Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 349

Cập nhật lúc: 2025-06-24 21:29:52
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe nhóc dám cười nhạo chị dâu của mình, Hoắc Thanh Hồ không vui, cậu bé có thể nói, người khác thì không được!

Lý Kiến Thiết cũng thấy nhà Lâm Doanh Doanh có khác tới, còn có một tên nhóc lớn cỡ mình, cậu nhóc niết cổ họng mình cố ý giả vờ tỏ ra mình rất trâu bò: “Này, mày từ đâu tới? Tên gì?”

Hoắc Thanh Hồ cười giễu một tiếng, đầu tên nhóc này có vấn đề à? Chẳng lẽ vì quá lạnh mà từng người đều trông không được thông minh à?

Mặc dù Lương Đại Lực có chút ý kiến khi Hoắc Thanh Hồ chiến tiện nghi của cậu bé, nhưng khi đối mặt với Lý Kiến Thiết, cậu bé vẫn chọn đứng ở bên em trai của Hoắc Thanh Sơn – Hoắc Thanh Hồ này.

Lương Đại Lực: “Dây là em trai nhà cô Lâm, từ quê tới.”

Lý Kiến Thiết cười xì một tiếng, châm chọc nói: “Em trai cô ấy hả, vậy không phải càng ngốc hơn à? Ha ha ha, em trai của ngu ngốc thì chắc chắn càng ngu ngốc.”

Dù tên nhóc này đã bị cha cậu nhóc đánh một trận, ở trường học cũng biết điều, nhưng mà rời khỏi trường học cậu nhóc vẫn cảm thấy mình là thằng con trai trâu bò nhất.

Mấy đứa bé khiêu khích qua lại mấy câu, Lý Kiến Thiết liền rủ bọn nó đi ra ngoài chơi, kẻo cho người nhà nghe thấy lại mắng bọn chúng ở đây.

Lương Đại Lực cầm cây trúc chống qua, lập tức nhảy tới bên cạnh Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân.

Tạ Vân: “Ôi quao!”

Lương Đại Lực: “Anh có thể dạy cho tụi em.”

Hoắc Thanh Hồ bĩu môi, nhìn Lý Kiến Thiết, mang Tạ Vân đi nghênh chiến.

Lương Đại Lực lập tức kéo cây trúc của mình đuổi theo.

Sau khi ăn cơm xong, Hoắc Thanh Sơn để mẹ Hoắc ở nhà nghỉ ngơi, anh đi đoàn bộ làm một chút thủ tục tiếp nhận, ghi mấy cái liên quan tới lương thực, dầu của bọn họ vào sổ gạo. Nếu không có mấy thủ tục này thì bọn họ sẽ không có tư cách để mua khẩu phần lương thực.

Khẩu phần lương thực một tháng của mẹ Hoắc là mười lăm kí, Hoắc Thanh Hạnh có thể đi theo Lâm Doanh Doanh làm giáo viên, hạn ngạch lương thực một tháng cũng giống vậy, nhưng tiền lương lại không nhiều bằng Lâm Doanh Doanh, chỉ có hai mươi lăm đồng. Hoắc Thanh Hồ mỗi tháng mười hai ký rưỡi, Tạ Vân mười ký.

Anh Đinh cười nói: “Chúng ta không ăn hết khẩu phần lương thực của mình, lát nữa cậu tính toán lấy từ sổ gạo của tôi.” Những cán bộ quân đội như bọn họ, trên danh nghĩa một người là hai mươi hai ký, thật ra thì khẩu phần lương thực đều đảm bảo đủ. Một mình cũng không ăn hết, phần còn dư lại có thể cho nhà có nhiều trẻ con, dùng hết lương thực cũng ăn không đủ.

Hoắc Thanh Sơn: “Nhà tôi đủ ăn rồi, không phải Thanh Hạnh được sắp xếp đi làm đó sao. Nhà anh cả Lương không đủ kìa, cậu chuyển cho bọn họ dùng đi.”

Anh Đinh đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-349.html.]

Chờ Hoắc Thanh Sơn về nhà, phát hiện ra nhà yên tĩnh, mẹ Hoắc nằm ngủ trên giường đất, Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Hạnh không có ở đây, Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân cũng không thấy đâu.

Anh liền đi tới chỗ hàng rào hỏi một tiếng, quả nhiên Lâm Doanh Doanh dẫn Hoắc Thanh Hạnh đi tìm Triệu Hồng Ni Nhi nói chuyện rồi.

Không bao lâu Triệu Hồng Ni Nhi đã dẫn hai cô ra, cười nói: “Em cứ yên tâm đi, chị ở nhà rảnh rỗi cả ngày, bây giờ thím tới đúng lúc mọi người vui vẻ với nhau, chị còn ước mong đó.”

Lâm Doanh Doanh tìm cho mẹ Hoắc người bạn trò chuyện thường ngày xong rồi, Hoắc Thanh Hạnh đi theo cô, mọi người sẽ không thấy chán.

Về đến nhà, cô hỏi Hoắc Thanh Sơn: “Hai đứa nhóc kia đâu rồi?”

Hoắc Thanh Sơn: “Không đi chơi với hai em hả?”

Lâm Doanh Doanh: “Chắc là đi chơi với Lương Đại Lực rồi.”

Vào lúc này Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân đi theo nhóm Lý Kiến Thiết tới trước một con sông.

Cảm xúc của hai anh em đều là: Mẹ ơi nó lạnh quá.

Thở ra hơi trắng, trực tiếp bị đông thành sương, đông cứng trên cái mũ, trên tóc, trên lông mày, gương mặt bị lộ ra ngoài lạnh cóng đến đau rát.

Nhưng có rất nhiều thiến niên đều trượt băng, đánh con quay ở đó, mọi người ai cũng chơi vui cực.

Mấy đứa nhỏ ở tuổi nay, luôn dễ dàng chơi thành nhóm và bài ngoại, thấy Hoắc Thanh Hồ với Tạ Vân cũng không nhịn được mà tới vây xem, nhìn dáng vẻ chỉ sợ lạnh cóng của hai đứa bọn họ mà liền muốn ăn h.i.ế.p một chút.

Nhất là dáng vẻ của Hoắc Thanh Hồ còn rất đẹp trai, tụi nó lại càng muốn ăn h.i.ế.p hơn.

Lý Kiến Thiết lớn cỡ cậu bé nhưng mà nổi danh là trẻ quậy, bây giờ bị bắt làm bé ngoan khi ở bên Lâm Doanh Doanh nên khi ra khỏi lớp học thì càng quậy gấp đôi. Cậu nhóc không nhịn được mà khiêu khích Hoắc Thanh Hồ, hỏi cậu bé có dám đi l.i.ế.m cột điện không.

“Người tới chỗ này, ai cũng phải l.i.ế.m hết, không l.i.ế.m thì đều là Cẩu Đản hèn nhát!”

Những đứa khác cũng hùa theo ồn ào lên: “Đồ Cẩu Đản hèn nhát! Mau l.i.ế.m đi!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tạ Vân kéo quần áo của Hoắc Thanh Hồ, nhỏ giọng nói: “Anh ba ơi, sao em thấy đầu óc của bọn họ không được ổn áp lắm? Chị dâu đã nói rồi, sau khi l.i.ế.m đầu lưỡi bị dính trên đó sẽ bị tróc một lớp da đó.”

Hoắc Thanh Hồ nói: “Nhưng anh muốn thử xem có phải sẽ bị dính thật hay không.”

Tạ Vân trợn tròn cặp mắt, hoảng sợ nhìn nhóc: “Anh ba?” Đầu óc anh cũng không bình thường? Bị lạnh hư rồi à?”

Loading...