Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-06-22 10:03:55
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại đội trưởng liền thương lượng với bí thư, không bằng đặc biệt bầu ra một đội trưởng đội phụ nữ, để cho một người phụ nữ năng nổ, giỏi giang quản lý các cô ấy, lần này cũng cùng tuyển chọn đội trưởng luôn.

Hoắc Thanh Hoa thấy bọn họ trăm miệng một lời đẩy mình đi tranh cử, khẩn trương đến cơm tối cũng chẳng ăn được mấy miếng, sáng sớm hôm sau thì mắt xuất hiện hai quầng thâm lớn. Chị ấy thở dài một hơi: “Ôi mẹ ơi, mọi người cũng đừng giày vò chị nữa, chị ly hôn mà cũng không sợ hãi như vậy, làm một đêm toàn gặp ác mộng.”

Mặc dù chị ấy không có ý tưởng và can đảm đó, thế nhưng chờ buổi trưa tan làm, khi tất cả mọi người đều đi đến sân phơi đập đậu đỏ và đậu xanh thì Hoắc Thanh Hoa lại bất ngờ là một trong những ứng tuyển viên, chị ấy cũng không biết là chị ấy báo danh lúc nào nữa!

Sau đó chị ấy còn thật sự trúng tuyển làm đội trưởng đội phụ nữ, đúng là muốn mạng mà.

Mặc dù khi chưa làm thì chị ấy thấy khẩn trương đến đòi mạng, thế nhưng khi lên làm rồi, chị ấy là không trâu bắt chó đi cày, ngược lại rất ra hình ra dáng, điều bất ngờ là mấy người phụ nữ kia lại rất phục chị ấy.

Đối với các cô ấy mà nói, dám phản kháng lại chồng và mẹ chồng, người phụ nữ này lợi hại vô cùng.

Huống hồ Hoắc Thanh Hoa còn dám ly hôn về nhà mẹ, nhà mẹ lại còn mở rộng cửa hoan nghênh, đó chính là rất lợi hại.

Có Lâm Doanh Doanh làm hậu thuẫn, cán bộ khắp nơi đều ủng hộ, còn có uy danh năm đó khi Hoắc Thanh Hoa vẫn còn là thiếu nữ, tất nhiên mấy người phụ nữ sẽ phục chị ấy rồi.

Buổi tối Lâm Doanh Doanh nhìn lên trăng sáng trên trời, nhàn nhạt nói: “Chắc hẳn ngày mai phải cắt thịt để gói sủi cảo rồi nhỉ?”

Hoắc Thanh Hoa: “Gói chứ, em muốn ăn nhân gì thì liền gói nhân đó, chị đi cắt thịt, gọi các em trai, em gái cùng về chung vui.”

Đúng lúc ngày mai bọn họ cũng được nghỉ phép.

Thế nhưng Lâm Doanh Doanh lại sâu xa nói: “Chị nói xem ánh trăng đẹp như vậy, Hoắc Thanh Sơn có nhìn thấy hay không? Nếu như bây giờ anh ấy cũng đang ngẩng đầu nhìn trăng sáng, có phải là có thể có cảm ứng tâm linh với em không?”

Hoắc Thanh Hoa: “Em yên tâm, nó nhìn thấy gì thì cũng đều là em.” Đứa em trai thành thực, thật thà kia mà lại ngắm trăng? Hoắc Thanh Hoa cảm thấy không thể nào, nó cũng chẳng có tâm tư và sự lãng mạn đó.

Lâm Doanh Doanh vui vẻ nói: “Sao chị lại nói toạc ra vậy chứ.”

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-244.html.]

Cô đi tắm rồi thay váy ngủ màu trắng, khi về phòng tìm đồ lót thì phát hiện thiếu mất một bộ đồ, lật lọi xung quanh một hồi cũng không thấy, chẳng lẽ là đồ quá nhỏ nên chuột nó cắp về hang rồi?

Sau đó cô giận dỗi một hơi rồi leo lên giường bắt đầu viết thư cho Hoắc Thanh Sơn: “Hoắc Thanh Sơn, có phải là anh quên mất em rồi hay không? Em cũng đã viết mấy phong thư cho anh rồi, làm sao mà lại chẳng có một phong hồi âm nào thế? Hừ, anh bắt nạt em, sau khi anh đi thì ngay cả con chuột cũng bắt nạt em, trộm đồ lót của em!”

Nông trường phía bắc.

Hoắc Thanh Sơn dẫn mọi người đi bận rộn cả một ngày, cơm tối cũng giải quyết lộ thiên, ăn xong thì trực tiếp nằm lên chỗ cỏ dại dưới người tại chỗ để nghỉ ngơi.

Anh muốn nhắm mắt nhanh chóng ngủ một giấc ngắn để khôi phục thể lực, đợi lát nữa còn phải dẫn người đi đốn củi.

Bọn họ vừa đốn củi, dọn dẹp cánh rừng và cỏ dại nhìn thấy ở khắp nơi, vừa nhanh chóng xây nhà, để được vào ở sớm một chút.

Anh tính toán công việc buổi tối và ngày mai, như thế nào mới thể tiến triển nhanh chóng không làm lãng phí thời gian và nhân công.

Sau đó anh liền nghĩ đến Lâm Doanh Doanh. Cặp mắt long lanh nước như là biết nói chuyện hiện lên trong đầu anh, làm cho anh cứ nhắm mắt lại là có thể nhìn thấy cô.

Sau khi anh đi, có phải là cô không ngủ ngon được hay không? Nhất định là sợ trời nóng, không có người làm gối ôm cho cô, không có ai quạt mát cho cô. Chắc chắn mẹ sẽ không để cho cô ra đồng, vậy cô ở nhà nhất định sẽ rảnh rỗi tới nhàm chán.

Nghĩ tới nếu như các em trai và em gái đến công xã huấn luyện, chỉ có mẹ Hoắc là Lâm Doanh Doanh ở nhà, tuổi cô còn trẻ như vậy mà phải trông nom một bà già, chắc hẳn là sẽ chê khô khan, nhàm chán.

Chắc là nên bảo liên trưởng Đinh phái người đưa cô vào trong thành phố vui đùa một chút, có thể giải sầu.

Anh nhắm mắt lại mà trong đầu đều là Lâm Doanh Doanh, hoặc là cô cười với anh, hoặc là nũng nịu với anh, khiến cho anh dù làm thế nào cũng không ngủ được, liền mở mắt ra. Nhìn trăng sáng trên bầu trời, ánh sáng kia vừa sáng lại vừa thuần khiết, cảm giác cực kỳ giống gương mặt của Lâm Doanh Doanh.

Các chiến sĩ bên cạnh vẫn còn ríu ra ríu rít nói chuyện, có nói đến vợ ở nhà, nói đến người yêu, còn có người nói đến những bông hoa trong bộ đội của bọn họ và bông hoa trong thanh niên tri thức, có những ai, xinh đẹp ra làm sao.

“Doanh trưởng, anh nhìn thấy hoa trong đoàn của chúng tôi chưa? Đẹp đúng không.”

Hoắc Thanh Sơn không trả lời, bởi vì trong lòng anh đã có một danh hoa tuyệt thế nở từ lâu rồi, đóa hoa kia mang tên Lâm Doanh Doanh, cô có một gương mặt xinh đẹp giống như trăng sáng vậy.

Loading...