Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-06-20 14:17:26
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Doanh Doanh thỏa mãn, bắt đầu đi theo anh, cái miệng nhỏ nhắn cứ mở ra khép lại nói cái gì đó, đây gọi là ra đồng làm việc cùng Hoắc Thanh Sơn, giải sầu không mệt, còn nâng cao hiệu suất công việc.

Hoắc Thanh Hà ở đằng sau nhìn thấy, không nhịn được nói: “Chị dâu, chị đang cuốc đất hả? Có mà chị dùng miệng để cuốc thì có.”

Lâm Doanh Doanh cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng nói: “Em không cảm thấy anh cả em đã nhanh hơn trước đó rồi sao? Đó đều là công lao của chị.”

Hoắc Thanh Hà xì một tiếng nói: “Thì ra là nữ văn công tới thăm hỏi quân đội, đang thăm hỏi hả? Vậy chị cũng hát, nhảy một bài gì đấy cho chúng tôi đi.”

Lâm Doanh Doanh lẽ thẳng khí hùng nói: “Chẳng phải quan hệ xa lạ như vậy đâu, bọn chị là thân mật như người yêu, đồng ý, mọi người sóng vai tác chiến, cuốc đất nhanh hơn, tiết kiệm hơn.”

Ca hát nhảy múa cho em, mặt mũi của em lớn quá ha? Buổi tối chị còn phải nhảy múa ca hát t.h.o.á.t y cho anh Thanh Sơn, ha ha. Cô liếc mắt thẹn thùng đáp lại Hoắc Thanh Sơn một cái, ánh mắt mập mờ mê người, làm cho Hoắc Thanh Sơn phải nắm chặt cái cuốc hơn.

Hoắc Thanh Hà: “Chị có nhiều lý do không chính đáng thật! Thanh Phương, chị cũng muốn thăm hỏi em.”

Hoắc Thanh Phương cười nói: “Chị thôi đi, tranh thủ thời gian, Thanh Hạnh còn nhanh hơn chị nữa kìa.”

Hoắc Thanh Hà cắm đầu cuốc đất, không nói một lời, tốc độ cũng không chậm.

Hoắc Thanh Hà: “Nếu mà so sánh với chị dâu, chị chỉ cần cuốc mấy cái là đã hơn chị ấy rồi.”

Cô ấy nhìn Lâm Doanh Doanh đi theo Hoắc Thanh Sơn được một lát, Hoắc Thanh Sơn đã bảo cô đi tới chỗ bóng cây ven đường nghỉ ngơi. Mà Lâm Doanh Doanh vặn vẹo hai cái với anh, nũng nịu từ chối tượng trưng một chút, rồi lập tức rất vui vẻ đi mất, còn cầm một quả cà chua đỏ rực ăn vô cùng hăng hái.

Vợ anh đi bộ mà cũng sợ mệt hả? Trời ơi, có người đàn ông như vậy sao?

Hoắc Thanh Hà: “Anh cả thật thiên vị! Sớm muộn sợ vợ cũng biến thành bị vợ quản nghiêm ngặt cho mà xem!”

Hoắc Thanh Phương: “Sau này chị cũng tìm một người chồng thương vợ như anh cả không phải là được rồi sao?”

Hoắc Thanh Hà: “Em đừng có mà chọc vào khuyết điểm của người khác!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-149.html.]

Hoắc Thanh Phương cười nói: “Được được được, vậy em tìm một người là được chứ gì.”

Lâm Doanh Doanh ngồi ở bên dưới cây ngô đồng ven đường, vừa thưởng thức phong cảnh xinh đẹp của nông thôn, vừa nhìn Hoắc Thanh Hà thỉnh thoảng lại ném một ánh mắt u oán về phía cô, cảm giác sảng khoái như được ăn một cốc kem to vậy.

Cô không cần làm việc, không mệt mỏi, cảnh sắc nông thôn vẫn vô cùng xinh đẹp, đẹp như tranh vẽ vậy.

Lúc này đại đội trưởng và bí thư đại đội đi cùng mấy người như là cán sự trong thành phố, bọn họ xuống để tuần tra đồng ruộng, muốn nhìn xem tình hình trước khi hoa màu sinh trưởng như thế nào, còn phải lên kế hoạch trồng loại ngô nào. Lâm Doanh Doanh nghe bọn họ nói gì mà máy cày, cơ giới hóa, trong đầu cô nảy số một cái, chủ động nghênh đón chào hỏi.

Hàn huyên mấy câu, bí thư cũng giới thiệu bọn họ với nhau, khi giới thiệu cô thì nói là thanh niên tri thức Lâm, cũng sẽ không cố ý nói mấy câu kiểu như cô là con gái của ai.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu không phải người có tin tức linh thông như Trịnh Khải Hoàn thì sẽ không biết cha của Lâm Doanh Doanh là ai.

Lâm Doanh Doanh hỏi: “Bí thư, cháu nghe mấy người nói tới máy cày, đại đội chúng ta muốn mua máy cày sao?”

Bí thư đại đội cười nói: “Chúng ta cũng không có nhiều tiền như vậy, là mấy vị cán sự này tình nguyện làm trung gian giới thiệu, để cho công xã thành lập một tổ cơ vụ, đến lúc đó có thể mua máy móc cho toàn công xã, toàn công xã sử dụng luân phiên nhau.”

Mắt Lâm Doanh Doanh sáng lên: “Vậy công xã phải tuyển nhân viên cơ vụ đúng không ạ?”

Một cán sự tên là Tiết Phong trong đó cười nói: “Đúng, nhất định phải tuyển.”

“Ít nhất phải biết chữ, đầu óc phải linh hoạt, phải khéo tay, còn phải có chút sức khỏe mới được.” Tiết Phong thấy cô đẹp như vậy, cũng không dám nhìn thẳng vào mắt cô, tầm mắt đặt lên mũi cô, lại cảm thấy mũi cũng vô cùng xinh đẹp.

Lâm Doanh Doanh tinh tế hỏi điều kiện, cuối cùng nói: “Vậy hẳn là nữ đồng chí cũng được. Phụ nữ chúng tôi cũng chiếm nửa góc trời, ít nhiều cũng phải có người cầm cờ đỏ ngày tám tháng ba chứ!”

Tiết Phong: “Thanh niên tri thức Lâm muốn nhận sao?” Nhìn cô yểu điểu, sợ là không làm nổi.

Lâm Doanh Doanh khẽ mỉm cười: “Không phải tôi, là cô hai nhà tôi, có sức khỏe lại khéo tay, giữ đúng bổn phận, chỗ nào cũng tốt, thích hợp nhất để làm trong tổ cơ vụ.”

Bí thư đại đội vội vàng xua tay: “Thanh niên tri thức Lâm cô đừng có chỉ bừa như vậy, Thanh Phương nó không biết chữ.”

Lâm Doanh Doanh: “Bí thư xem thường nữ đồng chí sao? Thanh Phương đã học hết lớp một rồi làm sao lại không biết chữ được, mà không phải là còn có một chị dâu biết chữ nữa sao?”

Loading...