Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-06-22 10:03:39
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bốp bốp bốp", liên tiếp mấy cái tát, đánh đến mức khiến bà Đinh đầu óc choáng váng, miệng bị rách chảy máu.

Hoắc Thanh Hoa từ nhỏ đã làm việc, sức lực rất lớn, chị ấy nghiến răng nghiến lợi, "Bà mắng tôi thì cũng thôi đi, nhưng sao bà có thể mắng cha mẹ chứ hả! Con trai bà không thể có con! Bà nghe rõ chưa? Tôi vốn là muốn giữ bí mật này giúp con trai bà, không ly hôn với anh ta, nhận nuôi một đứa bé. Nhưng kết quả không phải là bà mẹ chồng độc ác như bà, làm xấu mặt con trai hay sao! Nếu Đinh Quế Thành chẳng may xảy ra chuyện gì, nhà lão Đinh tuyệt tử tuyệt tôn, chính là do bà làm hại!"

Tay của chị ấy dùng sức, một phen đẩy bà Đinh ra, từ trên cao nhìn chằm chằm bà Đinh đang c.h.ế.t lặng vì bị sốc, mắng: "Cút đi! Trở về nói cho Đinh Quế Thành biết, ngày mai tôi sẽ đến tìm anh ta để ly hôn, lấy đồ cưới về!"

Mấy bà già đi theo bà Đinh đều ngây người, một lúc lâu sau mới có người phục hồi tinh thần lại, mẹ ơi, Hoắc Thanh Hoa hung dữ thật đó.

Còn có người đồng tình với bà Đinh và ông Đinh, chỉ trích Hoắc Thanh Hoa, "Cô dù gì cũng là con dâu, sao lại ra tay dữ dội như vậy chứ, lại còn ra tay đánh mẹ chồng, cô..."

"Cút, chị cảm thấy bà ta tốt, thì chị đón bà ta về làm mẹ chồng không phải là tốt rồi sao?"

Hoắc Thanh Hoa vén tóc mình lên, "Vết sẹo ở đây của tôi, là do bà ta dùng d.a.o chém, tôi có nên đi báo cảnh sát bắt bà ta không?"

Mấy bà già thôn Đinh gia lập tức câm miệng không nói được gì.

Những người khác muốn khuyên cô, mặc dù Đinh Quế Thành không thể có con, nhưng Đinh Quế Thành đối xử tốt với cô như vậy, cũng không cần phải ly hôn.

"Một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, cô và Quế Thành vợ chồng ba năm, hai vợ chồng cũng chưa từng cãi nhau, chỉ vì chuyện này mà ly hôn, không nên."

Vân Mộng Hạ Vũ

Không đợi Hoắc Thanh Hoa nói chuyện, chú ba Tạ tức giận không chịu nổi, chú ấy mắng: "Các người đang nói những lời vô liêm sỉ gì vậy? Lúc nói cháu gái tôi không thể sinh con, một đám người chạy tới muốn bắt ly hôn, sao bây giờ khi biết Đinh Quế Thành không thể có con lại nói vì chuyện này mà ly hôn là không nên? Mau cút hết đi, đừng để tôi ra tay đánh từng người một!"

Lúc này bà Đinh mới phục hồi tinh thần lại, bà ta nhìn chằm chằm Hoắc Thanh Hoa với dáng vẻ không thể tin được, "Cô nói cái gì vậy? Cô nói con trai tôi không thể có con? Cô nói láo, cô vu khống!"

Nói trước mặt mọi người rằng con trai mình không thể có con, quả thực là khiến bà ta không thể chấp nhận gấp trăm lần so với Hoắc Thanh Hoa không thể sinh còn không ly hôn.

Sau này con trai bà ta làm sao có thể ngẩng đầu lên được?

Lúc này các phụ nữ có chồng của thôn Hoắc gia đã hăng hái, nhao nhao hô: "Gặp người không biết xấu hổ rồi, nhưng chưa từng gặp người không biết xấu hổ như này. Bác sĩ bệnh viện huyện người ta còn có thể nói láo sao?"

Tạ Vân nhanh như chớp chạy về nhà, tìm Lâm Doanh Doanh lấy giấy xét nghiệm, sau đó lại nhanh như chớp chạy ra, giơ lên hô: "Đây chính là giấy xét nghiệm của bệnh viện, giấy trắng mực đen đó, đến tôi còn biết!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-237.html.]

Những người biết chữ đi qua để xem, đọc to thành tiếng.

Vô tinh(1) là gì người ta không hiểu. Nhưng Đinh Quế Thành, vô sinh, không thể chữa khỏi, những chữ này mọi người đều đọc hiểu.

(1) Vô tinh: Có tên tiếng anh là Azoospermia. Là không có tinh trùng trong tinh dịch. Là một trong những căn bệnh vô sinh khó chữa.

Trong lúc nhất thời mọi người ồn ào nói gì cũng có.

Thôn Hoắc gia cũng không ngoại lệ mà đồng tình với Hoắc Thanh Hoa, "Nhìn dáng vẻ của bà ta, ngay từ đầu còn muốn nhà mẹ đẻ Thanh Hoa bồi thường chứ, đúng là to mặt thật. Vậy có phải là bọn họ cũng phải bồi thường tổn thất ba năm cho Thanh Hoa của chúng tôi hay không?"

"A —— tôi không sống nữa!" Bà Đinh nghe mọi người bắt bà ta bồi thường liền nhảy dựng lên, "Đây là muốn bức c.h.ế.t bà già tôi đây mà!"

Bà ta khom lưng, hai tay ôm đầu định húc Hoắc Thanh Hoa, muốn xả cục tức trong miệng ra, dáng vẻ như muốn đồng quy vu tận với Hoắc Thanh Hoa.

Hoắc Thanh Hồ vẫn đứng bên cạnh Hoắc Thanh Hoa, từ giây phút bà Đinh dám chửi mẹ cậu ấy, cậu ấy đã không kiềm chế được.

Lúc này đã nói Đinh Quế Thành không thể có con, kết quả bà Đinh còn muốn giở trò ăn vạ khóc lóc om sòm, Hoắc Thanh Hồ sẽ không khách khí.

Cậu ấy giống như một con bê con, đụng vào là đụng lại, lập tức đụng bà Đinh té ngã.

Cậu ấy phỉ nhổ một tiếng, "Mắng mẹ tôi, bà nghĩ bà là ai vậy!"

Không quan tâm bà có phải người lớn tuổi hay không, không quan tâm bà có phải là trưởng bối hay không, dám mắng cha mẹ tôi, đánh bà cho răng rơi đầy đất luôn!

Lâm Doanh Doanh đỡ mẹ Hoắc, đứng ở cửa nhà mình nhìn cảnh náo nhiệt đầu đường một lúc.

Cô cười nói: "Gặp chuyện đầu tiên là không thể sợ mất mặt, coi như xem kịch. Nếu chúng ta sợ, đối phương sẽ nhân cơ hội đó gây khó dễ chúng ta, lúc đó chúng ta sẽ chịu thiệt."

Mẹ Hoắc gật gật đầu, khi bà Đinh lần đầu lăng mạ chèn ép Thanh Hoa, nếu không sợ mất mặt quyết tâm để cho chị ấy ly hôn, thì sẽ không cần phải chịu khổ sau này nữa.

Lâm Doanh Doanh: "Không sao đâu, ngã một lần lần sau sẽ khôn hơn." Cô ngẩng đầu nhìn sắc trời, tuy rằng còn chưa tối, nhưng mặt trăng đã treo ở phía tây bầu trời, sáng rực, đặc biệt đẹp.

Loading...