Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-06-21 23:19:39
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có điều từ sau khi cha mất, gia cảnh vẫn luôn nghèo khó, bất kể ai làm ra được gì thì phải cầm về cho mẹ chia, người nào trong nhà cũng đã quen rồi.

Hoắc Thanh Sơn sau này trở thành một quân nhân, từng xu kiếm được đều tích cóp gửi về, lúc đầu anh còn không nỡ ăn no, đều lén đổi đổi phiếu ăn gửi về để trợ cấp khẩu phần ăn cho gia đình.

Anh đã có một khởi đầu thuận lợi, bất kể là kiếm tiền hay thứ gì tốt, anh đều mang về đưa cho mẹ Hoắc, các anh chị em đương nhiên cũng học theo.

Bây giờ mẹ Hoắc bảo bọn họ sau này phải nộp tiền lương, Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hạnh đều không có ý kiến gì, nửa phần bọn họ cũng không hề có ý định để lại cho bản thân mình.

Từ nhỏ đến lớn, mẹ đã phụ trách việc phân chia tiền của trong nhà, bọn họ đã quen với việc đó rồi.

Đặc biệt là Hoắc Thanh Phương, cô ấy không có mong muốn tự mình cầm tiền đi mua bất cứ thứ gì, điều cô ấy thích nhất chính là bản thân kiếm tiền cho nhà.

Hoắc Thanh Hà và Hoắc Thanh Phong thì lại có nhu cầu tiêu tiền của riêng mình.

Hoắc Thanh Phong muốn giả vờ hào phóng để không bị người khác khinh thường, Hoắc Thanh Hà lại ham hư vinh, muốn mua mua mua, mua những thứ khác ngoài nhu cầu thiết yếu của cuộc sống.

Mẹ Hoắc và Hoắc Thanh Hoa không hiểu lắm, họ chỉ cảm thấy bọn nhỏ này ham hư vinh, thích thể hiện là sai trái, cần phải sửa đổi.

Lâm Doanh Doanh lại hiểu họ, mỗi người đều có lòng hư vinh, nhưng mỗi người đều mang lòng hư vinh khác nhau mà thôi.

Cô cười nói: "Mẹ ơi, nếu sau này các em ấy làm được ra lương thì có thể chia làm ba. Một phần để dành, một phần nộp cho nhà dùng, một phần cho các em ấy tự giữ, để tiết kiệm hay để chi tiêu cứ tùy các em ấy đi ạ. "

Hoắc Thanh Hà và Hoắc Thanh Phong hiếm khi đồng thanh khen Lâm Doanh Doanh anh minh.

Mẹ Hoắc cười nói: “Sau này Doanh Doanh cứ giữ số tiền mà Thanh Sơn kiếm được nhé.” Bà lại nói với các con: “Trước khi các con thành gia lập thất, tiền mà các con kiếm được cứ đưa mẹ giữ cho, mỗi tuần cho mỗi người một hào tiêu vặt. Tất cả đồ ăn, thức uống và quần áo đều là nhà cấp, khoản này đã kha khá rồi. "

Đây là vì có người trong nhà kiếm tiền có lương nên mới được rộng rãi vậy, trước đây chỉ có Hoắc Thanh Sơn kiếm tiền, tất cả các khoản trong nhà đều phải tính toán chặt chẽ cho việc ăn uống dùng mặc, sửa chữa nhà cửa, sắm sửa đồ gì đó, không có dư tiền tiêu vặt.

Hơn nữa nhìn quanh trong thôn xem, có con nhà nào có tiền tiêu vặt chứ? Cả năm có được hai xu tiền lì xì đã là tốt rồi.

Mẹ Hoắc cho rằng bà đã đủ hào phóng rồi.

Nhìn thấy người mẹ luôn dễ nói chuyện trở thành Hoắc ki bo, Hoắc Thanh Hà và Hoắc Thanh Phong đều muốn khóc, "Mẹ à--"

Mẹ Hoắc vẫn có chút không muốn cho tiền tiêu vặt, mặc dù bà rất thương con bình thường hay chiều con, nhưng về vấn đề tiền bạc gia đình nào cũng nghiêm ngặt cả. Bà quay đầu nhìn Hoắc Thanh Sơn, "Thanh Sơn, con thấy cho các em bao nhiêu tiền tiêu vặt thì hợp lý?"

Hoắc Thanh Sơn: "Đòi tiền tiêu vặt gì cơ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-206.html.]

Khi không cần làm việc gì, anh không bao giờ có tiền trong túi.

Hoắc Thanh Phong Hoắc Thanh Hà: "..."

Đừng hỏi anh ấy, hỏi anh ấy vô dụng thôi!

“Chị dâu, chị hãy nói lời công bằng đi!” Hoắc Thanh Phong mời chị dâu ra mặt vào thời khắc then chốt, chị dâu đối xử tốt với cậu nhất!

Mẹ Hoắc hỏi Lâm Doanh Doanh "Doanh Doanh, con thấy bốn hào một tháng là đủ ..."

"Mẹ ơi ..." Hai chị em đồng thanh cầu xin.

Lâm Doanh Doanh mím môi cười nói: "Con nghĩ các em kiếm được tiền đã là người lớn rồi. Sau này ra ngoài cũng cần phải giao lưu, trong túi vẫn nên cần để một ít tiền ạ. "

“Chuẩn đó!” Hoắc Thanh Phong vỗ bàn cái bốp “Chị dâu nói chuẩn rồi!

Vân Mộng Hạ Vũ

Hoắc Thanh Hà cũng liên tục gật đầu, chị dâu đúng là chị dâu tốt!

Hoắc Thanh Hà: "Mẹ, mẹ nói xem cắt rau hẹ thì cũng phải bón phân, tưới nước đúng không? Mẹ nuôi gia súc cũng phải cho ăn đúng không?"

Mẹ Hoắc: "Nói như mẹ không cho con các ăn uống vậy. Được rồi, nếu Doanh Doanh đã nói cần cho các con tiền tiêu vặt, vậy thì sau này con và Thanh Phương mỗi đứa được hai tệ một tháng."

Con gái lớn rồi, hai năm nữa cũng phải tìm nhà chồng, giắt eo hai tệ chắc không đến nỗi không đủ đồ ăn vặt của thanh niên.

Hoắc Thanh Phong nghe vậy thì mừng đến mức cười toe toét, "Mẹ, con lớn thật ..." Cậu chưa kịp nói xong đã nghe mẹ Hoắc nói: "Thanh Phong còn nhỏ, còn phải để dành tiền cưới vợ, cho năm hào một tháng thôi, Thanh Hạnh còn nhỏ hơn, nhưng con gái cần tiêu nhiều thứ, mẹ cũng cho năm hào một tháng. "

Hoắc Thanh Phong: "!!!"

Con là được nhặt về, con không phải con ruột! Con muốn bỏ nhà ra đi!

Hoắc Thanh Sơn liếc hắn một cái, "Nhiều quá hả?"

Hoắc Thanh Phong: "Không nhiều, không nhiều chút nào."

Hoắc Thanh Sơn: "Chê ít à?"

Hoắc Thanh Phong: "Không, không ít gì hết, vừa đủ, vừa đủ ạ!"

Cậu dám tỏ thái độ sao? Tay của anh trai cậu cứng lắm, đặc biệt là khi anh ấy đánh em trai ruột là cậu đây, trước giờ đều chưa từng nhẹ tay gì cả.

Loading...