Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 362

Cập nhật lúc: 2025-06-25 14:34:32
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Mạn Mạn ở lại nông trường ăn tết, cô ta ở cùng với mấy thanh niên tri thức, mặc dù mọi người đều náo nhiệt, ầm ĩ, thế nhưng trong lòng cô ta vẫn luôn như có một tảng đá đè nặng, làm cho cô ta hít thở cũng không thông.

Cũng may bọn họ còn nhớ tới cô ta, sợ cô ta chịu khổ nên đã gửi tiền, gửi phiếu tới. Chẳng qua là năm nay sao khi khai xuân mọi người đều phải ra đồng làm việc, cô ta biết mình không thể nào làm nổi, không có Diệp Chi Đình ở bên cạnh trợ giúp, nhất định là cô ta không thể nào làm nổi công việc nặng nhọc.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cho nên cô ta liền gọi điện thoại cho Diệp Chi Đình, khóc lóc kể lể với anh ta, Diệp Chi Đình đồng ý giúp cô ta, nói có thể cho cô ta làm cô giáo.

Mặc dù cô ta không đi tìm Lâm Doanh Doanh, nhưng cô ta cũng không ít lần đi tới gần chỗ Lâm Doanh Doanh, muốn để cho Lâm Doanh Doanh chủ động nói chuyện với cô ta.

Thế nhưng Lâm Doanh Doanh chán ghét chuyện mẹ Diệp muốn bảo Hoắc Thanh Sơn săn sóc Diệp Mạn Mạn, vốn dĩ cũng chỉ có chút bài xích Diệp Mạn Mạn, nhưng bây giờ là hoàn toàn không muốn gặp mặt.

Hai mẹ con nhà họ Diệp tiếp cận Diệp Chi Đình, là Lâm Doanh Doanh chủ động buông bỏ Diệp Chi Đình, bởi vì anh ta lựa chọn cái gọi là chính trực để vứt bỏ người ủng hộ trung thành nhất là Lâm Doanh Doanh, cô không buông bỏ thì mẹ Lâm cũng sẽ bảo anh ta cút ra xa một chút.

Mà Hoắc Thanh Sơn không giống vậy, cho tới bây giờ anh chưa từng hỏi tới Diệp Mạn Mạn, cũng chưa từng quan tâm có phải Lâm Doanh Doanh ức h.i.ế.p ai hay không, ở trong mắt anh, cô không hề có dáng vẻ gian xảo, tùy hứng, kiêu căng không nói lý lẽ chút nào cả, cho dù có tất cả những thứ đó thì cũng vẫn là đáng yêu, chỉ làm cho anh càng yêu cô hơn mà thôi.

Anh như vậy, cũng càng làm cho Lâm Doanh Doanh yêu anh hơn, tuyệt đối không cho phép người phụ nữ khác, nhất là Diệp Mạn Mạn tranh giành quyền lợi một chút nào cả.

Cho nên chẳng những Diệp Mạn Mạn không có được sự thông cảm và trợ giúp của Lâm Doanh Doanh, mà ngược lại còn làm cho Lâm Doanh Doanh đề phòng cô ta mà trước giờ chưa từng có.

Nhưng cũng không phải Diệp Mạn Mạn chỉ làm mấy hành động mờ ám sau lưng là có thể ảnh hưởng tới, nói cái gì mà khi còn nhỏ cha cô ta đã cứu cha của Lâm Doanh Doanh, cái gì mà cô ta đối xử với Lâm Doanh Doanh như là chị gái ruột, thậm chí làm cho những người bên cạnh cô ta đều cho rằng Lâm Doanh Doanh kiêu căng, vô lễ, không cảm ơn thì làm sao hả?

Lâm Doanh Doanh hoàn toàn không quan tâm, những chuyện này căn bản không thể tác động tới gia đình và công việc của Lâm Doanh Doanh dù chỉ là một phần nhỏ.

Ở trước một thế lực tuyệt đối, những động tác nhỏ kia, chỉ có thể tỏ ra vừa vô năng vừa nực cười.

Ý thức được điểm này, Diệp Mạn Mạn càng phát hiện mình thương tâm và khổ sở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-362.html.]

Nhưng trái ngược hoàn toàn với sự thương tâm và khổ sở của cô ta, nhà Lâm Doanh Doanh lại tràn ngập tiếng hoan hô, cười nói.

Mã Vân Vân rất kích động: “Chị Doanh Doanh, chị nói em thật sự có thể làm cô giáo sao?”

Lâm Doanh Doanh: “Tại sao lại không thể, chẳng phải là cô đã tốt nghiệp trung học cơ sở rồi hả?”

Mã Vân Vân có chút ngượng ngùng: “Đúng là có học đến cấp hai, còn... cuộc sống không được như ý. Vẫn luôn cho rằng học thì cũng chẳng để làm gì.”

Mã Vân Vân khiêm tốn nói: “Vậy em không phải là kéo chân sau của em gái Thanh Hạnh sao? Em gái Thanh Hạnh hát hay như vậy mà.”

Hoắc Thanh Hạnh cũng xấu hổ: “Em... em chưa học hết tiểu học. Ca hát cũng là mới học được.”

Mã Vân Vân kéo tay cô ấy: “Vậy sau này chị Doanh Doanh sẽ cùng dạy dỗ chúng ta, cùng nhau tiến bộ!”

Hoắc Thanh Hồ làm bài tập ở bên cạnh nhìn trộm các cô, thầm hừ nhẹ một tiếng, phụ nữ thật là phiền phức, ríu ra ríu rít, chẳng trách người ta nói ba người đàn bà thành một vở kịch, nghe ba người họ nói chuyện xem.

Tạ Vân dùng bút chì nhẹ nhàng chọc chọc cậu ấy, nhỏ giọng nói: “Anh ba, anh khinh thường đến muốn lật trời rồi kìa, còn môi thì trề ra đến treo được cả bình dầu vào rồi!”

Hoắc Thanh Hồ: “Làm bài tập!”

Từ khi có Mã Vân Vân và Hoàng Lệ Dương giúp đỡ, Lâm Doanh Doanh liền thoải mái hơn. Cô để cho hai người một người dạy văn học, một người dạy toán, cô làm chủ nhiệm lớp, phụ trách điều hành tiến độ học tập của bọn nhỏ.

Mấy đứa trẻ lớn nhỏ không đồng nhất, khẳng định là tiến độ học tập cũng không giống nhau, cô không cần phân lớp, dẫu sao chúng nó đều ở chung một chỗ, ít giáo viên mà chia lớp thì không thực tế. Cô lựa chọn chế độ khích lệ, chia ra làm mười tổ nhỏ.

Tổ Tên Lửa, tổ Máy Bay, tổ Xe Lửa... tổ xe bò, xếp chót là tổ xe bò, con bò già kéo chiếc xe rách. (chỉ người chậm chạp, làm việc không hiệu quả.)

Loading...