Hoắc Thanh Hà nháy mắt ra hiệu, kéo Tạ Vân đi ra ngoài, Hoắc Thanh Phong cũng ngầm hiểu, cậu cũng lập tức kéo Hoắc Thanh Hồ đi theo, một đám người chạy ra ngoài nói chuyện với nhau.
Sau khi bọn họ quay lại, biểu cảm trên mặt của Hoắc Thanh Phong và Hoắc Thanh Hà cũng trở nên rất phong phú, bọn họ nhìn về phía Lâm Doanh Doanh với ánh mắt mang theo vẻ kính sợ không thể giải thích được.
Thậm chí Hoắc Thanh Hà còn không đi vào phòng để trốn việc, mà cô ấy còn cầm một nắm đậu cô ve, ngồi đối diện với Lâm Doanh Doanh mà bẻ đậu ra thành từng khúc nhỏ.
Cô ấy nhỏ giọng hỏi Lâm Doanh Doanh: “Chị dâu, vậy nếu bà Đinh không đến gây sự, chị cả không ly dị thì chị làm thế nào?”
Lâm Doanh Doanh cảm thấy khó hiểu mà hỏi: “Không ly dị thì chị ấy sẽ phải tự chịu tội, liên quan gì tới chị? Chẳng lẽ chị ép em chia tay với Trịnh Khải Hoàn à? Em muốn bỏ trốn với anh ta, thì chị cũng chẳng quan tâm đâu.”
Hoắc Thanh Hà suy nghĩ: Yêu tinh Lâm vẫn là yêu tinh Lâm! Vốn dĩ mình nghĩ mấy ngày nay không gặp, thì yêu tinh Lâm sẽ nhớ mình đến c.h.ế.t chứ.
Sau khi đã nấu xong sủi cảo, Hoắc Thanh Hoa múc cho Lâm Doanh Doanh vài cục sủi cảo trước, chị ấy không nhịn được mà lẩm bẩm: “Này cứ như nuôi con chim vậy, chỉ ăn mấy thứ như thế này.”
Cục sủi cảo rất to, trắng ú, phần nhân đầy thịt mê người, ngay cả Tạ Vân cũng có thể thoải mái ăn mười mấy cái! Nhưng Lâm Doanh Doanh vừa ăn bảy tám cái là đã không thể chịu nổi nữa rồi, Hoắc Thanh Hoa cũng rất lo về khả năng sinh của cô.
Mặc dù Lâm Doanh Doanh ăn ít sủi cảo, nhưng cô có thể táy máy, cái đĩa ớt, cái đĩa nước tương và giấm, cái đĩa hương thung, dầu gia vị, đĩa tỏi băm, gần như là cô nhúng một cái sủi cảo vào mấy cái đĩa khác nhau, chú trọng đến mức phải để Tạ Vân tới làm.
Sau khi Lâm Doanh Doanh ăn sủi cảo xong thì lập tức chuyển qua thưởng thức canh sủi cảo ở một bên một cách chậm rãi.
Hoắc Thanh Hà nói: “Chị ăn xong rồi thì ra ngoài hóng gió, tản bộ một chút đi.”
Lâm Doanh Doanh liếc cô ấy một cái: “Không, chị ngồi ở đây để em không thể phàn nàn chị, để em ngộp chết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-246.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Hà cạn lời: “...”
Thôi xong rồi, sau khi anh cả đi, yêu tinh Lâm đã trở thành yêu tinh oán hận.
Lúc này, Tạ Quang Minh từ bên ngoài đi vào, trên tay còn bưng mấy quả dưa ngọt, sau khi đặt nó ở bồn rửa tay xong, chú ấy tới ăn sủi cảo.
Hoắc Thanh Hoa lên tiếng: “Chú ba, hồi đầu có đi gọi chú mà chú không có ở nhà, chú đi ra mắt sao?”
Vẻ mặt của Tạ Quang Minh có hơi mất tự nhiên, chú ấy cười một tiếng: “Ra mắt gì chứ, chú đi ra đằng sau để thông kênh nước, sợ trời mưa làm trôi đất phù sa.” Chú ấy ngồi ở giữa Hoắc Thanh Phong và Tạ Vân.
Tạ Vân bĩu môi, rồi chọt vào một cái sủi cảo, trợn mắt nhìn chú ấy: “Cha nói xem, có phải cha lại đi hẹn hò với cái cô họ Vương xấu xa kia không!”
Bây giờ cậu bé đã được Lâm Doanh Doanh dạy dỗ nên lá gan cũng lớn hơn rất nhiều, hơn nữa cậu bé còn được nghe người khác kể không ít chuyện về mẹ kế, cậu bé chỉ sợ cha tìm cho cậu bé một người mẹ kế xấu xa thôi. Mỗi khi người ta giới thiệu một người cho Tạ Quang Minh, là cậu bé đều sẽ kéo Hoắc Thanh Hồ tới hỏi thăm. Có thể nói, đối với hành động xem mắt của Tạ Quang Minh, hai cậu bé nắm rõ như lòng bàn tay.
Vẻ mặt của Tạ Quang Minh càng lúc càng trở nên mất tự nhiên, nhưng nếu mắng đứa nhỏ ở trước mặt Lâm Doanh Doanh thì sẽ khá ngại, nên chú ấy chỉ đành phải nhỏ giọng nói: “Con nít nói bậy bạ cái gì đấy.”
Hoắc Thanh Hồ lên tiếng: “Chú ba, chúng con ai cũng biết hết rồi, chú cũng không cần phải giấu. Không phải là chú muốn kết hôn với cái người hẹp hòi đó sao.”
Cho Tạ Vân hai cục kẹo rồi nói chuyện tán gẫu, người gì khiến người ta ghét bỏ!
Gần đây, cái bà thím Vương kia lại đang tiếp xúc với Tạ Quang Minh, lần này cô ta cư xử thân vô cùng rộng lượng và khéo léo. Thậm chí vì để khiến Tạ Quang Minh cảm thấy yên tâm rằng cô ta sẽ không thiên vị bọn nhỏ, còn muốn đổi họ của con mình thành họ Tạ, như vậy thì con trai của cô ta sẽ là anh em với Tạ Vân, nếu cả hai lớn lên cùng nhau thì sẽ nảy sinh tình cảm, sau này cả hai sẽ không quá xa lạ.
Cô ta còn tìm một số bà vợ có tiếng nói ở quanh Tạ Quang Minh, hứa hẹn chút lợi nhỏ, mỗi ngày tẩy não Tạ Quang Minh, nói nhiều người như vậy, vẫn chỉ cảm thấy người tên Vương Hương Vân này là thích hợp nhất.
Một người nói thì không có vấn đề gì, hai người nói cũng chẳng sao, nhưng đằng này mấy người đã có chồng lại nói hằng ngày, nên hiển nhiên là Tạ Quang Minh cũng sẽ bị ảnh hưởng.