Trong sách, trước tiên anh ta sẽ nói rõ cho Hoắc Thanh Hà, nhưng lại bảo Hoắc Thanh Hà giữ bí mật với người thân. Sau đó qua nhiều lần tiếp xúc anh ta sẽ khiến Hoắc Thanh Hà càng ngày càng lún sâu, càng thêm không thể kiềm chế, không thể rời bỏ anh ta. Đến lúc đó cho dù người nhà của cô ấy biết cũng sẽ không sợ.
Anh ta vọng tưởng muốn lén lút dụ dỗ Hoắc Thanh Hà l.à.m t.ì.n.h nhân, để cô ấy càng lún càng sâu. Lâm Doanh Doanh xùy một tiếng, anh cứ mơ tưởng hão huyền đi.
Trước tiên, cô sẽ công khai chuyện của Hoắc Thanh Hà với người nhà, để mọi người đều biết. Nhân lúc Hoắc Thanh Sơn đang ở nhà để bọn họ không ai làm được gì.
Đến giờ cơm tối, người trong nhà lần lượt quay về. Hoắc Thanh Hà có tâm sự, không lo đến việc đấu khẩu với Lâm Doanh Doanh nữa.
Nội tâm cô ấy vừa kích động lại vừa có chút cảm giác không nói nên lời. Cô ấy vốn ao ước Trịnh Khải Hoàn thích mình, thổ lộ với mình, đưa mình đến thành phố. Nhưng bây giờ Trịnh Khải Hoàn thực sự đã thổ lộ rồi, cô ấy bỗng nhiên cảm thấy có chút hốt hoảng, buồn phiền đến hốt hoảng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trịnh Khải Hoàn nhìn thấy Thanh Phương và Lâm Doanh Doanh, lại bắt chuyện với Lâm Doanh Doanh trước mà không nhận ra Thanh Phương cũng ở đó. Đây chính là một cây gai vững chắc cắm vào trong tim Hoắc Thanh Hà, khiến cô ấy nghi ngờ bản thân ở trong lòng Trịnh Khải Hoàn không hề quan trọng đến như vậy. Nếu như gặp được Lâm Doanh Doanh có điều kiện tốt hơn, có thể anh ta sẽ lập tức phân tâm.
Mặc dù đã giải thích, nhưng sự nghi ngờ của con gái trước nay không phải đạo lý có thể biến mất, nó cần dựa vào sự trung thành và nhiệt tình của đối phương để chứng minh.
Nếu như hiện giờ Trịnh Khải Hoàn đường đường chính chính cầu hôn cô ấy, cô ấy cảm thấy như vậy có thể loại bỏ sự nghi ngờ của mình.
Thấy cô ấy quay về, mẹ Hoắc gọi cô ấy vào bếp.
Cô ấy hờ hững đi vào: “Mẹ, có chuyện gì vậy?”
Mẹ Hoắc cười nói: “Thanh Hà, nghe nói con có người yêu rồi?”
Hoắc Thanh Hà kinh ngạc đến mức suýt nữa thì nhảy dựng lên. Phản ứng đầu tiên không phải thẹn thùng mà là kinh hãi. Mẹ nó ai mà nhanh miệng đến như vậy? Không phải, là ai đang đồn đại lung tung? Cô ấy vừa định phủ nhận thì nhìn thấy Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Hồ đang nhìn lén ở bên ngoài.
Cô ấy lập tức hiểu ra, chỉ vào hai người họ: “Chị, hai người...”
Mẹ Hoắc kéo tay áo cô ấy: “Con đừng ngắt lời, có người yêu là chuyện tốt, con cũng hai mươi rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-128.html.]
Hoắc Thanh Hà luống cuống: “Mẹ, chuyện còn chưa đâu vào đâu.”
Ánh mắt của mẹ Hoắc mang theo ý vị sâu xa: “Thanh Hà, nếu như đàn ông không bày tỏ trước, không nói muốn cưới con thì con cũng không thể đuổi theo được.”
Hoắc Thanh Hà: “Con không có đuổi theo.” Nói xong cô ấy lại không phục: “Không phải, mẹ, mẹ cũng quá bất công đi. Sao chị dâu đuổi theo thì được mà con lại không được?”
Mẹ Hoắc trừng mắt với cô ấy: “Con có thể so với chị dâu con? Hay là người đàn ông đo so được với anh cả con? Anh cả con bất chấp nguy hiểm cứu được chị dâu con, chị dâu con nói muốn gả cho nó, ban đầu nó cự tuyệt, sau đó cũng trưng cầu sự đồng ý của cha mẹ vợ. Người đàn ông kia của con đã từng nói đến việc hỏi ý kiến mẹ và anh cả của con chưa?”
Hoắc Thanh Hà giật mình, đúng là không có. Trịnh Khải Hoàn cũng không có ý muốn đến thăm nhà cô ấy, trong lòng cô ấy lại u ám đi một phần, càng thêm không vui.
Cô ấy tức giận: “Mẹ, mẹ nói cái gì vậy? Con nói rồi chưa đâu vào đâu cả, con chỉ cảm thấy không tệ mà thôi.” Cô ấy uốn eo vội vàng chạy đi, cơm cũng không ăn mà đã chạy ra ngoài: “Con không ăn cơm tối đâu, không cần đợi con.”
Dù sao Thanh Phương và mẹ cũng sẽ để phần cho cô ấy.
Đừng thấy mẹ Hoắc hiểu rõ mọi chuyện, nhưng bà rất yêu chiều con cái. Bà thương bọn chúng không có cha, đương nhiên sẽ càng thêm yêu thương.
Hoắc Thanh Hồ thấy Lâm Doanh Doanh không nhúc nhích liền sốt ruột: “Đi thôi?”
Lâm Doanh Doanh lắc đầu: “Không cần đi nữa, chị đoán là em ấy sẽ ép Trịnh cán sự bày tỏ sau đó cầu hôn.”
Mẹ Hoắc và người nhà đã biết chuyện của Hoắc Thanh Hà và Trịnh Khải Hoàn, không cần phải đi theo nữa. Sở dĩ cô đưa Hoắc Thanh Hồ đi theo không phải là muốn rủ cậu ấy đi xem náo nhiệt muốn nghe người ta lén lút tâm sự mà là lợi dụng tâm tư rục rịch muốn hóng hớt của Hoắc Thanh Hồ, để cậu ấy nói ra bí mật nhỏ của Hoắc Thanh Hà và Trịnh Khải Hoàn.
Cả nhà đều biết rồi, chẳng có gì hay để xem nữa, cô cũng lười đi theo. Cô còn muốn đi tìm Hoắc Thanh Sơn nữa.
Đợi đến khi Hoắc Thanh Sơn từ bên ngoài trở về, Lâm Doanh Doanh lập tức như một chú chim nhỏ bay qua.
Mấy ngày này Hoắc Thanh Sơn vẫn đang làm những việc nặng nhọc, ngày nào cũng đổ mồ hôi như tắm, quần áo cũng ướt hết, đầu tóc cũng ướt đẫm mồ hôi. Người đàn ông cao lớn khỏe đẹp quả thực là tràn đầy hooc môn, khí chất dương cương mạnh mẽ hơn người.
Anh nhìn Lâm Doanh Doanh đang nhào vào lòng mình, vội vàng đưa tay ra ấn hai vai của cô xuống: “Trên người anh toàn là đất.”