Lộc đều trở về. Nghe tin về vụ ngân lượng trong kho, Du Lộc vô cùng tức giận: "Quả thực là to gan lớn mật, lại dám ngang nhiên đánh tráo ngân lượng kho bạc.”

“Việc này phải làm thật nhanh, phải tìm được số bạc đó trước khi bọn chúng kịp tiêu hủy.” Tối qua thức trắng đêm, đầu ta bây giờ đau như búa bổ, nhưng việc tìm bạc nhất định phải tiến hành càng sớm càng tốt.

Bởi vì, số bạc bị mất đều là quan ngân, bọn chúng không thể trực tiếp tiêu dùng được, chỉ có cách nung chảy số bạc này thành bạc thường lưu thông trên thị trường.

“Tỷ đừng vội.” Du Song Song nói: "Nơi có thể cất giấu nhiều bạc như vậy, trong toàn huyện Lam Hồ này cũng không có nhiều.”

Ta cũng nghĩ vậy.

“Còn nữa, phải mau chóng tìm ra vị giám công do triều đình cử đến. Có giám công ra mặt, dù sao cũng tiện hơn chúng ta tự mình điều tra.”

Thật không biết, vị giám công này rốt cuộc đang muốn làm gì, đến giờ vẫn chưa chịu xuất đầu lộ diện.

Du Song Song ho khan một tiếng: "Cứ tìm bạc trước đã, giám công đã ở huyện Lam Hồ, chắc hẳn cũng sẽ có hành động.”

Một ngày tốt lành

Ta gật đầu.

Vào ngày này, ta tìm đến người bằng hữu chủ tiêu cục của phụ thân, nhờ ông cho tay chân ngấm ngầm dò xét.

Du Lộc cũng vận dụng các mối quan hệ, truy tìm tung tích số ngân lượng này.

“Từ lúc ngân lượng nhập kho cho đến khi bị mất, tổng cộng là năm ngày.” Ta nói với Du Song Song: "Bọn ta đã tra hỏi lính canh hai cổng thành, vào hai ngày mười ba và mười bốn tháng tám, xe cộ đi ra từ cổng Bắc khá nhiều.”

Chúng ta bèn đi về phía Bắc thành. Trên đường đi quả có rất nhiều vết xe, chỗ sâu chỗ cạn.

“Khu vực này đều đã lục soát cả rồi, không phát hiện được gì.”

Bên ngoài cổng Bắc đều là đất bằng, ven đường có ba thôn trang, đi tiếp về phía trước chừng mười dặm nữa chính là sông Thanh Lan.

Ta đứng bên vệ đường, lòng rối như tơ vò, cố gắng nhớ lại từng chi tiết của kiếp trước.

Nhưng đáng tiếc thay chẳng thu được kết quả gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-vuong-gia-cua-ta-ngot-ngao-nhat-the-gian/chuong-13.html.]

Mọi chuyện đã hoàn toàn khác so với kiếp trước rồi.

“Song Song." Ta nhìn Du Song Song hỏi: "Nếu muội có nhiều tiền như vậy, nơi cất giấu tốt nhất sẽ là nơi nào?”

Bọn chúng không thể vận chuyển đi xa được, nhiều ngân lượng như vậy, đường đi càng xa lại càng dễ bị lộ.

Vì vậy, thời gian trộm cắp và di chuyển càng ngắn thì càng an toàn.

Chúng ta vừa dứt lời, ánh mắt cả hai cùng hướng về phía sông Thanh Lan xa xa.

“Việc này giao cho ta.” Du Song Song hạ giọng nói.

Ngày hôm sau, ta nhận được thư của Hàn Châu.

[12]

Trong thư, Hàn Châu nói hắn có thể giúp phụ thân ta.

Hắn đã nói chuyện với người của Đô sát viện, bảo họ đừng làm khó phụ thân ta.

Thế nhưng, ý tứ trong thư hoàn toàn không có chút thiện ý nào, chỉ toàn là đắc ý.

Cuối thư, hắn nhẹ nhàng bâng quơ nói rằng, đợi hắn thi đỗ, hắn có thể cho ta làm ngoại thất của hắn. Chúng ta đã làm phu thê hai mươi năm, trên đời này, hai ta là người ăn ý với nhau nhất.

Ta cất kỹ lá thư của hắn, đợi ngày gặp lại ở kinh thành ta sẽ tặng nó cho Vương Thiến Thư làm quà gặp mặt.

“Tiểu thư." Mã sư gia vội vã bước vào: "Tại hạ đã dò hỏi được tin tức của giám công rồi ạ.”

Ta lặng lẽ liếc nhìn Mã sư gia.

Mã sư gia bị cái nhìn của ta làm cho không tự nhiên, bèn hỏi: “Tiểu thư, người đây là… có việc gì căn dặn tại hạ sao?”

“Không có. Ngài dò hỏi được giám công đang ở đâu?”

“Ở trong Thanh Viên, phía tây đường Bắc Thành.” Mã sư gia đáp: "Để tại hạ đi cùng người một chuyến nhé?”

Thanh Viên là vườn mẫu đơn do nhà giàu nhất trong thành nuôi trồng, không mở cửa cho người ngoài, người thường không thể vào được.

Loading...