Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 391

Cập nhật lúc: 2025-06-25 23:56:26
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu mùa đông tuyết vẫn chưa rơi dày, mọi người vẫn có thể lên núi để hái mộc nhĩ và nấm. Lâm Doanh Doanh đưa Hoắc Thanh Hạnh và nhóc con Mạch Đậu đi theo nhóm người Hoắc Thanh Sơn đi một lần, thu hoạch khá phong phú.

Những ngọn núi ở đây không giống những ngọn núi khác, đó là một sườn đồi đất cao hơn một chút so với đồng cỏ, mặt trên được bao phủ bởi rừng cây. Trên núi còn có rất nhiều cây phỉ, không cao bằng con người, nên hái quả phỉ rất dễ, nhưng hái cái này cần phải có lòng kiên nhẫn, Lâm Doanh Doanh không có lòng kiên nhẫn.

Cô đi theo chỉ để chơi, cầm máy ảnh chụp rất nhiều ảnh, nhìn bọn họ mặc tầng tầng lớp lớp quần áo dày trông giống như gấu, xuyên qua sương mù mênh mông, thực sự là một loại vẻ đẹp hoàn mỹ giao thoa giữa thông minh và vụng về.

Nhưng Hoắc Thanh Sơn người cao chân dài, cho dù mặc áo bông, quần bông lại còn mặc áo khoác quân đội ở ngoài, cũng vẫn có vẻ càng toát ra vẻ anh tuấn uy vũ ngất trời, cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy cồng kềnh ục ịch.

Anh đúng là đẹp trai thật!

Kết hôn được mấy năm, Lâm Doanh Doanh phát hiện anh càng ngày càng đẹp trai.

Mà nhóc con Mạch Đậu chắc là người vui nhất. Cậu bé mặc áo khoác da cừu, đội mũ da chó, đi tất mặc quần da, thực sự là nhìn còn tròn vo hơn so với gấu trúc.

Từ đầu đến cuối cậu bé không phải chạm chân xuống đất, lúc đầu ngồi trên vai của cha ruột, lúc sau thì cưỡi trên cổ của lão Đinh, sau đó là Dương Hải Quân, Từ Hải Tân thay phiên nhau.

Cưỡi trên cổ của người khác, ngồi trên cao nhìn ra xa, thấy sương mù đặc biệt đẹp. Cậu bé thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn, đôi lông mày vốn đang nhíu chặt đã được giãn ra, đôi mắt to tròn mở to liên tục ngạc nhiên trước khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp này.

Lâm Doanh Doanh đều sẽ chọn thời gian thích hợp chụp ảnh cậu bé.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bọn họ còn gặp một chuyện đáng sợ, đó là gấu đen trong truyền thuyết.

Lúc đó, Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Hạnh đang đi theo Hoắc Thanh Sơn bế nhóc con Mạch Đậu đi tìm nấm hương, lão Đinh cùng mấy người khác ở đó nói về gấu đen, kể chuyện của các đại đội khác, nói có một cô bé lên núi hái nấm, gặp một con gấu đen, liền đi vòng quanh cây đại thụ, sau đó trực tiếp úp cái sọt lên đầu con gấu, rồi bỏ chạy đi nhanh như chớp.

Lâm Doanh Doanh cười nói: "Chắc chắn câu chuyện này là khoa trương."

Lão Đinh: "Nói không chừng là nữ anh hùng gặp nguy nhưng không loạn đó."

Lâm Doanh Doanh: "Trong số mấy nhà chúng ta, Văn Thiến là nữ anh hùng duy nhất." Con của Văn Thiến còn nhỏ, không thể ra ngoài bị lạnh, cho nên anh ta giống mẹ Hoắc để cô ấy ở nhà trông con không cho ra ngoài chơi.

Văn Thiến đã gặp một con sói bị thương khi đi khám bệnh ở nông trường bên dưới, cô ấy giằng co với con sói trong nửa giờ, và cuối cùng con sói đã bị dọa cho sợ chạy đi trước hành động một tay cầm kim tiêm một tay cầm kéo của cô ấy.

Cô rất ngưỡng mộ Văn Thiến, cảm thấy Văn Thiến là một nữ anh hùng gặp nguy hiểm không hoảng loạn, đây là kiểu con gái mà cha cô thích nhất, có thể cưỡi ngựa b.ắ.n súng.

Anh Đinh kiêu ngạo nói: "Đương nhiên rồi!"

Anh ta lại nói với Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Hạnh: "Gấu ở đây có gấu chó và gấu ngựa, chúng nó thường chạy ra đồng để phá hoại cây trồng. Gấu đen này là gấu chó, trên mắt của chúng có một nhúm lông, rất dễ che mắt nên phải luôn luôn vén lên. Nếu thấy gấu chó thì đừng có hoảng hốt, đầu tiên là phải xác định hướng gió, phải chạy theo hướng gió, như vậy thì gió sẽ thổi vào nhúm lông ở trên mắt của nó, nó không sẽ không nhìn rõ, sẽ vừa chạy vừa vén lông, như vậy sẽ không chạy đuổi theo mình được. Nếu chạy ngược gió, gấu chó không phải vén lông trên mắt, đương nhiên sẽ chạy nhanh hơn mình, vậy là xong đời."

Mọi người nghe cảm thấy thích thú.

Hoắc Thanh Hạnh cười nói: "Anh Đinh, anh hiểu biết nhiều thật đấy, vậy nếu không có gió thì phải làm ạ?"

Lão Đinh bắt đầu nói nhảm: "Còn có thể giả c.h.ế.t á. Hãy nhớ rằng, khi giả vờ chết, không được nằm ngửa. Nếu ngửa mặt lên, đầu lưỡi gấu đen có gai, l.i.ế.m vào mặt một cái, cũng bị mất một lớp da."

Lâm Doanh Doanh ghét bỏ mà khoát khoát tay, "Anh đúng là nói như đúng rồi. Nói như anh đã từng gặp phải vậy."

Rõ ràng cũng là người ngoài cuộc.

Lão Đinh sẵn sàng trêu chọc cô, "Em chưa bao giờ gặp, em có thể nằm mơ, đến lúc đó em thử xem..." Chưa nói dứt lời, đuôi mắt của anh ta đã nhìn thấy một cái bóng màu đen xuất hiện bên cạnh một gốc cây sồi không được coi là to ở phía xa xa.

Cái bóng đen mơ hồ như thể đang đi lang thang ở đó.

"Dừng lại!" Lão Đinh lập tức hét nhẹ một tiếng, nhanh chóng ra hiệu với những người khác.

Hoắc Thanh Sơn lập tức nhét Mạch Đậu vào trong lòng Dương Hải Quân, bảo cậu ấy, Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Hạnh trốn ra phía sau, còn anh thì rút s.ú.n.g đi về phía trước hai bước.

Mấy người lão Đinh lập tức phối hợp với anh triển khai đội hình.

Hoắc Thanh Sơn thấp giọng sắp xếp, anh lên kế hoạch b.ắ.n phát s.ú.n.g đầu tiên vào cành cây phía trước người gấu đen, phát s.ú.n.g thứ hai b.ắ.n xuống mặt đất phía trước gấu đen. Nếu người mù gấu đen sợ hãi, ngay lập tức sẽ quay đầu bỏ chạy, nếu không sợ còn xông tới, bọn họ sẽ phong tỏa hỏa lực một lần nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-391.html.]

Gấu đen da dày, không b.ắ.n trúng không g.i.ế.c c.h.ế.t được ngược lại lại kích thích sự hung dữ của nó, vì vậy không cần phải đánh nó, chỉ cần dọa nó đi.

Hoắc Thanh Sơn nhắm vào, "bằng" một phát, liền b.ắ.n cành cây gãy xuống, cành cây nặng nề mang theo sương mù lạnh lẽo rơi ập về phía gấu đen.

Nó vốn đang m.ô.n.g lung, thấy vậy lại càng m.ô.n.g lung, gầm một tiếng dài, bắt đầu chạy về hướng của nhóm người Hoắc Thanh Sơn.

Nhóc con Mạch Đậu nằm ở trong lòng Dương Hải Quân không những không sợ, ngược lại còn hưng phấn mặt mày hớn hở, chân dùng sức đạp một cái, cổ họng phát ra một tiếng "gừ", tiếng đó là bắt chước y hệt gấu đen.

"Bằng" Hoắc Thanh Sơn lại b.ắ.n phát súng, b.ắ.n vào chân gấu đen, lúc này nó mới dừng bước lại.

Nhóc con Mạch Đậu lại gầm lên một tiếng nữa, giọng trẻ con non nớt mang đầy vẻ hưng phấn.

Gấu đen gầm lên một tiếng, nhưng chưa gầm xong đã quay người lại quơ tay chạy như bay.

Mạch Đậu: "Gừ, gừ, không, chạy, chơi! Chơi!"

Lâm Doanh Doanh chọc chọc cậu bé, nói cho cậu bé biết, "Đó là gấu đen, gấu, không phải gừ gừ, không thể chơi."

Mạch Đậu cúi đầu nhìn Lâm Doanh Doanh, vẻ mặt mất mát, "Gừ, chơi."

Lâm Doanh Doanh: "Gấu."

Mạch Đậu lập tức nhe răng trợn mắt, làm ra dáng vẻ hung dữ, "Gừ!" đủ hung dữ rồi chứ!

Lâm Doanh Doanh: ".."

Mấy người thanh niên không chỉ không sợ hãi, mà còn đều hưng phấn, bởi vì họ mang theo súng.

Hoắc Thanh Sơn xoay người nói với bọn họ: "Sau này nếu gặp phải thú dữ, cố gắng dọa chúng đi, không được săn giết."

Lâm Doanh Doanh lại đang cân nhắc làm thế nào để viết báo cáo cho Tổng cục, để cho bọn họ hạ lệnh bảo tồn một phần rừng, không cần khai thác toàn bộ để làm ruộng. Tránh mấy chục năm sau còn phải trả ruộng làm rừng.

Bây giờ khai hoang một số cánh đồng rừng, không phải vì cần lương thực, bởi vì sản lượng lương thực bây giờ rất thấp, mỗi một mẫu đất trồng úa mì cũng chỉ có thu được gần một trăm kilogam. Nếu bạn có thể cải thiện sản lượng trên mỗi mẫu, vậy thì sẽ không cần phải chiếm quá nhiều đất ruộng.

Để tăng sản lượng ở mỗi mẫu đất, chủ yếu là phải tối ưu hóa hạt giống, sản xuất phân bón, tiêu diệt sâu bọ có hại, làm cỏ thì sẽ làm được. Cho dù chỉ thay đổi một trong những điều đó, cũng có thể tăng sản lượng, nếu thay đổi hết, sản lượng lúa mì có thể tăng đáng kể.

Bọn họ đã hái rất nhiều nấm hương, mọi người cũng đã chơi rất vui vẻ, nên thu dọn đồ đạc về.

Sau khi về nhà, Lâm Doanh Doanh liền bàn bạc nội dung báo cáo của cô với Hoắc Thanh Sơn, để anh hiểu rõ ý cô, bảo tồn một phần rừng già đồng thời nghĩ biện pháp nâng cao sản lượng. Ngày hôm sau Hoắc Thanh Sơn đi họp với mấy doanh trưởng, lại triệu tập bốn người làm văn hóa cùng nhau thương lượng viết báo cáo này.

Viết xong cho đưa Lâm Doanh Doanh xem, Lâm Doanh Doanh sửa lại một chút cho bọn họ, sửa xong thì đưa cho Hoắc Thanh Sơn mang đi gửi cho đoàn bộ, đoàn bộ sau khi xem qua cảm thấy đề nghị này không tệ, sau đó lại gửi cho tổng cục nông trường.

Sau khi Tổng cục xem xong, cảm thấy báo cáo này rất thực tế, bây giờ đối với bọn họ không có khái niệm gì mà hài hòa thiên nhiên, bảo vệ động vật, mà thích đề cao tăng sản lượng trên mỗi mẫu đất.

Vì vậy, họ thành lập một tổ thảo luận, thảo luận về việc mở rộng các trạm nghiên cứu hạt giống, thành lập phòng nghiên cứu khoa học nông trường làm ruộng, đồng thời chọn nhóm của Hoắc Thanh Sơn để làm nơi thí điểm.

Mùa đông này, nhóm người Hoắc Thanh Sơn bắt đầu nhiệm vụ phổ biến việc tích lũy phân bón, trước phân người và gia súc từ các nông trường và đại đội đều được thu gom và ủ lên men làm phân bón lót, bây giờ bọn họ quyết định đi đến những ao đầm đó lấy nước bùn.

Những nước bùn này là phần rất màu mỡ của phân, bọn họ thừa dịp khi trời lạnh nước bùn sẽ đông lại, trực tiếp dùng hình thức đục băng để đục nước bùn, sau đó vận chuyển ra ngoài đổ lên cánh đồng. Chờ đến năm sau, sau khi thời tiết ấm áp, nó lên men, thì có thể trực tiếp sử dụng làm phân bón lót cho xuống đất.

Mà những ao đầm nhỏ đã được làm sạch có thể trực tiếp dùng làm hồ chứa, cái lớn hơn thì để làm cái ao, sau đó có thể nuôi cá, vịt và ngỗng, chủ yếu là dùng để tưới ruộng.

Trong lúc Hoắc Thanh Sơn bận rộn, Lâm Doanh Doanh năm nay cũng không nhàn rỗi.

Với sự giúp đỡ của ông bà ngoại và cậu út của mình, cô đã viết được một số bài hát mới, tất cả đều để cho Hoắc Thanh Hạnh hát, sau đó để cô ấy vào đoàn văn công đại biểu cho nhà trường đi biểu diễn.

Mà đoàn văn công do công việc yêu cầu, quyết định mở rộng nhân sự, liền nạp Hoắc Thanh Hạnh và Lâm Doanh Doanh vào.

Hoắc Thanh Hạnh là người biểu diễn văn nghệ, Lâm Doanh Doanh là người sáng tác, lúc đó Lâm Doanh Doanh vẫn giữ thân phận hiệu trưởng trường tiểu học, Hoắc Thanh Hạnh cũng thường xuyên đến trường tiểu học làm giáo viên âm nhạc.

Bởi vì Lâm Doanh Doanh có thân phận đặc thù, vừa vào đoàn văn công đã có một đám người tụ tập xung quanh cô, mà đoàn văn công vốn đấu đá lẫn nhau, không khí ganh đua cũng rất rõ ràng.

Loading...