Mẹ Hoắc lập tức biến sắc, vội vàng nói: “Doanh Doanh, mẹ thì thôi đi. Mẹ chỉ trình bày miệng rồi để Tiểu Hạnh viết cho mẹ.”
Cô giáo Lâm: “Được ạ.”
Mẹ Hoắc gấp gáp thu xếp những thứ kia một chút, bà nhìn thấy những tấm vải bông rất mềm mịn kia, liền nói sẽ làm quần lót cho Lâm Doanh Doanh mặc.
Những cái quần lót trước đó của Lâm Doanh Doanh đều nhỏ hết rồi, sau đó thì cũng chỉ mặc mấy cái mua ở Cung Tiêu Xã, chất lượng không được tốt, cọ vào làm da cô đều đỏ hết lên, còn có chút ngứa.
Lâm Doanh Doanh cười nói: “Dạ được ạ, làm nhiều chút, chúng ta cùng mặc.”
Chỉ cần mẹ Hoắc làm gì cho cô thì cô đều bảo làm luôn cho cả Hoắc Thanh Hạnh, mọi người có ký hiệu của riêng mình, thế thì sẽ không bị lẫn với nhau.
Hoắc Thanh Hạnh không chịu, nói giữ lại để làm quần áo cho cục cưng nhỏ.
Lâm Doanh Doanh ăn uống no đủ nằm dựa ở chỗ đó lại bắt đầu buồn lo vô cớ: “Mẹ, mẹ nói sinh nhiều con như vậy để làm gì. Nếu như hiếu thuận thì còn được, còn nếu lại bất hiếu như Cẩu Thặng kia, thế thì không phải là lỗ to à?”
Thôn Hoắc gia có một người tên là Cẩu Thặng, đánh cha mắng mẹ.
Mẹ Hoắc cười nói: “Khi sinh cũng không nghĩ xa như vậy, phần lớn mọi người đều là mang thai thì sinh thôi. Còn đứa bé này có hiếu thuận hay là bất hiếu thì còn phải xem là nuôi dưỡng thế nào. Con yên tâm, con của con và Thanh Sơn, nhất định sẽ hiếu thuận, là đứa nhỏ nghe lời cha mẹ.” Bà còn nói tới tên Cẩu Thặng đó: “Còn nếu như cha mẹ coi con cái như cha mà hiếu thuận, vậy đứa bé đó nhất định là sẽ bất hiếu. Cha mẹ của Cẩu Thặng kia không phải đều như vậy sao, gieo nhân nào gặt quả nấy mà thôi.”
Lâm Doanh Doanh vừa nghe, lập tức nói: “Vậy chờ nhóc con của con ra đời, mọi người không được cưng chiều nó.”
Mẹ Hoắc vội nói: “Doanh Doanh, người với người không giống nhau mà, chiều chuộng cũng chia theo tình hình, chiều chuộng con cái nhưng vẫn phải dạy nó biết quy củ. Con xem nhà nông gia chiều chuộng con, không phải là con vẫn vừa hiếu thuận vừa lượng thiện đó sao, cũng có người này người kia mà, nhóc con nhà chúng ta cũng không phải giống như Cẩu Thặng kia đâu.”
Lâm Doanh Doanh: Con thích nhất là mẹ một bên tiêu chuẩn kép, một bên lại khen con như vậy đó. Ha ha.
Ban ngày của mùa hè dài, nhiệt độ lại thích hợp, ăn cơm trưa xong rồi gặm vài miếng dưa hấu hoặc la ăn chút trái cây, đi bộ một vòng là có thể trở về ngủ trưa. Mặc dù bên ngoài nắng rất nóng, thế nhưng trong nhà cả hai hướng nam và bắc đều thông gió rất mát mẻ, ngủ còn phải đắp chăn mỏng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-373.html.]
Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân không ngủ, đi theo Lương Đại Lực ra ngoài bơi lội bắt cá, ba mẹ con Lâm Doanh Doanh nằm ở trên giường trong phòng ngủ chính ngủ trưa.
Lâm Doanh Doanh ngủ ở chính giữa, mẹ Hoắc dùng quạt quạt tay cho cô.
Mẹ Hoắc có một bản lĩnh, đó là ngủ mơ mơ màng màng rồi mà còn có thể cứ cách một lúc là lại quạt quạt hai cái được.
Sau khi tỉnh dậy tinh thần sảng khoái, rửa mặt là có thể lên lớp.
Dĩ nhiên là thỉnh thoảng cũng có lúc ngủ không dậy được, hoặc là ngủ nhiều nên toàn thân đều vô lực đ.â.m ra lười biếng, bây giờ Lâm Doanh Doanh đang trách mắng nhóc con, ôm bụng dạy dỗ đứa bé.
Cả một ngày thoải mái khoan khoái như vậy, khẩu vị Lâm Doanh Doanh cũng tốt hơn, một ngày có thể ăn sáu bữa, nhưng trên mặt cũng không mập mấy, nhìn từ đằng sau eo vẫn thon nhỏ, chẳng qua là bụng lại nhô lên thật cao, làm cho cô càng ngày càng mảnh mai và yếu ớt hơn.
Đảo mắt liền lập thu, tiến vào tháng bảy, cũng có mấy trận mưa liên tiếp đổ xuống, còn chưa cảm thấy nóng được bao nhiêu mà nhiệt độ đã giảm xuống rồi.
Chờ mưa tạnh trời quang, mặt trời lại hong khô đất đai, nông trường bắt đầu chuẩn bị thu hoạch vụ thu.
Lần này mọi người vô cùng hăng hái, máy móc đều đã sửa chữa xong, những người lái máy cày cũng lăm le muốn làm một trận lớn.
Mặc dù Hoắc Thanh Sơn là doanh trưởng, thế nhưng cho tới bây giờ anh vẫn chưa thoát ly khỏi những chiến sĩ bên dưới, mọi người đều cùng nhau lao động.
Tất nhiên gặt lúa mì cũng không phải là ngoại lệ.
Thế nhưng bây giờ bụng Lâm Doanh Doanh rất lớn, đương nhiên là không thể tránh khỏi xuất hiện những ảnh hưởng mặt trái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đi tiểu nhiều lần, ngủ không ngon, đi đứng mệt mỏi, chân phù vân vân, đủ loại tình trạng bắt đầu cùng xuất hiện.
Mặc dù mọi người đều nói toàn bộ thời kỳ mang thai của cô đều tương đối thoải mái, người khác có rất nhiều những tình trạng nghiêm trọng hơn, nhưng cô cũng không có, hơn nữa những người khác xuất hiện phiền phức từ rất sớm, nhưng cô bây giờ mới xuất hiện, đã coi như là rất tốt rồi.
Thế nhưng Lâm đại tiểu thư mặc kệ, cô mỏng manh biết bao, lại còn ngạo nghễ tùy hứng, chỉ ước gì là sinh xong thì những phiền phức kia đừng có xuất hiện, nếu như xuất hiện thì chính là ức h.i.ế.p cô.