Hai người nói thì thầm một lúc lâu trong suốt bữa cơm, cuối cùng lão Đinh ra về trong sự hài lòng.
Sau khi ăn xong Hoắc Thanh Sơn rửa bát, anh liếc nhìn Lâm Doanh Doanh, "Ngoại trừ tên quỷ nhỏ nước ngoài đó, em còn theo đuổi ai nữa?"
Lâm Doanh Doanh bắt đầu hết nhìn đông lại nhìn tây, giả vờ ngây ngô a a a để lừa dối, cô thừa nhận mình là người nhan khống(1), khi còn bé nhìn thấy người này đẹp người kia đẹp, cho dù đó là Chính Thái(2) hay là đồng nghiệp của cậu nhỏ, cô đều từng theo đuổi.
(1) Nhan khống: người đặc biệt yêu thích người có vẻ ngoài đẹp.
(2) Chính thái: Dùng để chỉ các bé trai (khoảng 10-14 tuổi)
Chỉ là nhìn thôi.
Cô ghé vào vai Hoắc Thanh Sơn, hôn lên má anh, cười nói: "Em nhìn tới nhìn lui, thấy anh là người đẹp nhất, cho nên em chọn gả cho anh. Em chưa từng nói muốn gả cho bọn họ đâu."
Hoắc Thanh Sơn hơi nghiêng đầu, thản nhiên nói: "Thật không?"
Lâm Doanh Doanh vang dội trả lời: "Đương nhiên thật rồi!"
Hoắc Thanh Sơn liền nở một nụ cười, cũng không dây dưa nữa, mà là nói với cô chuyện viết thư gia đình. Thư của nhà bọn họ đều giao cho Lâm Doanh Doanh viết, anh viết lạc khoản(4) là được, chỉ có thư viết cho cha Lâm mẹ Lâm, anh mới viết riêng mấy câu.
(4) Lạc khoản: Phần đề chữ, ghi tên trên bức vẽ.
Giải quyết xong chuyện lão Đinh ròi, chỗ Triệu Khiết Phân thì Lâm Doanh Doanh liền trực tiếp đẩy đi, nói lão Đinh lúc trước vừa nhìn trúng một nữ đồng chí, đang qua lại với nhau, không muốn làm chậm trễ bên này. Triệu Khiết Phân cũng không nói gì, trở về nói lại cho Hứa Trác Nhiên y như vậy, nhưng Hứa Trác Nhiên lại không vui, không hiểu sao lại cảm thấy có một loại cảm giác nhục nhã. Trong lời nói mang theo gai nhọn, khiến Triệu Khiết Phân không thể tiếp lời, cũng đành phải giả vờ nói không biết, sau này không nhận loại chuyện hao công tổn sức không nhận được lời cảm ơn như này nữa.
Sáu giờ tối Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Sơn đã lên giường đất, cô nghĩ ngợi một lúc sau đó lại quấn lấy Hoắc Thanh Sơn hỏi: "Vậy nếu cô ấy quấn lấy anh thổ lộ, có phải anh sẽ đồng ý đúng không?" Dù sao cô cũng dựa vào quấn quýt lấy anh mà bắt được anh.
Hoắc Thanh Sơn: "Sẽ không."
Lâm Doanh Doanh không tin: "Sao lại không? Em quấn lấy anh, không phải anh cũng đồng ý đó sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-342.html.]
Hoắc Thanh Sơn chậm rãi cởi nút áo bông của mình, "Không giống."
Lâm Doanh Doanh hỏi có gì khác nhau, anh lại không chịu nói. Cuối cùng Lâm Doanh Doanh chỉ có thể sử dụng đòn sát thủ, lấy sợi dây buộc mấy nút thắt áo bông của mình lại, xem anh làm thế nào!
Hoắc Thanh Sơn vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười nhìn cô, đôi khi cô đúng thật là rất ấu trĩ. Anh trực tiếp bế xốc cô qua, chậm rãi cởi nút thắt bừa bãi của cô, chậm rãi nói: "Anh chỉ muốn em."
Đầu tiên là anh đồng ý cho quấn, thì cô mới quấn được.
Cô quấn lấy anh, anh không những không cảm thấy phiền phức mà trong lòng lại còn vui mừng, chỉ sợ mình không xứng với cô, cũng cảm thấy cô có thể là nhất thời ham chơi mà thôi. Nếu người khác quấn lấy anh, anh chắc chắn sẽ nghiêm túc kiên quyết từ chối, sẽ không thử và thử lại như làm với cô.
Ngay từ đầu anh từ chối cô là vì tôn trọng cô ấy, trân trọng cô, để cho hiểu rõ đó không phải là một trò đùa, nếu thực sự muốn kết hôn với anh, thì anh sẽ đồng ý.
Với lại, lần đầu tiên nhìn thấy cô, đôi mắt trong veo và thuần khiết của cô đã in vào trong trái tim anh, đương nhiên là với tính cách của anh thì anh sẽ không nói ra.
Chuyện này ngược lại lại làm cho Lâm Doanh Doanh vui.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước đây cô luôn cảm thấy mình chủ động quấn lấy Hoắc Thanh Sơn, anh mới cưới cô, vậy có khả năng những cô gái khác quấn lấy anh theo đuổi anh, anh cũng sẽ rung động và đồng ý hay không? Nếu vậy, cô không phải cô gái đáng yêu duy nhất của anh.
Bây giờ dựa vào sự say đắm mà Hoắc Thanh Sơn dành cho cô, khiến cô tin rằng, thật ra là anh đồng ý để cho cô quấn lấy, chứ không phải ai cũng có thể.
Sau hai ngày, Hoắc Thanh Sơn bọn họ lại bắt đầu đốn cây, Lâm Doanh Doanh thì đến trường làm cô giáo, dạy bọn nhỏ chơi trò chơi, ca hát nhảy múa, dạy chữ, kể chuyện xưa, còn dạy bọn họ tập diễn tiết mục biểu diễn, mỗi ngày đều thổi sáo và đánh trống hihi ha ha, ai muốn chào ông Trời.
Ban đầu trong trường không có mấy đứa nhỏ muốn đi học, đều bị người nhà đánh mắng bắt đi học mới đi, bây giờ bị Lâm Doanh Doanh hấp dẫn, từ nhỏ đến lớn ai nấy đều tranh nhau đi, ba căn phòng kia đều không chứa nổi.
Lâm Doanh Doanh ai đến cũng không từ chối, liền sai người xếp gọn bàn ghế vào góc tường, sau đó bọn nhỏ ngồi thành vòng tròn, cô ở giữa.
Trong vòng hai ngày, cô đã lấy lòng được một nhóm trẻ em, ngay cả những con quỷ nhỏ cũng không nằm ngoài.
Cha của con quỷ nhỏ Lý Kiến Thiết bị mấy liên trưởng như Hoắc Thanh Sơn thao luyện không chịu nổi, cuối cùng không còn cách nào khác mà phải lặng lẽ tìm lão Đinh cầu xin giúp đỡ, cuối cùng lão Đinh bảo anh ta quản con trai cho tốt, đừng bắt nạt cô giáo là được. Tiểu đoàn phó Lý liền đánh con trai mập của mình một trận, để cậu nhóc học cách tôn trọng giáo viên, nếu không mỗi ngày đều cho cậu ăn một trận đòn.