Bị Lâm Doanh Doanh ngắt lời như thế này, cơn tức giận và nỗi buồn vừa nảy sinh ra của cô ấy bỗng chốc trở nên phân tán.
Cô ấy nói: "Trịnh Khải Hoàn nói cô gái đó bám lấy anh ấy, tôi phải hỏi thử anh ấy!"
Anh cả sẽ không nói dối, vậy tức là anh ta đã nói dối.
Mẹ Hoắc còn muốn ngăn không cho cô ấy đi, nhưng Lâm Doanh Doanh lại nói: "Đúng vậy, đi hỏi rõ ràng đi, nếu trong lòng anh ta mang ý xấu thì mắng c.h.ế.t anh ta luôn!"
Lâm Doanh Doanh để đũa xuống, đứng dậy đi theo sau hét lên: "Thanh Hà, em phải cẩn thận với mấy lời nói đường mật của lũ đàn ông xấu. Bây giờ chuyện xấu của anh ta đã bị vạch trần, anh ta chắc chắn sẽ nói rằng anh ta không thích con gái thành phố, đều do cha mẹ anh ta ép buộc và cô gái đó bám lấy anh ta thôi, anh ta không có ý với cô ấy và chỉ yêu mình em. "
Hoắc Thanh Hà giật mình nhìn Lâm Doanh Doanh đầy hoài nghi, Lâm yêu tinh cái gì cũng biết à, đó chính là những gì Trịnh Khải Hoàn đã nói!
Lâm Doanh Doanh cười vô cùng ngọt ngào, "Đọc nhiều sách vào, những gã đàn ông xấu trong sách đều lừa dối các cô gái xinh đẹp như thế đó."
Hoắc Thanh Hà liền bỏ đi, nhưng đi được hai bước, cô ấy lại quay đầu nhìn mọi người trong phòng, tránh trường hợp có người đi theo nghe lén, vừa hay Hoắc Thanh Hồ men theo mép bàn đứng dậy.
Hoắc Thanh Hồ: “Con sẽ đi tới nhà chú ba.” Hôm nay Tạ Vân không tới, đang trốn Lâm yêu tinh.
Đương nhiên, mục đích của cậu vẫn muốn đi theo Hoắc Thanh Hà để nghe lén, cậu cũng đánh mắt ra hiệu cho Lâm Doanh Doanh một cái, sau đó vội chạy ra ngoài theo hướng Hoắc Thanh Hà.
Hoắc Thanh Phương: "Chị dâu, giữa chị và Thanh Hồ có chuyện gì vậy?"
Lâm Doanh Doanh ra vẻ nghiêm túc, "Không có gì đâu, lúc trước em ấy nói muốn dẫn chị đi bắt cá. Chị phải phụ mẹ nấu cơm nên không đi."
Cô lại nhìn Hoắc Thanh Phong dặn dò: "Thanh Phong, anh cả em đã đánh Trịnh Khải Hoàn rồi, chuyện này coi như xong nhé, em đừng đi gây rối nữa đó nha?"
Thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi đang là lứa tuổi bốc đồng nóng nảy, thường tay nhanh hơn não, hễ gặp vấn đề thì cứ đánh nhau trước, sau đó mới suy xét sự việc.
Mùa hè ngày dài, ăn cơm xong đã hơn bảy giờ mà sắc trời vẫn còn sáng, phải tầm gần tám giờ mới tối thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-138.html.]
Giờ này lũ trẻ đều chạy ra ngoài chơi, người lớn không có việc gì thì cũng ra đường hóng mát nói chuyện.
Lâm Doanh Doanh đợi Hoắc Thanh Sơn ăn cơm xong liền bám lấy anh đòi ra ngoài đi dạo.
Đi dạo? Đây là một từ mới, người dân quê không hiểu đi dạo là gì, nghe Lâm Doanh Doanh nói rằng đó chính là ra ngoài đi bộ, đi dạo đường sau khi ăn cơm xong, bọn họ đều bật cười.
Hoắc Thanh Phương cười nói: "Chị dâu, thật sự có người ăn no đến mức phải ra ngoài đi dạo cho tiêu sao? Hahaha, người thành phố các chị hay ghê. Chúng em toàn ăn không đủ no thôi, ăn no căng da bụng đến ợ hơi là hạnh phúc nhất rồi." .
Bàn tay Lâm Doanh Doanh đặt lên vị trí trái tim mình, nói với Hoắc Thanh Phương: "Trái tim con người là đầu mối trung tâm của các chức năng của cơ thể. Nó không thể quá mệt mỏi cũng không được quá nhàn rỗi. Nó phải được sử dụng hợp lý. Nếu cảm thấy hụt hơi loạn nhịp, tim đập nhanh thì nên nghỉ ngôi, không được miễn cưỡng chống đỡ.”
Cô quay đầu cười híp mắt nhìn Hoắc Thanh Sơn, đặt bàn tay nhỏ bé lên lồng n.g.ự.c anh, nhẹ giọng nói: "Anh Thanh Sơn, nhịp tim của anh có bình thường không?"
Hoắc Thanh Sơn: “Vốn dĩ bình thường.” Bị em sờ tới sờ lui thế này thành bất bình thường rồi.
Lâm Doanh Doanh khoác tay anh, thân mật nói: "Đi thôi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô còn quay đầu bye bye mẹ Hoắc và các em.
Mẹ Hoắc mỉm cười vẫy tay, để bọn họ đi dạo vui vẻ.
Hai người Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Phong thì bắt đầu hihi haha cười nói, tràn đầy hiếu kỳ với người thành phố.
Hoắc Thanh Hạnh ngồi một bên cạnh lặng lẽ nhìn, hai má ửng hồng, chị dâu thật xinh đẹp táo bạo, dường như chị ấy không biết sợ là gì, luôn tự tin quyết đoán như vậy, giống như quả cầu ánh sáng chiếu rọi mọi thứ xung quanh chị ấy.
Sau khi Lâm Doanh Doanh khoác tay Hoắc Thanh Sơn ra ngoài, Hoắc Thanh Sơn vẫn có chút không tự nhiên, muốn rút cánh tay ra, nhưng lại bị Lâm Doanh Doanh đã giữ khư khư lấy.
Hehe, chỉ để phá bỏ nguyên tắc xấu "không được động tay động chân trước mặt người khác giữa thanh thiên bạch nhật" của anh.
Nguyên tắc của cô chỉ có một, cô thích anh nên cô có thể động tay động chân với anh!