Lâm Doanh Doanh vừa liếc mắt đã nhìn thấu cô ấy, tám phần là muốn đi tìm Trịnh Khải Hoàn. Cô cười một tiếng không nói gì, tiếp tục nhặt đỗ đũa. Chờ làm xong đỗ đũa rồi, Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân đã cắt cỏ cho gia súc của đại đội xong và trở về.
Hai người bọn họ ló đầu sau bức tường xây làm bình phong ở cổng, nhìn thấy Lâm Doanh Doanh đang ngồi ở cửa phòng bếp rửa đỗ đũa, lập tức muốn rụt lại.
Lâm Doanh Doanh tằng hắng một tiếng: “Chị nhìn thấy các em rồi.”
Hoắc Thanh Hồ muốn đi, lại bị Tạ Vân đẩy vào một cái.
Tạ Vân nhỏ giọng nói: “Anh ba, chị dâu tìm anh kìa.” Cậu bé đẩy Hoắc Thanh Hồ vào, còn mình lại chạy biến đi như một làn khói.
Hoắc Thanh Hồ lập tức giấu hai tay vào túi quần đùi, gương mặt nhỏ tuấn tú nghiêm lại, duy trì dáng vẻ ngầu lòi trước sau như một của mình, thong thả sải bước đi tới.
Lâm Doanh Doanh cười nói: “Tại sao lại có cảm giác đã lâu không gặp thế nhỉ?”
Hoắc Thanh Hồ: Chị nói bậy, tôi hôm qua còn ăn cơm cùng nhau.
Lâm Doanh Doanh nói với mẹ Hoắc một tiếng, đứng dậy nói với Hoắc Thanh Hồ: “Đi thôi, đi làm chút chuyện với chị.”
Hoắc Thanh Hồ không tình nguyện vạn phần, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng: “Làm gì?”
Lâm Doanh Doanh đội nón che nắng của mình lên, ra hiệu cho cậu ấy đuổi theo, trong lòng Hoắc Thanh Hồ vô cùng không muốn, thế nhưng không thể làm gì nên đành đi theo.
Cô dẫn Hoắc Thanh Hồ theo dõi Hoắc Thanh Hà, xem xem cô ấy và Trịnh Khải Hoàn đã phát triển tới bước nào rồi, nhân thể lợi dụng thằng nhóc lạnh lùng có m.á.u bát quái ẩn giấu này ở nhà sẽ vạch trần chuyện của Hoắc Thanh Hà ra, khiến cho hai người bọn họ đừng hòng giống như tình tiết ban đầu trong phim lén lén lút lút tư thông với nhau.
Đừng thấy vẻ bề ngoài Hoắc Thanh Hồ lạnh lùng, dường như không hề quan tâm tới người khác, nhưng thật ra thì ngọn lửa bát quái trong nội tâm cậu ấy luôn bùng cháy dữ dội.
Lâm Doanh Doanh đã sớm nhìn thấu cậu ấy, hôm nay sẽ để cho cậu ấy lên!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-125.html.]
Lâm Doanh Doanh dẫn Hoắc Thanh Hồ đi theo phía sau Hoắc Thanh Hà không xa không gần, nhìn Hoắc Thanh Hà giả vờ vác cuốc ra cửa, nhưng lại không đi tới đất tự lưu mà lại đi tới sân lúa mì, quả nhiên Trịnh Khải Hoàn cũng đang ở đây nói chuyện với cán bộ.
Hoắc Thanh Hà vác cuốc lên, cố ý đi qua bên cạnh Trịnh Khải Hoàn nhưng lại giả vờ không nhìn thấy anh ta.
Trịnh Khải Hoàn nhìn thấy cô ấy trước tiên, ngẩng đầu muốn ra hiệu bằng mắt với cô ấy, ai ngờ Hoắc Thanh Hà vốn dĩ vô cùng quan tâm tới anh ta bây giờ lại không để ý anh ta nữa, cứ như vậy vác cuốc đi tới thẳng tắp.
Cô ấy không nhìn thấy mình sao? Trịnh Khải Hoàn liền muốn tìm cơ hội trò chuyện với cô ấy.
Anh ta không biết tại sao Lâm Doanh Doanh lại có địch ý lớn như vậy với anh ta, cũng không biết có phải Hoắc Thanh Hà và Hoắc Thanh Phương đã thật sự mắng anh ta ở sau lưng hay không, anh ta phải hỏi rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Rốt cuộc là Hoắc Thanh Hà xúi giục sau lưng Lâm Doanh Doanh, hay là Lâm Doanh Doanh xúi giục sau lưng Hoắc Thanh Hà?
Vân Mộng Hạ Vũ
Lẽ ra trước kia Hoắc Thanh Hà vô cùng có hảo cảm với anh ta, mỗi lần gặp mặt đều khẽ cười lên, cặp mắt đẹp đẽ ấy trong veo phát sáng, đầy vẻ ái mộ với anh ta, tuyệt đối không thể nào đột nhiên lại lãnh đạm với anh ta như vậy được.
Anh ta tìm cơ hội mượn cớ đi vào trong sân nhìn một chút, sau đó đi vòng qua phía dưới cây hòe lớn, chạy hết một vòng, nhìn chị em Hoắc Thanh Hà.
Hoắc Thanh Hà liếc thấy Trịnh Khải Hoàn đi qua, cô ấy liền nói phải đi tới đất tự lưu, thế là vác cuốc rời đi.
Rời khỏi sân đập lúa mì đến vườn rau ở đất tự lưu phải đi qua một con sông nhỏ ở bên thôn, nơi đó có một rừng cây cũng là chỗ tốt để hẹn hò.
Lâm Doanh Doanh tỏ ý Hoắc Thanh Hồ đuổi sát theo Hoắc Thanh Hà.
Hoắc Thanh Hồ còn không hiểu đang xảy ra chuyện gì đã bị Lâm Doanh Doanh lôi đi theo một đường, cũng không cảm thấy có gì để xem, cậu ấy nhíu mày: “Chị... Chị đang giở âm mưu quỷ kế gì vậy?”
Lâm Doanh Doanh ra hiệu cho cậu ấy đừng nói chuyện: “Chị thấy Trịnh cán sự đó không có ý tốt, có khi nào anh ta bắt nạt chị hai em không?”
Hoắc Thanh Hồ: “Anh ta dám!”
Đúng vào lúc này, Trịnh Khải Hoàn đã đuổi tới, Lâm Doanh Doanh vội vàng kéo Hoắc Thanh Hồ ra phía sau một cây hương bồ.