Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-06-21 23:19:50
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ nhỏ đến lớn, tóc của cô đều là mẹ Lâm chải giúp cho cô, sau đó khi cô đi học ở trong trường, nếu tóc cô bị bung xõa ra, thì Diệp Tri Thanh hay là Diệp Mạn Mạn sẽ chải tóc giúp cô. Sau khi xuống thôn quê, thì có Mã Bình Bình và Trần Chiêu Đệ giúp cô chải tóc.

Hoắc Thanh Hà lên tiếng: “Chị dâu, tóc của chị thật đẹp.”

Vừa đen vừa mượt, lại vừa nhiều tóc, tóc của cô toát lên vẻ sáng bóng như gấm lụa đen.

Lâm Doanh Doanh đáp lại: “Chị thích xoắn một chút, quấn thì lại càng trông hoạt bát hơn.”

Cô thích phần tóc mai xoắn tự nhiên ở hai bên má, vì nó tạo cảm giác dịu dàng.

Cô còn nhớ khi cô tới kì kinh nguyệt đầu tiên vào năm mười bốn tuổi, vì để chúc mừng cô trưởng thành mà cậu của cô đã cố ý uốn các kiểu tóc xoăn quyến rũ cho cô bằng cái máy uốn tóc, cậu cô còn nói cô là sự pha trộn giữ vẻ đẹp thuần khiết và quyến rũ, từ bên trong cho đến phía bên ngoài cô đều toát ra vẻ ngây thơ, tự nhiên và xinh đẹp. Đáng tiếc là máy uốn tóc đã bị bà ngoại tịch thu sau khi cô chụp ảnh lưu niệm, ông ngoại còn trách cậu chơi với người nước ngoài, không cho phép cậu tùy tiện trang điểm cho cục cưng, tránh dạy hư cực cưng.

Nhớ tới chuyện vui trước đây, trong lòng của Lâm Doanh Doanh nhanh chóng trở nên cởi mở và thoải mái hơn rất nhiều. Trước đây cô vẫn luôn bộc lộ ra cái tính tình không tốt, mà cô cũng không có tâm tư để trải nghiệm những điều vui vẻ kia. Bây giờ tâm tư đã lắng xuống, tính khí của cô cũng đã thay đổi tốt hơn, cô nhận ra rằng hai kiếp đống của cô thật sự rất hạnh phúc, không có gì bất lợi, cũng không gặp phải chuyện hay người đặc biệt nào.

Thật đẹp.

Hoắc Thanh Hạnh làm theo những gì cô nói, cộng với hiểu biết của bản thân, cô ấy thắt cho cô kiểu tóc xương cá mềm mại và có phần hơi rối. Phần b.í.m tóc bắt đầu từ phía bên phải của trán, rồi từ từ thắt toàn bộ tóc vào, sau đó thắt xuống từng tầng một, cuối cùng là thắt đuôi sam lỏng và để đuôi tóc rũ xuống ở trước n.g.ự.c bên trái.

Hoắc Thanh Hạnh nhìn đến ngây người, phải mất một lát sau cô ấy mới kịp hoàn hồn lại mà cầm lấy sợi dây cột tóc màu vàng của Lâm Doanh Doanh, cô ấy quấn hai vòng ở trên đầu cô, rồi thắt một cái nơ con bướm ở đằng sau gáy tai bên trái.

Hoắc Thanh Hà đi qua thì thấy cảnh này, cô ấy cũng không nhịn được há hốc miệng, cô ấy biết yêu tinh Lâm xinh đẹp, nhưng… Người phụ nữ có vẻ đẹp hồn nhiên, vừa vô cùng diễm lệ, lại mang theo phần lười biếng, phong tình ở trước mặt này là ai chứ!

Thôi xong rồi, đời này anh cả khỏi nghĩ.

Lâm Doanh Doanh mò phần tóc đuôi sam, khi này cô cảm thấy hài lòng mà cười với Hoắc Thanh Hạnh một tiếng: “Cảm ơn em gái.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-211.html.]

Hoắc Thanh Hạnh nói lí nhí: “Chị dâu, chị thật xinh đẹp.”

Lâm Doanh Doanh cười nói: “Em cũng rất xinh đẹp.” Cô gọi Hoắc Thanh Hà: “Thanh Hà, em để Thanh Hạnh thắt cho em đi.”

Hoắc Thanh Hà xoay eo bỏ chạy, còn chưa nói thắt cho cô ấy, chị tự mình làm đi!

Vân Mộng Hạ Vũ

Mẹ Hoắc và Thanh Phương cũng thật tâm khen Lâm Doanh Doanh xinh đẹp, nhưng vẻ mặt của Hoắc Thanh Hoa thì lại tràn mặt lo lắng, chị ấy vẫn luôn lo rằng đứa trai thật thà, trung thực của chị ấy không chịu được tiểu yêu tinh này, dẫu sao thì giờ hai người mới kết hôn được bao lâu đâu, mà lười đến nỗi buổi trưa mới rời giường.

Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân chạy về từ bên ngoài, Tạ Vân thì trợn to hai mắt, cậu bé khen kiểu tóc mới của Lâm Doanh Doanh vô cùng nhiệt tình, người đẹp mà kiểu tóc cũng đẹp.

Lâm Doanh Doanh nghe trong câu đó có rất nhiều từ quen tai, sao cậu lại học giống Trịnh Khải Hoàn thế nhỉ?

Nhưng Hoắc Thanh Hồ thì lại liếc mắt nhìn cô rồi nói: “Tự tin quá, có chỗ nào đẹp chứ?”

Cậu ấy là thiếu niên đang trong thời kỳ phản nghịch, miệng nói một đường, lòng nghĩ một nẻo, thích thì phải nói ghét, đẹp thì phải nói xấu xí hết sức. Bảo cậu ấy đi đằng đông thì cậu ấy nhất định phải đi đằng tây, không dạy dỗ thì cậu ấy sẽ trở nên hư hỏng, nghịch ngợm, còn dạy dỗ rồi, thì bên ngoài trông có vẻ là nghe lời nhưng bên trong thì phản nghịch.

Lâm Doanh Doanh cũng chẳng tức giận, mà cô cười híp mắt để chọc cậu ấy: “Ây da, đẹp thì cứ nói đẹp, không mất đi một miếng thịt nào đâu. Em đừng có trách người chị dâu này không dạy dỗ em, sau này có lỡ gặp cô gái mà mình thích, muốn nói thích, không muốn ức h.i.ế.p người ta thì không nên tỏ ra lạnh lùng với người ta, hù người ta chạy là em sẽ phải sống độc thân đấy.”

Mặt của Hoắc Thanh Hồ đen lại, cậu ấy rướn cổ lên mà nói “Chị, chị nói bậy gì đấy!”

Ai thích con gái chứ? Con gái có cái gì tốt mà thích! Từng người bọn họ nếu không phải là khóc lóc thì là định người, phiền phức biết bao nhiêu! Hừ! Dù sao thì người mà cậu ấy không thích nhất chính là yêu tinh Lâm đây!

Lâm Doanh Doanh thấy khuôn mặt nhỏ tuấn tú của cậu ấy lộ ra vẻ bướng bỉnh, thì bĩu môi nói: “Không nghe lời ông đây nói, thì em chờ thua thiệt ở trước mặt đi.”

Sau đó cô sờ phần đuôi sam của mình, rồi định đi tìm Hoắc Thanh Sơn để khoe nó.

Loading...