Nhưng nếu nói chị ấy đừng quan tâm đừng làm, chị ấy lại không bỏ xuống được, không thể nào bỏ được, rồi sẽ đứng ở một bên vừa luyên thuyên nói không ai làm, vừa lại ảo não tự khiến bản thân mệt c.h.ế.t cũng không có được chỗ tốt nào.
Nếu bạn nói về nhà ngoại bận bịu thu xếp hôn lễ tứ phía cho em trai, mình chân không chạm đất ngay cả cơm nóng cũng chưa kịp ăn, nhưng đối với cô em dâu đột nhiên tới thì lại gây chuyện với người ta ngay, cái này không phải là điển hình cho việc bỏ công mà không có kết quả tốt hay sao?
Nếu là người bình thường sẽ thẳng thắn đánh một cái nhãn hiệu là mẹ chồng lên người cô chị chồng này, sau này còn có thể tốt lên được sao?
Lâm Doanh Doanh lại không phải người bình thường, cô chưa từng giận vì những chuyện như này, cô cảm kích bởi sự nỗ lực, vất vả của chị cả Hoắc cho hôn lễ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô cười tủm tỉm nói: "Chị cả, Thanh Phương này, tới ngồi vào chỗ để ăn cơm nào."
Hoắc Thanh Hoa không nghĩ tới cô sẽ tới mời mình vào chỗ ngồi, sắc mặt lập tức dịu hơn rất nhiều: "Chị không ăn, các em ăn đi." Cuối cùng không nhịn được lại nói thêm một câu: "Nếu ai cũng uống rượu hết thì bếp lò ai coi? Chị đúng là số phải cực khổ rồi, các em tự đi ăn đi."
Lâm Doanh Doanh cười càng tươi hơn nữa, nhìn xem này, luôn không nhịn được mà nói vài câu khiến người ta khó chịu, cô cười nói: "Hoắc Thanh Sơn sẽ nấu cơm, để anh ấy dẫn hai em trai đi làm đi."
Cô nhìn Hoắc Thanh Phong đang đứng ở cổng nói chuyện, ngoắc ngoắc ngón tay.
Hoắc Thanh Phong lập tức chạy tới, cười nói: "Chị dâu à, chị có gì dặn dò sao?"
Lâm Doanh Doanh bĩu môi: "Em đi tìm anh cả và Thanh Hồ lại đây, ba người các người nấu cơm đi, để chị, chị cả và em gái đi uống rượu ăn cơm, có được không?"
Hoắc Thanh Phong sững sờ, không ngờ chị dâu còn có hành động như này, đúng là chưa từng nghe thấy, chẳng qua cậu ta cũng không phải là kiểu đàn ông gò bó theo khuôn phép, càng khác người cậu càng thích: "Được ạ!" Cậu ta xắn tay áo lên, đi vào: "Chị cả, chị ba, các chị đi uống rượu đi, em tới bộc lộ tài năng."
Hoắc Thanh Hoa vội vàng đuổi cậu ta và Hoắc Thanh Phong ra: "Đi, đừng tới quấy rầy." Sau khi đuổi đi rồi chị ấy lại nói với Hoắc Thanh Phương: "Cái cô chị dâu này của em sao yếu ớt thế, sau này đừng để em ấy nấu cơm, coi chừng bỏ bữa, đốt nhà đấy, thật dọa người."
Hoắc Thanh Phương: "Vậy chị dâu em phải làm gì vậy? Nếu như chị ấy da thịt mềm mại không thể xuống ruộng thì sao? Trước đó, anh còn thay chị ấy gặt lúa mạch nữa đấy."
Hoắc Thanh Hoa bĩu môi: "Không thể làm gì thì để em ấy sinh nhiều con, đời này phụ nữ chúng ta đều phải dựa vào con, em nhìn mẹ chồng chị đi, dĩ nhiên càng nhiều con càng tốt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-74.html.]
Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Phong trở lại nhà chính, cô nói với mẹ Hoắc: "Mẹ ơi, không thể để chị cả và Thanh Phương ngồi vào chỗ được sao?"
Mẹ Hoắc cười nói: "Doanh Doanh à, con ăn trước đi, không cần phải để ý tới mấy đứa nó, hai đứa nó bận rộn đã quen, mỗi lần đều ăn luôn ở phòng bếp."
Hoắc Thanh Hà cũng cười nói: "Chị không cần phải để ý các chị ấy, chị lo mà các chị ấy cũng không cảm kích, còn chê cười chị nữa đấy. Chị cả em có thể nói là phụ nữ thì không thể lên bàn trên gì đó."
Khách khứa cả phòng đều chờ người tới mời rượu, Lâm Doanh Doanh không nói gì thêm nữa. Cô chủ động kéo cánh tay Hoắc Thanh Sơn, bưng ly rượu đi tới mời rượu mẹ Hoắc.
Hoắc Thanh Sơn cảm giác được cánh tay mềm mại, non mịn trong khuỷu tay mình, lập tức cảm thấy nóng ran, nhưng không thể buông ra, nếu không cô sẽ bóp c.h.ế.t anh.
Lâm Doanh Doanh tươi cười đầy mặt, xinh xắn, tươi đẹp: "Mẹ, cảm ơn mẹ đã nuôi anh Thanh Sơn tốt tới như vậy, để con nhặt được một phần lợi quá lớn thế này."
Mẹ Hoắc rơi nước mắt như mưa, vội vàng lau khô rồi nói: "Là nhà họ Hoắc chúng ta có phúc mới cưới được nàng dâu tốt như con."
Nghe bọn họ nói chuyện buồn nôn như vậy, mấy chị em dâu già cảm thấy vui mừng thay mẹ Hoắc, dĩ nhiên cũng có người ghen ghét.
Sau khi nói hai câu, mẹ Hoắc ngửa đầu uống cạn ly rượu trắng.
Liên trưởng Đinh: "Tửu lượng của bác thật giỏi!'
Lâm Doanh Doanh hơi không ổn, tôi thì nhỏ hả, tửu lượng của mẹ chồng đúng là không tệ, cô so không nổi. Nhưng mẹ chồng mời rượu không thể không uống, cô giơ ly rượu lên, cũng ngửa đầu hào sảng nhấp một ngụm nhưng lại bị Hoắc Thanh Sơn phủ tay lên.
Anh cầm ly rượu trong tay cô tới: "Anh uống thay em." Sau đó trực tiếp uống sạch cả hai ly rượu.
Liên trưởng Đinh cười nói: "Tôi nói Thanh Sơn này, rượu đúng là đáng ngưỡng mộ đấy, cậu cũng để cô dâu người ta uống một chút với."
Hoắc Thanh Sơn rủ mắt nhìn Lâm Doanh Doanh, thấy đôi mắt ngập nước như hoa đào của cô thật là đẹp không sao tả xiết, anh không nhịn được mà l.i.ế.m môi một cái, nắm tay cô đi tới bàn người lớn khác mời rượu.