Mẹ Hoắc cười nói: “Khi mang thai Thanh Sơn, mẹ nằm mơ thấy thời tiết ngày hôm đó rất đẹp, mặt trời đỏ rực treo trên bầu trời xanh biếc, phía dưới là một vùng núi lớn trập trùng nhấp nhô, núi dài không nhìn thấy điểm cuối, mẹ đi tới đi lui ở chỗ đó thì nhặt được một viên hồng tinh lấp lánh.”
Lâm Doanh Doanh cười khanh khách: “Vậy tại sao không gọi anh ấy là Hồng Tinh chứ?” Cô thì thầm một câu: “Hoắc Hồng Tinh, cũng thật là dễ nghe.”
Mẹ Hoắc cũng cười: “Đây không phải là do thế hệ sao, tên đệm là Thanh, gọi là Tinh cũng ngượng miệng. Cộng thêm bác cả lại sinh được một cô con gái đặt tên là Tinh Tinh, cũng không thể đặt tên Thanh Sơn như thế được.”
Lâm Doanh Doanh bĩu môi: “Bác ấy thật là ngang ngược, bây giờ còn đặt tên là Kiến Quốc, Vệ Quốc, Vệ Đông, sợ là phải hơn trăm ngàn ấy chứ.”
Mẹ Hoắc thở dài: “Cũng có người ngang ngược, trong tên bác ấy có một chữ Hoa, cũng không cho mẹ đặt tên là Thanh Hoa, thế nhưng bác ấy lại không nói bọn mẹ còn không biết bác ấy tên là Hòe Hoa đâu.”
Lúc bấy giờ con gái lớn phải gả chồng, bất kể là nhà mẹ đẻ hay là nhà chồng cũng sẽ không gọi bằng tên nữa, mà gọi theo thân phận của người đó, đủ loại như vợ xx, mẹ xx, chị xx, thím xx, bản thân không nói thì người khác thật sự không biết.
Tên thật của bác cả Hoắc là Lưu Hòe Hoa, thím ba Hoắc thì tên là Vương Tiểu Hồng, hai người đàn bà này rất thích kết hội lại để sỉ vả mẹ Hoắc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bời gì ban đầu xuất thân của mẹ Hoắc không được tốt, mẹ chồng không thích, nhưng Hoắc Chấn Giang thì nhất quyết muốn lấy.
Sau khi kết hôn bác cả và mẹ chồng đối xử không tốt với mẹ Hoắc, đầu tiên đặt tên con gái lớn là Thanh Hoa không đúng, rồi lại đến khi mẹ Hoắc sinh được Hoắc Thanh Sơn, bác cả Lưu Hòe Hoa cũng đúng lúc sinh được một cô con gái, đặt tên là Tinh Tinh, kết quả là đứa con gái kia mới được sáu tháng đã c.h.ế.t yểu. Lưu Hòe Hoa liền nói tiểu Thanh Sơn là một sao chổi, chuyên môn đi hại người khác, khắc c.h.ế.t con gái của bác ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-157.html.]
Sau khi Hoắc Chấn Giang biết rất tức giận, muốn đoạn tuyệt quan hệ với nhà bác cả, sau đó bác trai Hoắc dạy giỗ Lưu Hòe Hoa phải đi xin lỗi mẹ Hoắc thì chuyện này mới tính là kết thúc, nhưng Hoắc Chấn Giang vẫn mặt lạnh ra ở riêng.
Mà Hoắc Chấn Giang rất khéo tay, đã từng tham gia vào đội du kích trong lòng địch, thông thạo thuốc nổ, sau đó làm đội trưởng dẫn các đội viên phá núi, sửa đường, sửa kênh nước, kiếm được không ít tiền, sau khi ở riêng nhà bác cả không được hưởng thụ tiền tài của ông nữa, Lưu Hòe Hoa lập tức vô cùng bất mãn, sỉ vả mẹ Hoắc khắp nơi.
Thím ba Hoắc thì bởi vì năm đó thím ấy là một con hầu ở nhà mẹ đẻ của mẹ Hoắc, ghen tị mẹ Hoắc cũng là con gái của con hầu nhưng lại được trở thành tiểu thư, sau đó nhà lão Trần bị xử b.ắ.n và bắt làm tù binh, nhưng mẹ Hoắc không làm sao cả mà lại còn được gả cho đối tượng mà Vương Tiểu Hồng luôn ngưỡng mộ trong lòng – Hoắc Chấn Giang, làm cho Vương Tiểu Hồng rất đau lòng, sau đó gả cho anh ba nhà họ Hoắc, trở thành em dâu của mẹ Hoắc.
Từ khi thím ấy được gả tới đã hình thành liên minh với bác cả, dưới tình thế mẹ chồng cũng chung phe với chị em dâu thì chưa từng được sống tốt, luôn bị gạt bỏ, vậy nên bà cũng lười phải đi ra ngoài tụ tập tán gẫu với mấy người phụ nữ khác, chuyên tâm ở nhà làm việc nhà, chăm sóc con cái.
Mà sau khi chồng bà hy sinh, ngoài mặt thì mấy người đó tỏ ra đồng tình, nhưng bất kể là trước mặt hay là sau lưng đều không ít lần dùng lời nói để chế nhạo bà. Nhất là Tạ Quang Minh không chịu kết hôn, nhất định muốn chăm sóc cả nhà bọn họ, càng làm cho thím ba Hoắc nói không ít lời chua ngoa.
Chồng của mẹ Hoắc đã mất, con thì còn nhỏ, tất nhiên là phải nhờ cậy vào các chú các bác trong dòng họ săn sóc đôi chút, nên cũng không chấp nhặt với bọn họ. Hơn nữa mọi người đều là chị em dâu, hai người đó nói mấy lời châm biếm, nếu như mẹ Hoắc cho rằng là thật thì bọn họ còn càng trêu đùa ác hơn, tội gì phải như vậy?
Lâm Doanh Doanh nghe mẹ Hoắc nói như đang kể chuyện cười, có chút đau lòng vì bà: “Mẹ, mẹ đúng là quá hiền, bọn họ châm chọc mẹ thì mẹ phải đáp trả lại chứ, không để cho chúng ta trở mặt, vậy bọn họ còn không biết tốt xấu mà trở mặt sao?”
Đang nói chuyện, bên ngoài có người đi vào: “Tôi nói này chị dâu, chị ngày ngày ở nhà không ra khỏi cửa là đang làm gì vậy, ấp trứng hay là nuôi ấu trùng thế? Đúng thật là, con gà nó ấp trứng cũng không thích ấp như chị đâu, sao không đi ra ngoài tìm chúng tôi chơi chứ.”
Lâm Doanh Doanh nhìn thấy thím ba đội cái nón lá rách bươm trên đầu đi vào từ bên ngoài, cô thầm cười khẩy, thật là tới đúng lúc!
Cô nhìn thím ba Hoắc một cái: “Thím ba, thím đi ra ngoài ấp trứng hay là nuôi ấu trùng mới về đấy ạ?”