Cậu vội vàng hỏi Lâm Doanh Doanh về việc chuyển những đồ đạc, ngoại trừ sính lễ nhà họ Hoắc cho thì còn lại đều là vật dụng của chính Lâm Doanh Doanh, những cái rương to to nhỏ nhỏ, có rất nhiều.
Ngay sau đó, Hoắc Thanh Hà đã đi tới, cô ấy là một cô gái chừng hai mươi tuổi, mặc dù dáng vẻ không có xinh đẹp tuyệt vời như Lâm Doanh Doanh, nhưng cũng là một thiếu nữ xinh xắn. Đầu chải hai b.í.m tóc tới eo, mi thanh mục tú rất giống với mẹ Hoắc, nhưng cằm hơi nhọn nhìn qua đã thấy rất nghiêm khắc.
Cô ấy nói với Lâm Doanh Doanh: "Doanh Doanh à, tuyệt đối đừng nghe nó nói, nó giỏi nhất là miệng lưỡi trơn tru lừa gạt người, hai mặt, trở mặt vô tình, vừa lười vừa ham ăn, vừa gian xảo vừa láu cá..."
"Dừng lại! Hoắc Thanh Hà, hôm nay là ngày gì hả? Là lúc chị có thể tùy tiện đùa giỡn hay sao? Sau này tốt nhất chị nên yên phận, đừng có yếu ớt ham hư vinh, lười biếng lại hay dùng mánh lới, chị không soi vào nước tiểu mà xem, chị có được đẹp như vậy, mềm mại như chị dâu sao? Chị dâu người ta gọi là xinh đẹp mềm mỏng, chị thì chính là chó già sừng thú còn ồn ào như dê đó!"
Trong phòng, mọi người đều sợ ngây ngẩn cả người, mẹ nó chứ, đây là em trai, em gái của Hoắc Thanh Sơn mà!
Bọn họ hơi có vẻ đồng tình nhìn về phía Lâm Doanh Doanh, chưa kết hôn mà đã đối đầu với em trai, em gái chồng như vậy, thời gian sau này còn có thể yên tĩnh được sao?
Ngoài cửa sổ, sắc mặt Diệp Mạn Mạn rất phức tạp, cô ta thờ ơ lại lạnh nhạt.
Từ nhỏ, Lâm Doanh Doanh đã được nuông chiều, không có chịu khổ, không phải trôi qua thời gian khổ cực. Vào đêm đến nông thôn, chui vào trong chăn khóc lóc, ngày đầu tiên đi lao động đã kêu rên liên hồi. Nếu như trở thành vợ của nông dân thật, vậy cả đời này của cô sẽ phải trôi qua đều là khổ cực, đàn ông nông thôn đều thô tục, đánh vợ, không hề quan tâm còn gia trưởng. Kiểu người kiêu căng còn tính tình đại tiểu thư như Lâm Doanh Doanh, gả cho đàn ông nông thôn, vậy cứ đợi mẹ chồng ghét bỏ, bị cô em chồng bắt nạt, bị chồng đánh chửi là vừa.
Nhìn xem, chú em và cô em chồng trước mặt cô mà xem, tuyệt đối không phải là loại lương thiện!
Uổng công bản thân có xuất thân và diện mạo xuất sắc như vậy, thật sự khiến người ta im lặng mà!
Cô ta cho rằng Hoắc Thanh Phong và Hoắc Thanh Hà tới ra oai phủ đầu với Lâm Doanh Doanh, đây nhất định là ý tứ của mẹ Hoắc, muốn lập quy củ cho con dâu đây mà.
Ngày đó, mẹ Hoắc và Hoắc Thanh Sơn đưa sủi cảo cho Lâm Doanh Doanh, Mã Bình Bình còn hâm mộ Hoắc Thanh Sơn là người đàn ông tài giỏi, đẹp trai, mẹ Hoắc đối với con dâu tương lai tốt, lúc ấy cô ta lập tức "hứ" một tiếng, đưa chút đồ ăn thì gọi là tốt sao? Lâm Doanh Doanh muốn ăn cái gì mà không được? Nhiều người cầu cưới cô nữa đấy, cưới cô chẳng khác nào cưới được quan hệ hai nhà Lục Lâm, chó hoang cũng biến thành chó nhà thuần chủng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-62.html.]
Ban đầu, cô ta và Diệp Chi Đình là thấy đồng tình và quan tâm Lâm Doanh Doanh, muốn ngăn cản Lâm Doanh Doanh gả cho người đàn ông cẩu thả, nhưng Lâm Doanh Doanh tùy hứng, cao ngoại cứ cố chấp không thôi, cô ta đành dứt khoát mặc kệ.
Không nghe người ta khuyên, sau này thảm hại đều do cô tự tìm.
Bản thân cô ta chỉ nên yên lặng xem náo nhiệt là được!
Ai ngờ cô ta muốn coi hai chị em kia thị uy với Lâm Doanh Doanh thì hai người trong phòng kia lại bắt đầu từng câu một dụ dỗ, lấy lòng Lâm Doanh Doanh.
Tình huống gì thế này? Cặp chị em này tới mua vui à?
Hoắc Thanh Hà: "Doanh Doanh à, tôi lớn hơn cô một tuổi, có thể không gọi cô là chị dâu được không?"
Vẻ mặt của Lâm Doanh Doanh hơi phức tạp nhìn cô ấy, bất ngờ hỏi: "Cô và Trịnh Khải Toàn..."
Bất chợt, mặt mày Hoắc Thanh Hà thay đổi, cô ấy vội dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Lâm Doanh Doanh: "Chị dâu! Chị nói muốn cầm những thứ đó chứ gì, em cầm giúp chị!"
Lâm Doanh Doanh nhìn phản ứng sợ người biết của cô ấy, lập tức tuyệt vọng!
Vừa rồi cô không biết chuyện gì xảy ra, trong lúc Hoắc Thanh Phong bắt tay với cô, trong đầu cô bất chợt xuất hiện rất nhiều tin tức, vững vàng in vào trong đầu cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đó là một tiểu thuyết loại nam chủ "Mưa gió chốn ngục giam", cô xuyên vào chính là thế giới trong sách đó, chỉ là nó có khác biệt rất lớn với thế giới hiện thực. Mà khoảng cách từ bây giờ tới khi chính văn của câu chuyện bắt đầu có tới mười lăm năm.
Nam chính là một thiếu niên thiên tài, con một trong gia đình, bạn gái bị cha kế bạo lực gia đình dâm loạn, trong một lần xung đột, bọn họ đã g.i.ế.c c.h.ế.t người cha kế kia, nam chính tự mình gánh vác hết vào ở tù.
Bên trong tù, nam chính phải trải qua rất nhiều trắc trở sống chết, làm quen với muôn hình vạn trạng nhân vật. Có cặn bã, cũng có người trời sinh phản lại xã hội, mà trong đó có một người đàn ông trung niên tên Hoắc Thanh Sơn khiến người ta chú ý nhất. Ông ta vốn là một quân nhân có tương lai tươi sáng, còn từng làm trưởng quản công trường cải tạo lao động, trưởng ngục giam, nhưng không biết tại sao lại xuất hiện ở đây.