Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Thư Yếu Ớt Muốn Gả Chồng - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-06-19 13:13:01
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Doanh Doanh: “...” Cô phát hiện người hiền lành nói chuyện cũng rất làm người ta bị nghẹn. Nhưng cô cũng không tức giận, ngược lại ra vẻ cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng hất cằm nói: “Đúng, chị thích kén cá chọn canh, đặc biệt là chọn những công việc nhẹ nhàng, không mệt mỏi, ha ha.”

Hoắc Thanh Phương lại không cười nhạo, chỉ trích cô như Hoắc Thanh Hà, cũng cảm thấy đây là chuyện đương nhiên: “Đúng, chị dâu, chị nên nghỉ ngơi nhiều vào, tùy tiện làm một vài việc nhẹ nhàng là được.”

Anh trai đã bỏ ra vì cái nhà này nhiều như vậy rồi, có câu phong thê ấm tử (thời phong kiến chồng là công thần, vợ được ban tước hiệu, con được tập ấm làm quan), vợ anh ở trong nhà tất nhiên phải được hưởng cuộc sống thoải mái hơn chút mới được.

Cô hai vừa nói xong đã đến nhà, trong nhà yên ắng không có ai, ngay cả mẹ Hoắc cũng đã đi ra ngoài, nhưng trong nồi còn phần cơm cho hai cô.

Hoắc Thanh Phương bảo cô vào trong nhà ngồi nghỉ ngơi một chút, còn cô ấy đi tới phòng bếp bưng cơm. Bình thường cô ấy và Hoắc Thanh Hà cùng đi làm, về nhà nghỉ ngơi với Hoắc Thanh Hà, cô ấy đều bận rộn trong phòng bếp, vậy nên cũng đã thành thói quen.

Lâm Doanh Doanh cũng không như vậy, mặc dù cô yếu ớt sức lực nhỏ, thế nhưng cô không muốn ngồi không hưởng lộc, cô không làm được những công việc nặng nhọc thì cô sẽ làm những công việc nhẹ nhàng. Nói ví dụ như Hoắc Thanh Sơn nấu cơm cô đốt lửa, mà Hoắc Thanh Phương bưng cơm như vậy, cô có thể cầm bát cầm đũa mà.

Hoắc Thanh Phương dọn cơm lên xong, chỉ thấy Lâm Doanh Doanh đang đứng đó nghiêm túc rửa sạch bát đũa, cô ấy cười nói: “Chị dâu, chị đừng giả sạch sẽ nữa, mẹ cũng đã rửa rồi, vẫn sạch mà.”

Khi người nhà quê cười nhạo những người quá chú ý sẽ nói là giả sạch sẽ, đủ loại như là ăn mấy thứ bẩn thỉu dơ dáy vào rồi sẽ bị bệnh vân vân.

Hoắc Thanh Phương không có suy nghĩ cong cong vòng vèo như những người khác, cô ấy nói giả sạch sẽ có nghĩa chính là đừng chú ý quá, không phải ý giống với lời châm chọc giả sạch sẽ mà Hoắc Thanh Hà châm chọc Lâm Doanh Doanh.

Lâm Doanh Doanh không hề tỏ ra đuối lý chút nào: “Chị không phải giả sạch sẽ, mà chị là sạch sẽ thật sự!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-115.html.]

Nói xong, hai người cười lên, cùng đi vào gian nhà giữa dọn cơm lên ăn.

Buổi trưa mẹ Hoắc dùng thịt muối thái hạt lựu hầm với đỗ đũa và cà, để tiện lợi nên nấu luôn trong một nồi. Vì đề phòng mấy đứa nhỏ dùng đũa đảo lên như cám lợn để chọn thịt bên trong ăn, cho nên bà không cắt thịt thành miếng to, mà là cắt thịt muối thành hạt lựu, be bé, dầu mỡ cũng thấm vào trong thức ăn, vô cùng đậm đà mặn thơm.

Lâm Doanh Doanh vẫn dùng một bộ bát đũa của riêng mình, còn có một cái thìa, dĩa đồng bộ.

Hoắc Thanh Phương thấy chị dâu cô ấy dùng dĩa để ăn, hiếu kỳ nói: “Chị dâu, chị dùng cái dĩa này ăn sẽ càng ngon hơn hả?”

Lâm Doanh Doanh gật đầu một cái, nghiêm trang nói vớ vẩn: “Đúng vậy, cái dĩa này của chị được chế tạo từ vật liệu đặc biệt, có thể xảy ra phản ứng hóa học với thức ăn, vậy nên thức ăn sẽ càng ngon. Không chỉ có như vậy, cái dĩa này của chị còn phù hợp với công thái học (được thiết kế để càng phù hợp với hình dạng tự nhiên của cơ thể con người càng tốt), cầm ăn cơm nhẹ nhàng không mệt. Không dùng đũa được, làm tay chị mệt đến nỗi bị chuột rút cả ra.”

Thật ra chính là vì lười, thế nhưng cô càng muốn trêu đùa Hoắc Thanh Phương, mà Hoắc Thanh Phương lại rất tin tưởng không hề nghi ngờ gì. Thật sự là bởi vì khí chất của Lâm Doanh Doanh quá tốt, lại chú trọng trong sinh hoạt, khắp nơi đều tinh tế, làm cho Hoắc Thanh Phương cảm thấy cô chính là quyền uy.

Lâm Doanh Doanh lại cầm lên cái thìa có đầu to để uống canh đặc biệt của mình, múc một thìa canh nấm tôm khô rau hẹ lên, uống một ngụm xuống: “Thoải mái! Em nhìn xem, cái thìa đồng bộ này của chị, ăn vô cùng ngon!”

Hoắc Thanh Phương nhìn thấy cũng phải, trong nhà mình chỉ có một vài cái thìa sứ màu trắng, nho nhỏ, chẳng múc được mấy. Thế nhưng cô ấy không cần, cô ấy trực tiếp bưng bát lên, “Sụp sụp” hai cái, một bát canh đã thấy đáy, cô ấy cười ha ha với Lâm Doanh Doanh: “Chị dâu, uống như vậy càng ngon hơn, chị thử xem!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Lâm Doanh Doanh: “...” Ok ok, chị tin em!

Lúc này Hoắc Thanh Hà đang vác cuốc tức giận đi từ ruộng về, khi đi tới cổng thôn thì đụng phải Diệp Mạn Mạn cũng đang kéo cái cuốc đi ở phía trước.

Cảm giác ưu việt của cô ấy lập tức bùng nổ, xì một tiếng, những người trong thành phố này thật là yếu ớt, cầm một cái cuốc mà còn phải kéo lê, vậy chẳng phải là kéo hỏng mất sao, phải vác! Bởi vì Diệp Mạn Mạn và Lâm Doanh Doanh xuống nông thôn cùng nhau, nghe nói còn có quan hệ thân thân thích, cô ấy lập tức coi Diệp Mạn Mạn thành thế thân của Lâm Doanh Doanh, phải trút hết những bất mãn với Lâm Doanh Doanh lên người Diệp Mạn Mạn.

Loading...