Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:01:31
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Doanh Doanh lại càng hưng phấn: "Ôi, không ngờ em còn nhỏ tuổi mà khí phách như vậy nhỉ? Em cảm thấy lớn như anh cả của em thì thế nào?”

Hoắc Thanh Hồ lập tức nói: "Anh cả em là giỏi nhất!"

Lâm Doanh Doanh đã hiểu, đây chính là cử chỉ sùng bái anh cả mình mà sùng bái tới mức hơi điên rồ, muốn bắt chước theo tất cả, kết quả bản tính của hai người khác biệt, cậu bắt chước vô cùng khó khăn.

Cô tiến tới, cười híp mắt nói: "Ngay từ đầu, anh cả em đã thề son sắt nói sẽ không lấy chị, kết quả chưa tới hai ngày đã kết hôn với chị, em cảm thấy anh ấy có khí phách hay không hả?"

Sắc mặt Hoắc Thanh Hồ rối rắm: "Anh cả em sẽ không thiếu khí phách đâu, chỉ là... Là chị, chị..."

"Chị làm sao hả?" Cánh tay Lâm Doanh Doanh cong lên sờ lên cằm, tay phải thì nâng khuỷu tay trái, hơi khiêu khích nhìn cậu ấy: "Có phải chị rất lợi hại không?"

Hoắc Thanh Hồ chưa từng gặp qua một cô gái nào vừa tự tin tới phách lối như cô! Chị hai của cậu đã mặt dày, không ngờ tới chị dâu cả của cậu còn mặt dày hơn cả chị hai!

Khuôn mặt nhỏ đẹp trai của cậu hơi đỏ lên, bàn tay trong túi quần nắm lại: "Là chị biết dỗ người! Hừ!" Cậu dùng sức trừng mắt với Lâm Doanh Doanh: "Anh cả em sẽ không bị những cô gái khác dỗ đi đâu, trái lại thế mà bị chị câu đi mất! Chị có bản lĩnh! Khó trách bọn họ đều gọi chị là yêu tinh!"

Cậu vừa nói đã muốn xoay người rời đi, nhưng bị Lâm Doanh Doanh kéo tay áo lại.

Cậu cho rằng Lâm Doanh Doanh sẽ nổi giận, chửi cậu một trận, nhưng lại đối mặt với một đôi mắt cười nhộn nhạo hoa đào, cặp mắt kia sáng sủa như sao, là cặp mắt xinh đẹp nhất mà cậu từng thấy qua.

Cậu ngẩn cả người.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lâm Doanh Doanh nở nụ cười xinh đẹp, hai mắt sóng sánh: "Nói nhanh nào, bọn họ nói xấu chị thế nào vậy?"

Những cậu trai trẻ nói chuyện sau lưng các cô gái thường vô cùng khó nghe, cô muốn nắm thóp bọn họ để sau này dễ làm khó bọn họ hơn!

Hoắc Thanh Hồ nuốt nước bọt, hơi chần chừ: "Em không thể ... Bán đứng bạn bè."

Anh cả mà biết sẽ đánh bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-71.html.]

Lâm Doanh Doanh cười càng thêm thân thiết, mang dáng vẻ như hai anh em tốt, nắm cả vai Hoắc Thanh Hồ: "Nói nào, đừng ngại chứ. Chị là chị dâu của cậu, cậu nói cho chị nghe, sau này chị dâu dẫn cậu ăn ngon uống say, còn mua đồ chơi cho cậu, nào là s.ú.n.g lục nhỏ, xe lửa nhỏ, xe tải lớn, kèn hamonica, đàn ác-cooc-đê-ông, tất cả tùy cậu chọn lựa!"

Hoắc Thanh Hồ bị tóm cả bả vai, mặt mũi tràn đầy mùi thơm ngọt ngào trên người cô, kìm nén tới đỏ bừng mặt mày, cứng ngắc thân thể, không dám cử động dù nhỏ nhất.

Lúc này, Hoắc Thanh Sơn đi đón Liên trưởng Đinh từ bên ngoài vào, vừa qua khỏi một cái bức tường phù điêu thì đã thấy Lâm Doanh Doanh đang tóm bả vai em trai mình, mà em trai mình thì đang gồng lên cứng ngắc, đứng thẳng tắp không dám động loạn.

Liên trưởng Đinh chế giễu nói: "Lão Hoắc này, cưới được cô vợ này, sau này nhà cậu chắc chắn sẽ không nhàm chán nha."

Hoắc Thanh Sơn thở dài một hơi, hơi bất đắc dĩ tiến lên, anh nắm c.h.ặ.t t.a.y Lâm Doanh Doanh, kéo tay cô trên vai của em trai mình xuống, thành công giải cứu cho Hoắc Thanh Hồ ra.

Hoắc Thanh Hồ hít sâu một hơi, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, bả vai run rẩy, tiếng nói ấm ức: "Anh cả, chị dâu... bắt nạt em..."

Cậu lạnh lùng như vậy, tàn bạo như vậy, còn dọa người như vậy! Mà cô cứ như vậy đi tới nắm cả bờ vai của cậu, sao cô lại dám chứ! Người phụ nữ này mặt quá dày! Bắt nạt người ta!

Hu hu hu.... Mình khó khăn quá mà. Hình tượng lạnh lùng của mình đều bị phá hỏng rồi.

Lâm Doanh Doanh cười với Liên trưởng Đinh: "Liên trưởng Đinh à, sao bây giờ anh mới tới, chờ anh thật lâu đó!"

Liên trưởng Đinh cười ha hả, chờ anh đào và thịt gà của tôi thì đúng hơn.

Anh ta nhanh chóng lấy ra một cái bao bố đưa cho cô, bên khác còn đưa tới một bao giấy đỏ tươi, cười nói: "Chúc thanh niên trí thức Lâm và Liên trưởng Hoắc, như chim liền cành, trăm năm hạnh phúc, sớm sinh con cháu, vận may..."

Lâm Doanh Doanh cười nói: "Liên trưởng Đinh à, được rồi, mấy cái này là anh cõng một đường tới đó hả?" Cô nhấc thử thứ trong bảo vải lên, đoán: "Radio?"

Trong nhà cô có radio, chẳng qua lúc đi ra không biết sao lại quên bỏ vào, cô còn đang nghĩ làm dáng ở nông thôn một chút để cậu cô điều qua nơi khác nên cũng chưa cho người gửi tới.

Cô mở bao tải ra, bên trong có một cái radio nhỏ mới tinh. Cô ngạc nhiên nói: "Lại là kiểu bỏ túi mới này!"

Đây là một cái radio bỏ túi với nhãn hiệu cờ đỏ, kiểu thứ sáu ống hai sóng ngắn làm chất dẫn, căn bản ở nông thôn sẽ không mua được, người trong thành phố muốn mua cũng phải tích lũy một năm mới đủ, loại này bình thường đều là giới hạn phân phối cho các đơn vị.

Liên trưởng Đinh đắc ý nói: "Sao rồi! Tốt không?"

Loading...