Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 293

Cập nhật lúc: 2025-06-22 23:20:49
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Lâm: "Đương nhiên không phải rồi, chị có ý khác."

Lục Đình Tú: "Vậy bao giờ về em nói cho chị biết."

Mẹ Lâm nghe thấy nhóm người Lâm Doanh Doanh cười to trong phòng bà ngoại, liền cúp điện thoại đi qua xem, "Mái nhà cũng sắp bị mấy người xốc tung lên rồi."

Lâm Doanh Doanh cười nói: "Mẹ, bà ngoại đang kể chuyện cười cho chúng con đấy, mẹ cũng vào nghe đi."

Mẹ Lâm dựa vào khung cửa, dịu dàng nhìn bọn họ, "Có phải bà ngoại con kể cho con nghe chuyện có một người nhổ cái răng rồi làm thành răng vàng đúng không?"

Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hà rất ngạc nhiên, kể từ khi đến nhà chị dâu, lúc nào hai cô cũng kết nạp thêm được nhiều kiến thức mới mẻ.

Lâm Doanh Doanh gật gật đầu, cười nói: "Con đã nghe kể rồi, sau đó nhà của người đó xuống dốc, người đó liền nhổ răng bán lấy tiền ăn cơm, kết quả cả nhà cầm cự qua được một thời gian dài."

Ông ngoại nói lúc này: "Chắc chắn bà ngoại cháu chưa nói về sau người đó thế nào."

Bà ngoại lập tức nói xen vào, "Ai da, nói chuyện vui thôi, còn nói đã chết, lại mất hứng."

Người già có tuổi, tóm lại là kiêng kỵ nói những chuyện c.h.ế.t chóc, bà cụ không phải sợ mình, nhưng ông cụ vẫn còn ở đây, không muốn nói.

Lâm Doanh Doanh lập tức cười nói: "Bà ngoại, bà hát cho chúng cháu hai câu được không? Sau khi cháu xuống nông thôn, đều không được nghe, thỉnh thoảng còn nằm mơ thấy bà và ông ngoại đó."

Bà cụ lập tức cảm thấy phấn chấn, xua xua tay và cười: "Già rồi, không hát nhạc đồi trụy đó nữa, bây giờ bà học hát hí khúc cách mạng. Có thời gian ông bà còn đến trung tâm hoạt động của người cao tuổi để tổ chức chương trình, mẹ cháu cũng đến lấy kinh nghiệm."

Mẹ Lâm: "Mẹ là nghệ sĩ già đóng dấu, những người trẻ tuổi như chúng con không được đến học hỏi một chút?"

Bà ngoại liền nói: "Các con cũng đừng chỉ cố định những ca kịch cách mạng, dàn dựng nhiều bài về cuộc sống. Không cho hát những bài hát đồi trụy, con không biết hát những bài hát về cuộc sống sao? Mẹ thấy 'Long Tu Câu', 'Quán Trà' và nhiều vở khác đều rất được, hát một chút về cuộc sống khổ cực của dân chúng, như vậy mới có vẻ tốt lành, đúng không?"

Lúc này bảo mẫu đến hỏi bữa chưa có mấy người ăn, muốn làm món gì, mời lão đồng chí quyết định.

Cuộc sống sinh hoạt của bọn họ quả thực là tốt hơn nhà của cha Lâm một chút, bởi vì Lục Đình Tú có đường trắng thịt lợn đặc biệt, nhiều hơn suất của cha Lâm. Hơn nữa bà ngoại và ông ngoại cũng góp thêm thu nhập vào, trước đây bọn họ quyên góp tài sản, mỗi tháng đều có lãi suất cố định trả về, cũng có thêm trợ cấp vật tư bổ sung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-293.html.]

Dù sao thì bánh kem, trứng gà, thịt cá đường, đều có liên tục.

Bà ngoại vừa bắt chuyện vừa đi vào phòng bếp với mọi người, người già có tuổi thích náo nhiệt, làm việc gì cũng làm cùng nhau, vừa nói vừa cười không im ắng.

"Ai muốn ăn gì thì cứ nói ra, món nào cũng được."

Bà ngoại bảo chị em Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hà nói.

Hoắc Thanh Hà vẫn dựa vào bên cạnh Lâm Doanh Doanh, thấy bảo cô ấy nói tên món ăn, mặt cô ấy trong nháy mắt đỏ lên, nhưng lại không muốn làm mất mặt chị dâu, liền đỏ mặt dẫu môi nói: "Gà hạt dẻ."

Hoắc Thanh Phương kinh ngạc nhìn cô ấy, em gái giỏi thật đấy, còn có thể nói ra món gà hạt dẻ.

Hoắc Thanh Hà mím môi cười, mặt lại càng đỏ lên.

Lâm Doanh Doanh cười nói: "Gà hạt dẻ được, vừa ngon vừa bổ dưỡng. Có gà có vịt, vậy ăn kèm với vịt quay nữa." Cô muốn cho hai em gái của Hoắc Thanh Sơn nếm thử.

Ông ngoại gật đầu, cười nói: "Để cho cậu út của cháu lái xe đi lấy, mới vừa ra lò, về đến nhà vẫn còn nóng." Gần đây có một nhà hàng Toàn Tụ Đức, cửa hàng cũ, chính tông.

Mỗi người bọn họ gọi một món ăn, mọi người gần như gọi xong hết, về phần cha Lâm, Lục Đình Tú và còn có Hoắc Thanh Sơn mấy người đàn ông chỉ cần ăn, không có quyền biểu ý kiến.

Bởi vì Lục Đình Tú sẽ cố ý gây khó dễ cho người khác, nói món ăn rất khó làm, còn cha Lâm sẽ "đều được, cái gì tôi cũng ăn được", về phần Hoắc Thanh Sơn, bọn họ dựa vào lời miêu tả trong thư của Lâm Doanh Doanh cũng thấy không khác cha Lâm là mấy, ăn cái gì không quan trọng, quan trọng là ăn cùng ai.

Bây giờ để tiết kiệm, nên đã thuê một người giúp việc, thường chịu trách nhiệm mua thức ăn để nấu ăn, dọn dẹp vệ sinh. Hôm nay nhiều người đến như vậy, mẹ Lâm liền xắn tay áo xuống bếp hỗ trợ, Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hà lập tức đi theo sau.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bà ngoại cười tủm tỉm nói: "Để cho em gái của nhà thông gia làm cơm liệu có được không?"

Mẹ Lâm: "Vậy nếu không để cháu gái của mẹ làm?"

Bà ngoại lập tức nói: "Vậy cứ để hai chị em bọn họ làm đi, để cho cháu gái mẹ làm, thì các con đừng nghĩ đến buổi tối có đồ nóng ăn." Bà cụ kéo tay Lâm Doanh Doanh, cố ý đi nhẹ bước chân, rón ra rón rén dẫn Lâm Doanh Doanh đi phòng sách.

Lâm Doanh Doanh thấy bà ngoại như vậy, cũng nín thở, rón ra rón rén đi theo.

Loading...