Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-06-21 23:20:43
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù liên trưởng Đinh nhiều chuyện, thích đấu võ mồm với Lâm Doanh Doanh, nhưng lại rất quan tâm Lâm Doanh Doanh. Chuyến đi này anh ta mang theo đặc sản trong núi của bọn họ, gà rừng, thỏ và rất nhiều nấm, ngoài ra còn có một giỏ đào lớn và táo xanh.

"Thanh niên tri thức Lâm, cô cứ ăn thoải mái đi, ăn hết thì gọi điện thoại cho tôi, lại đưa thêm cho cô."

Lâm Doanh Doanh: "Cám ơn liên trưởng Đinh, sau này có cơ hội, chắc chắn tôi sẽ mời anh uống Mao Đài."

Bây giờ tám nhân dân tệ một chai Mao Đài, không có người bình thường nào sẵn sàng chịu chi mua về uống.

Bởi vì liên trưởng Đinh ở đây, nên cơm tối ăn sớm hơn.

Một nồi gà rừng hầm nấm, một nồi cà tím sốt, ngoài ra còn có một nồi canh trứng gà rau dại, một nồi nhỏ cà chua ngâm đường.

Mẹ Hoắc sai Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân tan học đi gọi chú ba Tạ, và gọi cả bí thư và đại đội trưởng đến cùng khách uống rượu ăn cơm.

Ngược lại con rể nghiêm túc bị Lâm Doanh Doanh đuổi đi, không mò được đến cửa, Hoắc Thanh Hoa cũng không nói gì, chỉ trốn trong phòng bếp bận rộn.

Có người tiếp khách, mẹ Hoắc cũng không lên bàn, bà bảo Lâm Doanh Doanh ăn cơm ở nhà chính, còn bà vào bếp làm cùng với Hoắc Thanh Hoa.

Mẹ Hoắc cố tình muốn hỏi một chút, nhưng trong nhà có khách, hò hét ầm ĩ cũng không có cách nào để nói, đành phải chờ buổi tối.

Ăn cơm tối xong mới năm giờ rưỡi, mặt trời còn chưa lặn, liên trưởng Đinh liền dẫn người chào ra về, bảo Lâm Doanh Doanh có việc gì thì chỉ cần gọi điện thoại cho anh ta, anh ta sẽ tùy thời chờ mệnh lệnh.

Sau khi Lâm Doanh Doanh tiễn liên trưởng Đinh đi, chú ba Tạ cũng cùng bí thư đại đội và đại đội trưởng chào ra về.

Lâm Doanh Doanh nhìn Hoắc Thanh Hoa, phát hiện chị ấy ngồi trước bếp trong phòng bếp, tay vô thức cọ cọ cái bát đang cầm trong tay, ngẩn người ở đó.

Cô cũng không quan tâm, bảo mẹ Hoắc cũng đừng quan tâm, cho Hoắc Thanh Hoa không gian tự mình suy nghĩ rõ ràng. Cô còn bảo Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân đi chơi, đừng ở nhà làm ầm ĩ đến chị cả.

Hoắc Thanh Hồ: "Em ầm ĩ? Chắc chị nhớ nhầm rồi!"

Cả ngày cậu ấy còn chưa nói được mấy từ.

Lâm Doanh Doanh cười nói: "Đúng vậy, nhưng em có thể ầm ĩ trong đầu, cả ngày trong đầu não bổ mà không nói ra, không mệt sao?"

Sắc mặt của Hoắc Thanh Hồ mất tự nhiên, lôi kéo Tạ Vân bỏ chạy, vừa chạy vừa nói, "Đều tại em quá ầm ĩ đó."

Tạ Vân: "Trẻ em ầm ĩ có kẹo để ăn nên đương nhiên phải ầm ĩ rồi!" Cậu bé lấy ra một vài cái kẹo từ túi của mình, "Anh xem này, chị dâu cho."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-234.html.]

Hoắc Thanh Hồ: "!!!"

Cuộc sống này đúng là trôi qua trong khó khăn, lông của cậu ấy cũng xù lên rồi!

Tạ Vân lấy một cái kẹo khác từ trong túi ra, "Đây là chị dâu đưa cho anh."

Nhoáng cái bộ lông xù lên của Hoắc Thanh Hồ liền xẹp xuống.

Mẹ Hoắc thấy khách khứa về hết rồi, bà liền vào phòng bếp xem con gái, "Con còn cứ cọ như vậy là cái bát sẽ bị thủng đó."

Hoắc Thanh Hoa giật mình, bất tri bất giác ngồi hơn nửa ngày, lúc này mới phát hiện trời sắp tối, chị ấy vội vàng rửa chén, "Không sao đâu ạ, con ngồi làm từ từ."

Mẹ Hoắc kéo một cái ghế nhỏ đến ngồi bên cạnh, hỏi con gái chuyện đi bệnh viện kiểm tra.

Hoắc Thanh Hoa nghĩ dù sao Lâm Doanh Doanh cũng đã biết, cũng không thể gạt bà được, nên đã nói kết quả kiểm tra cho mẹ Hoắc.

Mẹ Hoắc trợn mắt há hốc mồm, không nói gì một lúc lâu.

Trong nháy mắt, phòng bếp yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Mẹ Hoắc thở phào nhẹ nhõm, nghe thấy tiếng côn trùng cỏ kêu, bà nói: "Suýt nữa làm mẹ nghẹn chết."

Hoắc Thanh Hoa biết ý của bà, từ sau khi nhà chồng đặt cái tên gà không biết đẻ trứng cho chị ấy, mẹ cũng không dám đến nhà con gái làm khách, chỉ sợ mẹ chồng ác độc nói ra những lời khó nghe.

Mẹ Hoắc thở phào nhẹ nhõm, nhìn mặt con gái, lại bắt đầu cảm thấy đau lòng, sau đó vừa lau nước mắt vừa ôm lấy Hoắc Thanh Hoa, "Thanh Hoa, mấy năm nay khổ cho con rồi."

Hoắc Thanh Hoa nằm sấp trong lòng mẹ đẻ, khóc một trận thoải mái.

Từ nhỏ đến lớn, chị ấy chưa bao giờ khóc như vậy.

Mẹ Hoắc ngồi im lặng, xoa xoa bả vai và tóc của chị ấy, dịu dàng nói: "Thanh Hoa, vậy con có dự định gì?"

Hoắc Thanh Hoa lau nước mắt, cổ họng khàn khàn, "Quế Thành nói nhận nuôi một bé trai, mang về nuôi từ lúc mới sinh thì cũng không khác gì mình sinh ra."

Chị ấy nói ra ý định của Đinh Quế Thành.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mẹ Hoắc do dự nói: "Thanh Hoa, chúng ta hỏi Doanh Doanh một chút?"

Hoắc Thanh Hoa có chút xấu hổ, cảm thấy mất mặt, "Mẹ, đây là chuyện của con và Quế Thành, hỏi em dâu là làm gì? Quế Thành không chữa khỏi. Con... con cũng không thể vì anh ấy không thể sinh mà ly hôn với anh ấy được?"

Loading...