Hơn bảy giờ sáng ngày hôm sau, Lâm Doanh Doanh còn nằm liệt trong chăn không muốn nhúc nhích, cả người đều lười biếng, ngón út muốn động nhưng cũng không động.
Người đàn ông này quá muộn tao, xấu xa, cô nói gì anh cũng nói được, kết quả cuối anh vẫn làm theo tiết tấu của anh. Tức giận thật đó.
Mặc dù cô hỏi Hoắc Thanh Sơn mấu chốt của sự việc, nhưng người này không có tài văn chương nói chuyện tích chữ như vàng, người khác nói mấy vạn chữ còn không hết còn anh thì có thể nói một trăm chữ đối phó.
Sau khi ăn sáng, cô đi tìm chính ủy Cao, tuy chính ủy Cao miệng nói những lời nghiêm túc nhưng tính tình lại rất hòa nhã, hơn nữa bản thân ở địa vị cao lại là cán bộ công tác chính trị, lại còn trong đoàn của lão mẹ, chuyện lớn chuyện nhỏ không có chuyện gì mà anh ta không biết.
Cô hỏi chuyện Hứa Trác Nhiên và Hoắc Thanh Sơn, ấy vậy mà chính ủy Cao cũng không giấu cô, ngược lại rất nghiêm túc nói cho cô biết đầu đuôi câu chuyện, tránh cho cô nghĩ nhiều làm oan uổng Hoắc Thanh Sơn ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng, cũng tránh cho cô có cái nhìn không tốt với Hứa Trác Nhiên, ảnh hưởng mọi người ở chung.
Thật ra chuyện cũng rất đơn giản.
Lúc đoàn văn công của nhóm Hứa Trác Nhiên đi biểu diễn ở các nơi, có lần gặp phải núi nở nên bị mắc kẹt trên núi, Hoắc Thanh Sơn nhận được mệnh lệnh dẫn đội đi giải cứu. Trong quá trình giải cứu, Hứa Trác Nhiên và mấy văn công suýt chút nữa bị cành cây lớn gãy rơi trúng, may mà Hoắc Thanh Sơn nhanh tay lẹ mắt đẩy cành cây đó ra. Bọn họ mới bình an vô sự, nhưng anh lại bị thương, đầu vai của anh bị nứt và chảy máu. Lúc đó, anh vội vã chấp hành nhiệm vụ, nên cũng chỉ băng bó qua loa rồi đi, và cũng không nghĩ ngợi gì đến chuyện đó.
Từ khoảnh khắc đó Hứa Trác Nhiên đã chú ý tới anh, sau đó sau khi trở về đã hỏi thăm thân phận của anh, biết anh tuổi trẻ tài cao đã là liên trưởng nên trái tim hơi rung rinh, lặng lẽ tìm chính ủy Cao nhờ anh ta làm bà mối cho.
Khi đó Hoắc Thanh Sơn còn chưa có đối tượng, chính ủy Cao cũng cảm thấy anh hùng cứu mỹ nhân là chuyện tốt, liền gọi Hoắc Thanh Sơn đến hỏi một chút. Kết quả anh ta vừa lộ ra ý muốn giới thiệu đối tượng cho anh, Hoắc Thanh Sơn liền cự tuyệt dứt khoát, ngay cả tên của nhà gái cũng còn chưa nghe.
Thấy anh thực sự không có ý định kết hôn, chính ủy Cao cũng không nhắc lại nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-340.html.]
Thật ra chính ủy Cao không biết là, sau khi Hoắc Thanh Sơn từ chối lời mai mối đó, Hứa Trác Nhiên muốn tự mình tiếp cận với Hoắc Thanh Sơn. Nhưng Hoắc Thanh Sơn người này rất là muộn tao(1), lại không thích đến đoàn văn công giống như những người khác, ngay cả khi mọi người tụ tập tham gia vui vẻ, cũng không dễ gì tìm được anh đến một lần. Vì nhiều lý do khác nhau, cũng không có nhiều cơ hội gặp gỡ, mọi chuyện cũng cứ như vậy mà nhạt dần đi.
(1) Muộn tao: là kiểu người ngoài lạnh trong nóng. Dù ngoài tỏ vẻ lạnh nhạt thờ ơ, nhưng nội tâm bên trong lại mãnh liệt như lửa.
Ai ngờ Hoắc Thanh Sơn năm nay về thăm gia đình, liền vội vàng viết đơn xin kết hôn, nhanh đến mức khiến người ta trở tay không kịp.
Lúc anh trở về, Hứa Trác Nhiên sau khi biết cũng có chút không cam lòng, nghĩ lúc trước anh nói với chính ủy Cao là không kết hôn, vậy mà tại sao về nhà thăm người thân một chuyến cái liền kết hôn, chẳng lẽ cô vợ đó tốt hơn cô?
Cô ấy cho rằng Hoắc Thanh Sơn kết hôn ở nông thôn là vì nghe lời gia đình. Dù sao thì không ít người biết chuyện mẹ của Hoắc Thanh Sơn từ nhỏ đã sắp xếp chuyện cưới xin cho anh.
Sự kiêu ngạo của bản thân đã làm cho cô ấy có chút rối bời, nên lúc dời quân đã tìm cơ hội chặn đường Hoắc Thanh Sơn lại hỏi cho rõ ràng.
Hoắc Thanh Sơn bận rộn với công việc, căn bản là không có thời gian nói chuyện phiếm với nữ đồng chí. Lúc đó thấy cô ấy ngượng ngùng không nói chính sự, anh liền nói thẳng ra là mình đã có vợ, không thể tùy tiện tiếp xúc với nữ đồng chí, sau đó xoay người muốn đi.
Những lời này của anh ngược lại lại kích thích Hứa Trác Nhiên, khiến cô ấy tức giận muốn tỏ tình, chẳng lẽ mình còn thua kém người vợ ở quê của anh sao?
Hoắc Thanh Sơn căn bản không làm theo suy nghĩ của cô ấy, anh thậm chí còn không biết người phụ nữ này là ai tên gì, suy nghĩ đầu tiên trong đầu của anh chính là nói mình là người đã có vợ, cô ấy mà còn nói nữa, thì rõ ràng chính là tư tưởng có vấn đề!
Không đợi Hứa Trác Nhiên nói xong anh liền trực tiếp rời đi, chuyện này cũng cứ như vậy không giải quyết được.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chuyện cứ như vậy, anh cũng vứt nó ra sau đầu, cũng chưa từng nói cho bất kỳ ai, mãi cho đến lần này muốn giới thiệu đối tượng cho lão Đinh, Lâm Doanh Doanh ở đoàn bộ nhắc nhở anh như này như kia, anh mới nhắc đến Hứa Trác Nhiên - nữ đồng chí có tư tưởng có vấn đề kia.