Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 311

Cập nhật lúc: 2025-06-23 23:02:26
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Thanh Sơn lên tiếng: “Thử một miếng?”

Lâm Doanh Doanh ăn thử một miếng, rồi cười nói: “Chết đi bán muối.”

Hoắc Thanh Sơn lập tức không để cô ăn tiếp nữa, anh tự mình ăn hai miếng rồi để sang một bên để một lát nữa ăn tiếp. Lúc này anh mới giải thích với Lâm Doanh Doanh, trong nhà của doanh trưởng Lương Chí Quốc có nhiều đứa con nít, ăn cái gì cũng như cái động không đáy vậy, ăn bao nhiêu cũng không đủ, vậy nên mỗi lần nấu cơm, họ đều nấu rất mặn, cái này là muốn để bọn trẻ ăn ít lại một chút, nhưng lại hoàn toàn không có tác dụng, kết quả là khẩu vị của người trong nhà càng ngày càng mặn.

Lâm Doanh Doanh lập tức ôm cánh tay của anh, và nhận lỗi: “Em xin lỗi, em không nên chê tài nấu nướng của chị ấy kém, mọi người ai cũng đều rất túng thiếu, chắc chắn là người ta đã lấy đồ ngon nhất ở trong nhà để chiêu đãi em.”

Hoắc Thanh Sơn đưa tay lên sờ đầu cô, anh cười nói: “Không sao, miễn là em đừng bảo chị ấy nấu ăn mặn lúc gặp là được rồi.”

Lâm Doanh Doanh đáp vâng vâng, cô cũng biết anh đang muốn nói cho cô rằng anh và cả nhà Lương Chí Quốc có quan hệ rất tốt, anh cũng rất tôn trọng Triệu Hồng Ni Nhi, nên anh cũng không muốn để cô xem thường Triệu Hồng Ni Nhi.

Thế là cô lại tiếp tục quấn lấy anh, cô hỏi anh phải đi đốn cây ở đâu, có thể đưa cô đi cùng không.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hiển nhiên là Hoắc Thanh Sơn sẽ không đưa cô đi theo cùng rồi, vì nơi đó vừa lạnh, vừa xa, lại nguy hiểm. Anh nói: “Tiền và phiếu của chúng ta đều ở trong ngăn kéo này, nếu em cảm thấy chán thì nhờ chị dâu đưa em đi dạo một chút. Trong trại có phòng truyền tin, phòng vệ sinh và một số bộ phận khác, ở đây cũng có không ít nữ đồng chí và tri thanh, em có thể trò chuyện với bọn họ một chút.”

Một mình cô ngồi đợi ở nhà cũng chán, mà anh cũng không nở lòng.

Lâm Doanh Doanh biết anh đang lo lắng cho cô, nên cô cười nói: “Anh yên tâm đi, anh không ở nhà, em với mấy cô gái không biết cư xử sao cho tốt đây. Nếu em đã muốn tới, thì em chuẩn bị sẵn sàng rồi, ban ngày em đi làm quen với chị dâu một chút, để chị ấy đưa em đi.”

Trước đấy, cô thường hay cáu gắt, cư xử với người khác không tốt lắm, hầu hết là do căn bệnh lạ khiến cô cảm thấy khó chịu, không muốn tiếp xúc với người xa lạ, lại càng không muốn nói chuyện qua loa lấy lệ với người mà cô không ưa. Bây giờ tính tình của cô cũng đã trở nên ôn hòa thoải mái hơn rồi, nếu có nhìn thấy con ch.ó ghẻ thì cô cũng sẽ khen nó đặc biệt, thế thì sao cô lại không thích tiếp xúc với Triệu Hồng Ni Nhi - người nhiệt tình như vậy cơ chứ?

Thấy cô như vậy, Hoắc Thanh Sơn cũng yên tâm: “Anh sợ em đến mà không có người nào trò chuyện với em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-311.html.]

Lúc này, bên ngoài có tiếng kèn xe vang lên, Từ Hải Tân và Dương Hải Quân đang ở bên ngoài chờ anh.

Hoắc Thanh Sơn cầm cái áo choàng dài và cái bình nước lên lưng, rồi nhanh chóng tới hôn lên trán Lâm Doanh Doanh một cái, dặn cô chăm sóc bản thân mình thật tốt rồi anh vội vàng sải bước ra ngoài.

Lâm Doanh Doanh nhảy xuống giường, cô bước tới nằm ở bên cửa sổ để nhìn ra phía bên ngoài, kết quả ở trong cửa kính hai lớp có lớp mạt cưa để giữ ấm, nên cô chỉ có thể đứng lên trên bàn và nhìn ra phía ngoài từ phía trên.

Có một chàng trai mặc trên mình chiếc áo choàng quân đội, vóc dáng cao ráo, đẹp trai, cậu ta đang ló đầu ra khỏi cửa kính của chiếc xe và vẫy tay với Lâm Doanh Doanh: “Chị dâu, tôi tên là Dương Hải Quân, đợi chúng tôi quay lại sẽ đem táo dại Siberi về cho chị ăn.”

Từ Hải Tân cười một tiếng: “Năm nào rồi mà còn táo dại Siberi chứ, mùa đông nên nó bị hư lâu rồi.” Anh ta cũng nhìn về phía căn phòng mà la to lên ba tiếng chào chị dâu.

Hoắc Thanh Sơn quay đầu lại, thì thấy Lâm Doanh Doanh đang đặt hai tay ở trên khung cửa sổ, với cả một nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cũng đang dán lên trên kính để đang nhìn bọn họ.

Anh vẫy tay với cô và chui vào trong xe, để cho Từ Hải Tân lái xe.

Bọn họ vừa đi, Lâm Doanh Doanh cũng không ngủ lại được nữa, thế nên cô quyết định dậy để đi chuẩn bị một chút.

Đáng tiếc là hành lý của cô vẫn chưa được chuyển tới, cái hành lý nhỏ mà cô mang theo bên người cũng chỉ là đồ rửa mặt, một ít tiền, phiếu, và sách mang theo để đọc.

Cô quan sát qua căn nhà một chút, nhà này có vách tường rất dày, tường bên ngoài trông có vẻ hơn nửa mét, kết cấu của căn nhà cũng khác với thôn Hoắc Gia, ở thôn Hoắc Gia theo kết cấu một gian chính và hai gian phụ, ba căn nhà nằm sát bên cạnh nhau, chiều dài của căn nhà cũng bị hạn chế do không có nhiều chiều rộng.

Cả căn nhà này khá rộng rãi, chiều sâu và chiều rộng cũng không khác gì nhau mấy, thậm chí là lớn hơn một chút, bên trong phòng căn nhà có xây tường để chia không gian thành bốn khu.

Căn phòng ngoài cùng, từ cửa nhà bước vào là căn phòng bếp, nó hẹp và dài, nơi đó dùng để đựng bột gạo, dầu ăn, còn có một cái chậu nước lớn. Nồi và bếp ở phía bắc, cả cái lò bếp được làm bằng gạch, và chậu nước lớn thì được đặt trên lò. Cái ống hút khói của lò bếp được lắp một vòng quanh nhà, từ giường đất, thậm chí là ở vách tường, đi một vòng trong ống khói rồi đi ra ngoài, như vậy thì trong nhà sẽ trở nên ấm áp. Vì để đảm bảo an toàn nên cái bếp lò được xây rất dày, làm như vậy thì sẽ không có tia lửa b.ắ.n ra.

Phía đông căn phòng bếp là phòng ngủ chính, dựa vào hai bức tường bên trong mà đặt một cái giường đất, theo cửa sổ phía nam, đằng trước giường đất là khu vực sinh hoạt động. Ở phía bắc phòng ngủ chính có một căn nhỏ, cũng có thể dùng nó để đặt cái giường vào. Ở phía bắc căn phòng bếp có một căn phòng nhỏ dùng để chứa mấy đồ lặt vặt, hiện tại thì anh vẫn chưa để thứ gì vào, ngoài mỗi một cái bình đất ở góc tường.

Loading...