Hoắc Thanh Hoa nhận ra Lâm Doanh Doanh vẫn luôn nhìn mình, càng lúc càng không thoải mái, sau đó khi chị ấy đang bưng bánh chẻo nước vào nhà, gió thổi qua phần tóc mái, Lâm Doanh Doanh nhìn thấy chỗ chân tóc chị ấy lộ ra một vết sẹo.
Đây là bị bạo lực gia đình rồi sao?
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Doanh Doanh nghiêng đầu nhìn chị, Hoắc Thanh Hoa cảm nhận được liền quay đầu nhìn cô: "Sao thế?"
Lâm Doanh Doanh: "Chị cả, không phải lần trước mẹ đã bảo chị rảnh thì đưa anh rể về ăn cơm sao? Em với anh Thanh Sơn đã kết hôn rồi mà anh rể của anh ấy vẫn chưa đến cửa chúc mừng, bụng dạ cũng hẹp hòi quá rồi đó."
Tuy rằng chồng của chị quả thực bụng dạ hẹp hòi, nhưng bị em dâu nói thẳng ra như vậy, vẻ mặt của Hoắc Thanh Hoa vẫn lộ ra vẻ khó xử. Chị nói: "Hôm nay anh ấy muốn về cùng chị nhưng lại bận trồng ngô nên không có thời gian."
Lâm Doanh Doanh mỉm cười không nói thêm nữa, xem ra chị chồng sẽ không chủ động kể khổ.
Sắc mặt Hoắc Thanh Hoa có chút khó coi, chị nghĩ Lâm Doanh Doanh có thể rất khó chịu, cảm thấy chồng chị bất lịch sự không tôn trọng người em dâu này, nên không đến cửa chúc mừng. Chị liền thì thầm giải thích với mẹ Hoắc, "Mẹ, không phải là Quế Thành không đến mà thật sự là có chuyện."
Mẹ Hoắc liếc chị một cái, nói nhỏ: "Thanh Hoa, con đừng quá bận tâm, Doanh Doanh vốn không bận tâm chồn con có đến hay không đâu, mẹ thấy con bé đang quan tâm con đó."
Quan tâm đến chị? Hoắc Thanh Hoa cảm thấy hơi lạ, chị cũng chưa có giao tình gì với người em dâu này, quan tâm chị làm gì?
Mẹ Hoắc: "Đây chỉ là Doanh Doanh rộng lượng thôi, người ta không thèm so đo tính toán với đám nhỏ mọn mấy đứa đâu."
Chờ đến khi chú ba Tạ qua nhà, mẹ Hoắc liền kêu Hoắc Thanh Sơn uống cùng chú ấy hai chén. Bà hỏi thăm chú ba Tạ về việc xem mắt, kết quả là mặt chú ba Tạ mỏng, xấu hổ không muốn nói trước mặt một bàn đám trẻ, nên chỉ nói vài câu cho qua chuyện. Chú ấy chúc mừng mẹ Hoắc và bọn nhỏ "Đúng là một đám trẻ có triển vọng, biết nối gót cha mấy đứa, giỏi lắm!"
Mẹ Hoắc cũng không hỏi nữa.
Khi ăn bánh chẻo, Hoắc Thanh Hoa nói rằng chị muốn ở lại hai hôm nữa.
Vốn định nói thấy các em mình thi xong là yên tâm rồi, nhưng lúc này lại còn đòi ở lại, có hơi bất bình thường, dù sao hiện giờ cũng đang trong giai đoạn làm đồng bận rộn, e là bên đại đội không dễ xin nghỉ phép lắm. Chị sợ người nhà hỏi thêm bèn nói anh cả khó khăn lắm mới về nhà một chuyến, thấy lại sắp đi rồi nên chị muốn ở thêm mấy ngày bồi đắp tình cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-208.html.]
Chị ấy rất thân với Hoắc Thanh Sơn, trước đây khi anh về thăm người thân, chị ấy cũng sẽ qua ở vài ngày, mẹ Hoắc và những người khác liền không thắc mắc gì nữa, chỉ nói chào đón chị ấy ở lại thêm vài ngày.
Lâm Doanh Doanh mím môi, liếc nhìn trán của Hoắc Thanh Hoa.
Hoắc Thanh Hoa: "Sao vậy, em dâu không vui à?"
Lâm Doanh Doanh trêu chị ấy: "Đúng thế, em đã kết hôn rồi, cũng không cần chị phải góp sức làm tiệc cưới nữa, còn vui gì nữa."
Hoắc Thanh Hoa trợn tròn mắt, "Không sao, chờ hai đứa sinh con, chị vẫn có thể tổ chức đại tiệc trăm ngày đó."
Lâm Doanh Doanh cười ha ha, sờ lên trán mình, nói với Hoắc Thanh Sơn: "Anh Thanh Sơn, trán của em chỗ này bị cụng vào, anh có thấy chảy m.á.u không?"
Nghe vậy, Hoắc Thanh Sơn lập tức trở nên căng thẳng, một tay đỡ cằm của cô, tay kia nhẹ nhàng vén tóc của cô lên, nhưng không thấy có gì khác thường "Không có."
Vẻ mặt của Hoắc Thanh Hoa thoắt cái thay đổi, chị chột dạ cúi đầu, lặng lẽ vén tóc che đi, nghĩ chắc người khác không nhìn thấy đâu.
Mẹ Hoắc: "Thanh Hoa, con lén la lén lút làm gì vậy?"
Hoắc Thanh Hoa: "Con lén lút đến nhà mẹ lấy trộm đồ đó, mấy đứa khóa hết tủ đi, buổi tối con đi trộm đó, hừ!"
Mẹ Hoắc: “Cả ngày không nghiêm chỉnh gì cả, không biết làm gương tốt cho mấy đứa em của con.”
Hoắc Thanh Hoa ở lại nhà khiến không khí trong nhà càng náo nhiệt hơn, ngoài những trận đánh nhau hàng ngày của Hoắc Thanh Hoa và Hoắc Thanh Phong còn có tiếng dạy dỗ các em của Hoắc Thanh Hoa. Ngoài mẹ Hoắc và Hoắc Thanh Sơn, chị ấy tóm được ai là sẽ dạy dỗ người đó, đầy phong phạm của chị cả.
Đương nhiên, chị ấy sẽ không dạy bảo Lâm Doanh Doanh, chị ấy chỉ biết sốc bởi bản chất giả vờ của Lâm Doanh Doanh.
Chị ấy nhìn Hoắc Thanh Sơn trước kia vốn chăm chỉ cần mẫn, giờ ăn cơm không đi đâu hết mà chỉ ở nhà thân mật với Lâm Doanh Doanh, lúc thì giặt quần áo cho cô, lúc thì gãi ngứa cho cô, lúc lại đun nước gội đầu cho cô, cuối cùng còn phải ngủ trưa cùng!
Đây má nó chả là một người làm công lâu năm hầu hạ bà chủ sao?