Lần đầu tiên mẹ Hoắc làm mà đã thành công, Lâm Doanh Doanh ăn đến nỗi trên trán và chóp mũi đều là mồ hôi, ăn hết sạch một bát mới dừng lại: “Thật là đã nghiền!”
Mẹ Hoắc hiền hòa nhìn cô: “Ăn ngon thì con ăn nhiều thêm chút.”
Lâm Doanh Doanh xoa xoa bụng: “No rồi ạ, mẹ nấu ăn thật là ngon, còn nấu ngon hơn cả mấy đầu bếp.”
Mẹ Hoắc: “Muốn ăn gì con cứ nói với mẹ, mẹ sẽ làm cho con.”
Cơm nước xong Lâm Doanh Doanh không có việc gì làm, vào lúc này cũng không ngủ được, cô liền nói muốn dạy mẹ Hoắc đi xe đạp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẹ Hoắc hoảng sợ trực tiếp khoát tay: “Đừng mà Doanh Doanh, mẹ vụng về, đâu biết đi xe đạp.”
Lâm Doanh Doanh trực tiếp mặc kệ bà giãy giụa: “Mau lên, chúng ta học ở ngã tư, chỗ đó rộng rãi.”
Cô gửi điện báo cho cậu út, cậu út liền nhờ người mang một cái xe đạp tới cho cô. Dĩ nhiên không phải trực tiếp cho xe đạp, mà là dùng tiền và phiếu công nghiệp tới đề nghị với Cung Tiêu Xã.
Cô leo lên đi quanh hai vòng, cho mẹ Hoắc nhìn xem, còn làm tất cả mấy đứa bé, mấy người phụ nữ gần đó ra nhìn.
Xe đạp mới tinh đó, bên trên còn có buộc một bông hoa bằng nhung màu đỏ, khỏi nói có bao nhiêu khí khái.
Bọn họ đều cảm thấy thanh niên tri thức Lâm đi xe đạp thật là đẹp, động tác rất ưu mỹ, chỉ là không có lực, hơn nữa khi gặp phải đoạn đường không tốt thì cô sẽ không đi được.
Lúc Lâm Doanh Doanh cua thì chèn lên một chỗ đất gập ghềnh, bánh xe trượt vào một vết bánh xe được tạo ra sau cơn mưa rồi bị nắng phơi khô, xe đạp lung lay rồi đổ ra một bên.
Mấy người phụ nữ nhìn thấy, lập tức tiến lên tranh dành đỡ cô, còn ha ha cười to: “Vợ Thanh Sơn đừng sợ, chúng tôi đỡ cô.”
Lâm Doanh Doanh vội vàng nói cảm ơn, cô xuống xe lấy khăn tay lau mồ hôi: “Ai ya, mệt c.h.ế.t tôi rồi. Các cô chỉ mẹ tôi học một chút, làm phiền dạy cho bà giúp.”
Có người phụ nữ có dáng người cao, to gan cũng khéo léo liền nhận lấy leo lên đi thử một chút.
Học xe đạp, đối với một vài người mà thì thì rất khó khăn, làm thế nào cũng không học được, nhưng với một số người khác thì lại rất đơn giản. Chỉ cần gan đủ lớn, vững tay, ngẩng đầu nhìn, đạp xe đạp là được rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-241.html.]
Lâm Doanh Doanh nói nội dung chính mấy lần, có vài người phụ nữ học được kha khá, kích động đến gào lên, ha ha cười lớn, đầy đường đều nghe thấy tiếng cười vui sướng của mấy người phụ nữ, đây chính là chuyện cho tới bây giờ cũng chưa từng xảy ra.
Đặt vào hoàn cảnh trước kia, nếu như các cô ấy như vậy thì sẽ bị phê bình là không sợ xấu hổ, rêu rao, thế nhưng hôm nay tất cả phụ nữ đều ở đây, còn có Lâm Doanh Doanh trấn giữ, các cô ấy cũng chẳng hề kiêng dè chút nào.
Chờ hai người phụ nữ học được xong, các cô ấy liền bắt đầu dạy mẹ Hoắc, để bà leo lên, hai người bọn họ một trái một phải làm hộ pháp.
Đi như vậy được vài vòng thì mẹ Hoắc cũng học được!
Mẹ Hoắc kinh ngạc không thôi: “Doanh Doanh, mẹ đã đi được xe đạp rồi này, ai ya, đời này còn chẳng dám nghĩ tới, mẹ còn có thể được học loại máy móc cao cấp thế này.”
Lâm Doanh Doanh cầm quạt hương bồ quạt quạt: “Mẹ, sau này mẹ cứ đi xe đạp tới công xã mà mua thịt.”
Cô bảo mẹ Hoắc đi xe tiếp để làm quen một chút.
Chờ mọi người đều đi làm rồi, Lâm Doanh Doanh trở về nhà ngủ trưa một giấc.
Mẹ Hoắc đã giúp cô buông màn, còn phát muỗi, xịt một chút dầu thơm của Lâm Doanh Doanh lên, gió hiu hiu thổi vào trong màn hơi lành lạnh, Lâm Doanh Doanh liền ngủ rất say.
Không biết qua bao lâu, cô dậy, bên ngoài truyền tới tiếng nói đùa, từ xa tới gần, nghe ra thì lại là mấy người chú ba Tạ đã về.
Cô vén màn lên xuống đất, chỉ thấy Hoắc Thanh Hồ gánh hai cái rương xông vào, Tạ Vân thì đeo một gói đồ bằng vải lớn, Hoắc Thanh Hoa ôm chăn đệm, chú ba Tạ thì chuyển hai cái rương một lớn một nhỏ.
Mẹ Hoắc cười toét miệng: “Trên xe còn có đồ nữa không?”
Hoắc Thanh Hoa: “Mẹ, không cần đến mẹ đâu, chân tay mẹ già yếu rồi.”
Lâm Doanh Doanh cười nó: “Mua thịt chưa? Mấy đứa Thanh Phương đâu rồi, làm sao lại không cùng về để gói sủi cảo?”
Hoắc Thanh Hoa: “Em thật sự cho rằng đang ăn tết hả?”
Chị ấy gióng trống khua chiêng ly hôn như vậy, còn để cho các em trai, em gái đều trở về vây xem, ăn sủi cảo chúc mừng, chị ấy cảm thấy sao lại khó chịu như vậy chứ.
Chị ấy giận đến nỗi ở nhà họ Đinh còn mắng bà Đinh một trận, dù sao cũng muốn ly hôn, sau này không liên quan tới nhau nữa, bây giờ không mắng thì phí ra.