Cũng không phải là Lâm Doanh Doanh thèm ăn sủi cảo, mà là tính tình của cô thích đùa, nũng nịu, hoặc có thể nói là cô nhớ Hoắc Thanh Sơn, nhớ cha mẹ, các anh và nhớ cả gia đình bà ngoại.
Mặc dù gia đình mẹ Hoắc đối xử rất tốt với cô, nhưng nếu như không có Hoắc Thanh Sơn ở nhà, thì cô lại nhớ gia đình mẹ cô. Nhưng cô lại không nói, mà là hành động, cô than con gà trống mới sáng sớm đã gáy ồn ào không cho người ta ngủ, hoặc là cô muốn món sủi cảo mà ngày hôm ấy cô chưa ăn.
Chiều ngày hôm sau, đội sản xuất nữa của Hoắc Thanh Hoa đã hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn, chị ấy được tan ca sớm, vốn định tới công xã để cắt thịt, kết quả là chưa kịp đi thì bốn anh em Thanh Phương đã quay về, bọn họ còn xách theo ba cân thịt.
Lâm Doanh Doanh lập tức cảm thấy vui mừng mà nhảy cẫng lên: “Ye, có thể gói sủi cảo ăn rồi.”
Hoắc Thanh Hoa hỏi: “Các em lấy đâu ra tiền và phiếu cắt thịt thế?”
Hoắc Thanh Phong tỏ ra đắc ý: “Vì tụi em đã thi đậu lái máy móc nông nghiệp, nên chị dâu đã thưởng tiền cho tụi em. Còn phiếu thịt là phần thưởng cho các bài thi xuất sắc, là thường công với chủ công đề nghị phát đấy. Chị cả, mũi chị cũng thính thật, xa như vậy mà chị cũng chạy về để ăn sủi cảo của tụi em?”
Lâm Doanh Doanh khẽ nói: “Bây giờ chị cả đã là đội trưởng đội phụ nữ của chúng ta rồi, chị nên ở nhà, không nên đi xa như vậy.”
Đám người Hoắc Thanh Hà và hoắc Thanh Phương sững sờ, cũng không biết là có chuyện gì. Mấy ngày trước Lâm Doanh Doanh có nhờ Hoắc Thanh Hoa tới công xã để mua thịt, thuận tiện nói cho em gái, em trai biết chuyện ly dị, bảo họ về ăn mừng. Nhưng mà hôm ấy, Hoắc Thanh Hoa vẫn còn chút chướng ngại tâm lý, chị ấy cảm thấy chuyện ly dị cũng không phải là chuyện gì vẻ vang, thế nên chị ấy không cho phép đám người chú ba nói ra.
Vậy nên, bọn họ không hề biết gì về chuyện ly dị của Hoắc Thanh Hoa.
Vẻ mặt của Hoắc Thanh Hà tràn đầy sự hoài nghi, cô ấy nhìn Lâm Doanh Doanh một chút rồi lại quay sang nhìn mẹ Hoắc: “Mẹ, mẹ với các chị thừa dịp chúng con không có ở nhà, làm cái gì rồi?”
Mẹ Hoắc cười híp mắt: “Chỉ sinh hoạt thôi chứ có làm cái gì đâu?”
Hoắc Thanh Hà lên tiếng: “Không đúng!” Khi này cô ấy chạy vào trong nhà, thì phát hiện trong nhà có một cái vali lớn, hai cái vali nhỏ, còn có cả mấy cái khăn trải giường và một ít đồ dùng hàng ngày. Cô ấy cảm thấy khó hiểu mà hỏi: “Chị cả, chị bị mẹ chồng đuổi về sao?”
Hoắc Thanh Hoa tức giận nói: “Đừng có nói bậy, chị đây là nghiêm túc ly dị.” Chị ấy nhấc chân, đi vào trong phòng bếp định cùng mẹ Hoắc xử lý mấy cân thịt, băm thịt ra để gói túi sủi cảo.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bốn anh em Hoắc Thanh Hà đứng sững người ở trong sân giống như con gà gỗ vậy, bọn họ nhìn Hoắc Thanh Hoa với vẻ mặt không dám tin, sau đó họ đồng loạt quay sang nhìn Lâm Doanh Doanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-245.html.]
Hoắc Thanh Hà lên tiếng: “Ôi mẹ ơi, chị… Chị… Chị đúng thật là có bản lĩnh.”
Anh cả mới đi có mấy ngày thôi, mà yêu tinh Lâm đã làm đảo lộn cả căn nhà, trực tiếp khiến cho chị cả ly dị?
Khỏi cần phải nghĩ, nhất định là lâm yêu tinh làm, chứ chị cả không có cái bản lĩnh kia.
Ông trời ơi, tam quan của Hoắc Thanh Hà trực tiếp vỡ tan tành, cũng không thể nhặt lên được.
Mình với Trịnh Khải Hoàn bị chị ta làm cho thất bại, chị cả với Đinh Quế Thành cũng bị chị ta phá thành ra thế này. Lần này hay rồi, cả nhà chỉ có chị ấy là có chồng, người khác không phải là góa chồng thì là ly dị, chia tay…
Hoắc Thanh Phương cũng mất một hồi lâu mới hoàn hồn lại: “Chị cả, sao… Sao đột nhiên chị lại ly dị?”
Lúc trước chị ấy bị bà Đinh sỉ vả, còn đánh để lại sẹo ở trên đầu chị ấy, mà chị ấy cũng chưa nói ly dị. Sao bọn họ mới mấy ngày không về nhà, mà đã ly dị nhanh như vậy rồi?
Tốc độ này còn nhanh hơn so với lúc bọn họ thi lái máy móc nông nghiệp.
Hoắc Thanh Hoa không nói gì, đây cũng không phải là chuyện gì vẻ vang, bây giờ bên ngoài không biết kiêng kỵ phụ nữ ly dị.
Mẹ Hoắc cũng không nói gì, chẳng qua là bà cười toe toét, trông bà cũng không còn là bà lão dè dặt như trước đây nữa.
Bọn họ lập tức quay sang hỏi Lâm Doanh Doanh.
Lâm Doanh Doanh cười híp mắt nói: “Ây ya, mau cùng đi băm thịt để làm nhân bánh sủi cảo đi, nếu mọi người muốn biết thì chờ Tạ Vân về. Tạ Vân không chỉ nói, mà còn có thể hành động cho mọi người xem đấy.”
Rất nhanh, Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân cũng đã quay về, Hoắc Thanh Phong lập tức chặn hai người họ lại mà hỏi lý do tại sao chị cả ly dị.
Hoắc Thanh Hoa lộ ra vẻ mặt không vui, còn mắng: “Hỏi làm cái gì? Đi làm cái gì cần làm đi.”