Mấy cậu kia chỉ biết nói mồm, tay chân không nhanh nhạy gì hết, cả buổi chiều cũng chưa học được lái máy kéo, lại còn ở đó oang oang gây hấn, những người thực tế như Thường công và Vương công đều rất ghét.
Mặt dài quay đầu nhìn mấy người Hoắc Thanh Hà, nói về mồm mép thì không ai hơn được cô ấy và Hoắc Thanh Phong, nói về không đủ khiêm tốn không đủ siêng năng thì không ai lười biếng lại còn ham hư vinh hơn Hoắc Thanh Hà!
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh ta nghi có khi hai người Thường công và Vương Công đã được Lâm Doanh Doanh mua chuộc rồi, ngay cả Hoắc Thanh Hà và Hoắc Thanh Hạ cũng có thể được chọn. Tất nhiên ... ngay cả một người không biết chữ nhiều, lái máy kéo cũng không ra làm sao như anh ta cũng có thể được chọn. ... Thậm chí, anh ta cũng vô cùng khinh thường bản thân mình.
Cuối cùng, Thường Kình Tùng đập bàn, quyết định chọn hai mươi người trước, sau khi hai mươi người này làm việc thành thạo thì có thể tiếp tục làm thầy dạy học viên, đào tạo người mới.
Hai mươi người này cũng được chia thành các cấp bậc, năm người Hoắc Thanh Phương được coi là hạng nhất, hàng tháng được trợ cấp 10 tệ, đám Hoắc Thanh Hà, mặt con nít và mặt dài được coi là hạng hai, mỗi tháng được trợ cấp tám tệ, nhóm dự bị của Hoắc Thanh Hạ coi như hạng ba, được trợ cấp năm nhân dân tệ một tháng.
Trợ cấp là khoản thêm, ngoài ra còn có các loại phiếu như phiếu vải, phiếu đường, phiếu xà phòng, phiếu dầu hỏa mà các xã viên khác không có.
Ngoài ra, khi đi làm còn có điểm công theo quy định, được sử dụng để phân các phúc lợi khác như khẩu phần ăn và củi đốt.
Công xã không phải thành phố, nhiều cán bộ làm công tác bán thời gian vẫn nhận điểm công và trợ cấp bằng tiền mặt.
Đối với những đứa trẻ nhà quê chưa bao giờ có tiền trong túi, một tệ đã là giàu có kiêu ngạo rồi, chứ đừng nói đến năm hay mười tệ, đó quả thực là cả cực giàu rồi!
Hơn ba giờ chiều, tất cả kết thúc, Thường Kình Tùng nói vài câu với bọn họ, cuối cùng nói: "Ba ngày sau mọi người đều đến công xã huấn luyện nhé."
Hiện nay cấp trên đang mạnh mẽ hỗ trợ nông nghiệp, cán bộ của xí nghiệp máy móc nông nghiệp cũng về nông thôn giúp đỡ, vì vậy đám người Thường công thường xuyên đến các quận, huyện phía dưới để chỉ đạo công tác của họ.
Công tác huấn luyện mấy công xã lần này do anh ta chủ trì, Vương công làm phó.
Mà công xã mua máy kéo cũng không phải dễ, phải làm mấy đơn xin bên trên được công văn phê duyệt mới được. Nếu cấp trên chấp thuận, họ cũng có thể lấy được một nửa trợ cấp, tức là chính phủ sẽ hỗ trợ một nửa kinh phí. Cán bộ Tiết lúc trước động viên công xã trưởng làm đơn, giờ đã có đơn đưa xuống rồi, hai ngày nữa sẽ mang qua đây, chờ hoàn thành tập huấn cho đội máy móc nông nghiệp này xong là có thể lên máy xuống đồng rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-204.html.]
Sau khi biết được kết quả này, mấy người Hoắc Thanh Hoa cùng bí thư và đại đội trưởng của đại đội thôn Hoắc gia đều sững sờ, ngạc nhiên đến mức bọn họ không dám tin ngay lập tức.
Đại đội của họ được chọn sáu người? ? ? Má ơi! Bí thư đại đội xoa xoa ngón tay, “Tôi không nằm mơ phải không?” Anh ta nhìn đại đội trưởng nói nhỏ: “Anh không… làm gì chứ”.
Đại đội trưởng hiểu ý của anh ta, tưởng mình lén qua cửa sau chứ gì, anh ta lắc đầu, "Tôi còn định hỏi anh đấy."
Bọn họ đều cùng nhìn về phía Lâm Doanh Doanh, Lâm yêu tinh mới tới đại đội của bọn họ mấy ngày thôi đó, đúng là phương diện nào cũng đều toàn năng.
Nổi tiếng với bắt nạt người khác và lười biếng. Không cho người nhà chồng ra ngoài chơi mà nhốt hết ở nhà bắt nghe theo lời cô dạy, cô ngủ đến trưa mới dậy ăn sáng, còn không chịu xuống đồng.
Nhưng người ta làm việc nghiêm chỉnh cũng được đó. Nếu được tập huấn trong đại đội lần này, 80% là không ai được chọn, nhìn vào tình hình của các đại đội khác là biết.
Nhưng Lâm Doanh Doanh người ta tập huấn đã được chọn những sáu người đó!
Đây là một giáo viên xịn đó!
Bọn họ lại nhìn thấy Hoắc Thanh Sơn và chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng công xã đang cùng nhau đi qua, không khỏi thắc mắc không biết Hoắc Thanh Sơn đã làm gì?
Cuối cùng, bí thư và đại đội trưởng nhìn nhau, cảm thấy không nên suy nghĩ linh tinh thì tốt hơn, ai cũng có khả năng đi cửa sau, nhưng Hoắc Thanh Sơn sẽ không.
Bí thư mừng rỡ, vung tay ra hiệu muốn về thôn mổ heo ăn mừng, "Giết lợn khao đội máy móc nông nghiệp tương lai, cảm ơn cô giáo Lâm của chúng ta nào!"
Vừa nghe thấy sắp quay về mổ heo, Hoắc Thanh Phong vui mừng nhảy cẫng lên, ngay lập tức muốn đập tay với Lâm Doanh Doanh để thể hiện sự phấn khích.
Đúng lúc Hoắc Thanh Sơn sải bước tới, một tay bóp chặt cái móng vuốt đen sì đang duỗi ra của cậu, khiến cậu giật b.ắ.n mình nhảy qua một bên.