Đương nhiên kiểu suy nghĩ thế này là cực kỳ kín kẽ, sẽ chẳng ai công khai thừa nhận, sẽ chỉ dùng những ví dụ như là trong nhà không có tiền, đường đến bệnh viện xa bất tiện v.v ti tỉ những lý do khác để giấu đi.
Thông thường thì phụ nữ cũng sẽ không ý thức được điểm này, bởi vì không thể sinh con được thì những người xung quanh sẽ trách cứ họ trước tiên, trong lòng cô ấy sẽ tự trách áy náy, lại không có được sự phổ cập về y học nên căn bản là không nghĩ tới được cái khác nữa.
Lâm Doanh Doanh nhất định sẽ không để bọn họ được toại nguyện!
Lâm Doanh Doanh: "Đương nhiên, chị cả con đã điều trị nhiều năm như vậy, có bệnh cũng đã khỏi rồi. Đinh Quế Thành anh ta vẫn luôn không điều trị, vậy không phải chính là vấn đề của anh ta sao?"
Mẹ Hoắc rất tin tưởng Lâm Doanh Doanh, bà cả giận nói: "Nếu là vấn đề của Quế Thành, vậy Thanh Hoa nhà chúng ta đã phải chịu ấm ức rồi."
Bị chê cười trong thời gian dài như vậy, ở nhà chồng thì bị mẹ chồng chèn ép đến không ngóc đầu lên được, còn uống nhiều thứ thuốc tạp nham đến vậy, không biết đã phải chịu khổ biết bao nhiêu đây.
Lâm Doanh Doanh nhờ Tạ Quang Minh điều khiển xe đến công xã một chuyến, cô đến gọi điện thoại.
Trước tiên, cô gọi điện thoại cho liên trưởng Đinh, nhờ anh ta liên hệ cho bệnh viện huyện giúp. Nếu như bệnh viện huyện có thể kiểm tra ra được vấn đề sinh đẻ của con trai vậy thì liền kiểm tra, còn nếu như không thể kiểm tra được vậy thì nhờ anh ta tiếp tục liên hệ sang bệnh viện thành phố.
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên trưởng Đinh nhận được điện thoại của cô còn rất vui vẻ, kết quả lại nghe được những chuyện thế này không tránh khỏi cảm thấy ủ rũ, ảo não nói: "Trở về cô với lão Hoắc phải mời tôi uống rượu đấy nhé, tôi muốn rượu Mao Đài!"
Lâm Doanh Doanh cười nói: "Anh cứ đợi đấy đi, để lão Hoắc của chúng ta cho anh gục xuống, cho anh say tới ba ngày không xuống nổi giường luôn nhé!"
Liên trưởng Đinh: "Ai da, đến lúc ấy còn chưa biết là ai nữa đâu đấy, là ai bảo vệ cho người đàn ông của mình bảo anh ấy uống ít thôi. Chậc chậc, nghĩ rằng tôi ngốc sao, còn lâu mới bị cô lừa nhé." Anh ta còn chế nhạo Lâm Doanh Doanh, "Sao nào, lão Hoắc nhà cô về đơn vị rồi. Cô đây là đang nhàn rỗi không có gì làm, giày vò cả nhà mẹ chồng cô lớn ư? Cô nói cô ấy à, còn quản đến cả chuyện sinh con của cô lớn."
Lâm Doanh Doanh chế nhạo lại, "Anh Đinh, tôi còn quản cả chuyện anh kết hôn sinh con nữa cơ. Sẵn thì anh cũng thử kiểm tra xem, đừng để đến lúc đó....."
Liên trưởng Đinh trực tiếp cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-227.html.]
Lâm Doanh Doanh bĩu môi với tiếng tút tút của điện thoại, nở nụ cười, trả tiền rồi ra ngoài.
Trên đường cô còn tẩy não cho mẹ Hoắc, để mẹ Hoắc cứng rắn hơn một chút, giơ cao chỗ dựa vững chắc của nhà mẹ đẻ lên. Đinh Quế Thành anh ta thì có gì ghê gớm? Có thể so được với Hoắc Thanh Sơn hay là có thể bì được với Hoắc Thanh Phong? "Nếu như không phải anh ta tốt số lấy được chị cả nhà chúng ta vậy anh ta được xem là cái thá gì đâu chứ, thậm chí con nhìn anh ta một cái còn ngại lãng phí thời gian nữa."
Đây là sự thật, nếu như không phải là thông gia, ai có thể lọt vào mắt cô chứ.
Mẹ Hoắc cười nói: "Doanh Doanh à, con làm chỗ dựa cho Thanh Hoa, mẹ rất mừng. Nhưng mà, con đừng tức giận với chính mình chứ."
Con trai đi rồi, Lâm Doanh Doanh tìm chút chuyện làm, mẹ Hoắc cũng cảm thấy rất tốt.
Chỉ là đứa con dâu ngày thường trông õng ẹo thỏ thẻ, suốt ngày chỉ nũng nịu với Hoắc Thanh Sơn hệt như một đứa con nít. Đến cửa nhà họ Đinh, ngay tức khắc trở nên vênh váo hung hăng, so với ở nhà cứ như biến thành một người khác vậy.
Mẹ Hoắc trong lòng còn run lẩy bẩy, có chút sợ hãi nữa cơ.
Lâm Doanh Doanh cười nói: "Mẹ à, mẹ cứ yên tâm, con mới chả thèm tức giận ấy. Con chỉ muốn chèn ép cái bà Đinh kia thôi, ai kêu miệng mồm bà ta thất đức không chừa đường lui như vậy."
Người bình thường thông gia qua lại với nhau không đến nơi đến chốn cũng đã đủ bẽ mặt lắm rồi, nếu còn tiếp tục không nhiệt tình nói mấy câu xúi quẩy lăng mạ, vậy thì cũng đã đủ không hữu hảo rồi, bà Đinh thì hay rồi, trực tiếp mắng mỏ con dâu, đây còn chẳng phải là tự tìm phiền phức sao.
Những lời bà Đinh mắng chửi Hoắc Thanh Hoa trước kia, Lâm Doanh Doanh muốn đánh trả y xì lên trên mặt con trai của bà ta!
Về đến nhà, xế trưa Lâm Doanh Doanh chê trời nóng không có khẩu vị, chỉ ăn đại một hai miếng cháo đậu xanh.
Buổi tối mẹ Hoắc làm món lòng đỏ trứng vịt muối xào bí đỏ mà cô yêu thích, còn làm thêm mì lạnh, dỗ dành Lâm Doanh Doanh ăn thêm nửa bát.
Mẹ Hoắc nhìn Lâm Doanh Doanh ăn cơm, cầm chắc đôi đũa ăn từng cọng từng cọng mì một, là thật sự sợ Lâm Doanh Doanh đói đến nguy hiểm tính mạng.