Lâm Doanh Doanh cười lên, quả nhiên lập gia đình rồi là lại nhiệt tình làm mai mối cho người ta, Đinh Quang Vinh mới tới đây có mấy ngày mà đã có người giới thiệu đối tượng cho anh ta rồi.
Cô tự cảm thấy là mình vẫn chưa tiến vào giai đoạn tuổi tác đó, cho nên bảo cô làm loại chuyện giới thiệu đối tượng cho người khác này, có chút không nói ra khỏi miệng được. Chỉ là cô vẫn hỏi điều kiện đàng gái, dẫu sao Đinh Quang Vinh cũng chưa có vợ, lời trong lời ngoài đều nói là anh ta một mình cô đơn muốn tìm bọn họ kết nhóm ăn cơm chung mà.
Đàng gái công tác ở đoàn bộ, là vai diễn chính của đoàn văn công, tên là Hứa Trác Nhiên, năm nay hai mươi lăm tuổi, tướng mạo xinh đẹp, tính cách phóng khoáng.
Lâm Doanh Doanh: “Điều kiện tốt như vậy, chắc là không thiếu người theo đuổi, tại sao lại nhìn trúng anh Đinh của chúng ta vậy nhỉ?”
Vai diễn chính của đoàn văn công, dựa theo hiểu biết của Lâm Doanh Doanh, chỉ sợ đã sớm bị bao nhiêu cặp mắt nhìn chằm chằm rồi. Bất kể là cán bộ lớn tái hôn, hay là thanh niên đầy hứa hẹn kết hôn lần đầu, nhất định là sẽ có không ít người theo đuổi cô ấy, chưa đến nỗi còn phải chủ động để người ta giới thiệu đàn ông cho.
Triệu Khiết Phân cười nói: “Tuổi tác của cô ấy cũng đã khá lớn rồi, cảm thấy tới nông trường là phải cắm rễ ở đây, không bằng quyết định luôn.”
Triệu Hồng Ni Nhi vì có cùng họ với ba cô con dâu của doanh trưởng, thường ngày quan hệ cũng không tệ, liền cười nói: “Tôi có biết Hứa Trác Nhiên này, là một cô gái có chính kiến, nhiều người theo đuổi cô ấy như vậy mà người ta đều không động tâm. Theo tôi thấy, tám phần là thấy chàng trai Đinh Quang Vinh có tướng mạo đẹp trai, có tiền đồ nên vừa ý.”
Mọi người đều cười lên.
Lâm Doanh Doanh cảm thấy nếu đã như vậy, thế thì cô sẽ nói với anh Đinh một tiếng, để cho bọn họ làm quen chút.
Thật ra thì đều ở trong cùng một đoàn, nếu như có tình ý, người ta cũng có nhiều cơ hội để làm quen, tìm một người quen cũng chỉ để giảm bớt sự lúng túng.
Nói chuyện một hồi, mấy người phụ nữ phải về nhà làm việc, đều vội vàng tạm biệt, lúc đi còn không quên trêu ghẹo tình cảm của Hoắc Thanh Sơn và Lâm Doanh Doanh tốt.
“Vợ Thanh Sơn vừa tới, hai vợ chồng trẻ lập tức đã trở thành cặp vợ chồng son điển hình của nông trường chúng ta, tình cảm rất tốt, làm cho mấy cặp chim uyên ương trong sông kia nhìn mà nóng mắt.”
Mấy người phụ nữ có chồng này đều thích trêu ghẹo mấy cặp vợ chồng son mới tân hôn, vợ chồng son có da mặt mỏng, lại đang trong giai đoạn ngọt ngào, vừa trêu chọc đã trúng.
Thế nhưng Lâm đại tiểu thư có da mặt dày, mặc dù ban đầu có chút ngượng ngùng, gò má nóng lên, nhưng mấy câu sau thì cô đã lập tức nắm quyền chủ động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-332.html.]
Cô đứng dậy muốn tiễn các cô ấy đi ra ngoài.
Hoắc Thanh Sơn đang ở trong phòng bếp nói: “Tóc em còn chưa khô, để anh tiễn.”
Triệu Khiết Phân: “Ai yo, trong toàn đoàn của chúng ta cũng không tìm ra được người đàn ông nào tri kỷ như vậy, em gái Doanh Doanh đúng là có mắt nhìn tốt, bắt lại người thanh niên tốt nhất của đoàn chúng ta!”
Lâm Doanh Doanh cười híp mắt, không hề xấu hổ chút nào: “Năm đó khi Nhất doanh trưởng và Tam doanh trưởng còn ở độ tuổi này, chẳng phải cũng là thanh niên tốt nhất sao. Các chị dâu đã sớm bắt lại rồi, phải truyền thụ thêm chút kinh nghiệm cho chúng em đó nha---”
“Ha ha, ha ha ha.” Mấy chị dâu cười thoải mái rồi rối rít tạm biệt, bảo Lâm Doanh Doanh dừng bước.
Mã Vân Vân cũng vội vàng kéo một nữ tri thanh khác tạm biệt, nữ tri thanh đó còn có dáng điệu làm chỗ dựa cho Diệp Mạn Mạn, muốn lý luận một phen với Lâm Doanh Doanh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Doanh Doanh đưa đến cửa nhà, phất tay với Mã Vân Vân: “Có thời gian thì lại đến chơi nữa nha.” Hoàn toàn không để ý tới một người khác.
Hoắc Thanh Sơn tiễn mọi người đến cửa ngoài hàng rào, anh không quen tiếp xúc với mấy chị dâu dẻo miệng này, vẻ mặt vẫn luôn nhàn nhạt, nhưng các chị ấy đều biết anh, biết anh vẫn luôn như vậy, không hề chậm trễ trêu đùa anh chút nào.
“Thanh Sơn à, cố gắng lên, sinh mấy đứa nhóc sớm một chút, vậy thì chúng ta sẽ náo nhiệt hơn.”
Hoắc Thanh Sơn: “Dạ.”
Vẻ mặt anh trong trẻo, lạnh lùng, nghiêm trang dạ, ngược lại làm cho mấy chị dâu cười vang lên, xô xô đẩy đẩy nhau đi.
Hoắc Thanh Sơn quay đầu nhìn hai nữ tri thanh kia một cái.
Mã Vân Vân bị dọa sợ kéo người kia cúi đầu chạy nhanh đi, cô ấy cảm thấy Hoắc Thanh Sơn thật là dọa người. Mặc dù dáng dấp anh đẹp trai, thế nhưng ánh mắt anh lại trong suốt, lạnh lùng, trên mặt cũng không có nụ cười hòa khí như những cán bộ khác, dáng vẻ không nói cười tùy tiện làm cho người ta có áp lực rất lớn.
Hoắc Thanh Sơn quay về, vừa mới vào nhà đã bị Lâm Doanh Doanh bổ nhào vào.