Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 97: Kẽ tay của Tô Đan Hồng

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:21:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với chuyện của Hầu tử, Tô Đan Hồng khó mà gì, nhưng Quý cũng chỉ chau mày. Ngày hôm , bà tìm Phùng Phương Phương để chuyện: "Con với Kiến Quốc cũng chỉ mỗi một đứa con, trong tương lai tiền bạc cũng đều dành cho nó, cần chia cho ai. Hiện tại thằng bé đang lớn, nó ăn gì thì cứ cho nó ăn chứ." Chỉ mới qua một đoạn thời gian ngắn, Hầu tử gầy nhiều, trong lòng Quý hài lòng. Hiện tại cuộc sống của cháu trai thể khổ sở đến . Trước thì , nhưng hiện tại trong nhà ai mà chẳng thức ăn? Bản cần khiến cho chính sống cuộc sống cực khổ như ? Đứa nhỏ đói thành dạng gì ?

Trước bà còn cảm thấy, trong bốn đứa con dâu thì cái cô con dâu thứ tư sẽ cách sinh sống, vun vén nhà cửa. hiện tại , bà chỉ thấy bản nhầm .

Đối với lời của chồng, Phùng Phương Phương chỉ đành biện bạch: "Con cũng chỉ một Hầu tử là con, con mong nó luôn khỏe mạnh? Chuyện cũng cách giải quyết. Nếu tiết kiệm một chút, thì sẽ như thế nào? Kiến Quốc cũng chỉ là một nông dân, con thì việc cố định. Sau Hầu tử còn lên sơ trung, lên trung học, tiếp theo là đại học. Những cái đó cần đến tiền ?"

Chị cũng sinh thêm con, nhưng khi sinh xong Hầu tử, cơ thể chị cũng yếu dần. Chờ cho cơ thể phục hồi thì nhà nước ban chính sách, chỉ thể một đứa con, sinh nhiều sẽ phạt tiền nặng. Cho nên đứa con chị yêu thương hết mực, hơn hẳn nhiều nhà khác trong thôn. Thế nhưng, điều kiện trong nhà cũng nhiều, nên cũng chỉ thể cho đứa nhỏ những thứ trong giới hạn khả năng. Gia đình của chị việc cố định, nên cũng chẳng thể tiền lương cứng hàng tháng!

Nghe thấy trong lời của Phùng Phương Phương vẫn còn chút ấm ức, tiếc nuối về cửa hàng ở thị trấn giao cho Tô Tiến Đảng, Quý cau mày, chẳng đôi co nhiều lời với chị nữa, bèn thẳng: "Thôi đừng nghĩ ngợi gì nữa! Chuyện của Kiến Quân thì cứ để nó tự chủ, nó giao cho ai thì giao đó. ai cũng việc mà kiếm miếng cơm, chứ kẻ ăn !"

"Con việc mà , con lười biếng. Đan Hồng lẽ, em bên nhà chồng giúp đỡ, chỉ chăm chăm giúp bên nhà vợ !" Phùng Phương Phương đáp lời, trong lòng chị , Tô Tiến Đảng cũng ngoài.

"Thôi ! Sau hãy chăm sóc Hầu Tử cho , bây giờ mà nuôi cẩn thận, lớn lên nó sẽ cao lớn . Đến lúc đó Hầu Tử sẽ oán trách con cả đời đấy!" Mẹ Quý xong liền gót bỏ về.

Phùng Phương Phương càng thêm tức giận. Đợi đến khi Quý Kiến Quốc trở về, chị liền kể lể chuyện chồng : "Kiến Quốc , của định thế nào chứ? Sao thể em khắt khe với Hầu Tử? Nếu trong nhà tiền, thì em thể mua thêm thịt cho thằng bé ăn . nhà tiền, mà em của cũng chịu giúp đỡ, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bên nhà vợ của em !" Quả thật, Phùng Phương Phương ganh tị, ấm ức vì chuyện . Chuyện cửa hàng ngon ăn như , tại để cho nhà chị quản lý chứ?

Chẳng lẽ chị việc nhanh nhẹn, tháo vát bằng ? Nghe chị dâu thứ hai bên nhà đẻ của Đan Hồng mới sinh con, nên Đan Hồng mới kéo chồng giúp đỡ bên đó? Vậy thì so với chị , đó gì hơn chứ?

Nói đến chuyện , thật trong lòng Quý Kiến Quốc cũng chút khó chịu, cảm thấy em ba của quá thiếu chín chắn.

Việc chắc chắn Kiến Quân chuyện với Quý Kiến Quân . Nếu để Tô Tiến Đảng thị trấn trông chừng cửa hàng, chắc chắn Quý Kiến Quân đồng ý vì giúp đỡ bên gia đình vợ, nhưng sẵn lòng giúp đỡ em ruột thịt trong nhà.

So với việc kiếm miếng ăn bằng nghề nông chân lấm tay bùn, Kiến Quốc cũng sẽ vui nếu trông coi cửa hàng. "Đừng nghĩ về chuyện đó nữa, Hầu Tử đang lớn, chúng cũng thể để con chịu đói," Quý Kiến Quốc .

"Bản em cũng chẳng nữa, thằng bé cứ chạy sang nhà chú ba của nó. Chắc , chó nhà chú ba đối xử còn hơn chứ!" Lời của Phùng Phương Phương tràn đầy sự ganh tị. Quý Kiến Quốc cũng gì, nhưng cũng từng thấy qua thức ăn của đám chó đó , quả thực là quá thịnh soạn, chẳng trách những con ch.ó cao lớn và hung dữ đến .

Sau khi Quý đến chuyện, thức ăn của Hầu Tử cũng cải thiện đáng kể. nó kể đói bụng, thím ba dặn khi đến trường thì ghé qua nhà thím một chút. Tô Đan Hồng cho thằng bé hai quả trứng luộc để mang theo học, khi nào đói thể ăn.

Hiện tại đối với Tô Đan Hồng, trứng gà còn khan hiếm nữa. Đàn gà mái núi đẻ trứng nhanh. Cho nên cho Hầu Tử hai quả trứng luộc cũng chẳng thành vấn đề gì. Không chỉ trứng luộc, thỉnh thoảng cô còn cho Hầu Tử thêm táo và lê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-97-ke-tay-cua-to-dan-hong.html.]

Mẹ Quý ngay từ đầu còn , sáng nay tình cờ thấy mới . Bà vờ như gì, đợi Hầu Tử học mới hỏi Tô Đan Hồng: "Con cho Hầu Tử ăn nữa ?" Mới nãy bà thấy cô cho nó hai quả trứng và một quả táo. Cô cây táo trong nhà đang quả, cả nhà cô cũng ăn hết !

Cô cho Hầu Tử một quả, Yên Nhi mỗi ngày cũng đều ăn một quả, hơn nữa vợ chồng cô cũng thỉnh thoảng sẽ ăn thêm.

"Thằng bé ăn khỏe mà , nếu nó ăn thì cứ cho nó ăn thôi, cũng chẳng đáng là bao. Đợi khi con xây xong vườn trái cây, chẳng nhiều hơn ? Chúng cũng thể để đứa cháu trai lớn của thấp bé, còi cọc hơn những gia đình khác ," Tô Đan Hồng thành thật đáp.

Tuy rằng cô cũng quá rộng rãi, nhưng thật Hầu Tử quả thật là đáng yêu, hơn nữa thiết với chú thím. Cho ăn một chút cũng chẳng , gia cảnh trong nhà cũng cho phép. Đối với chuyện nên tiết kiệm tiền , Tô Đan Hồng nghĩ tiền kiếm chẳng là để dùng ? Nếu kiếm tiền mà còn thắt lưng buộc bụng mãi, thì kiếm nhiều tiền để gì? Đương nhiên, trong nhà giữ một ít tiền để dùng cho bất cứ trường hợp nào xảy . Tô Đan Hồng cũng để dành, còn để dành một khoản kha khá, mà khoản tiền tiết kiệm , đến lúc cần thì dùng cho đáng.

Thấy cô con dâu tâm tính khoan hậu, tay rộng rãi như , Quý cũng nên gì cho .

Bà định nên như , nhưng lợi chính là cháu trai của bà, cũng giống như cô đang nuôi dưỡng thêm một đứa con thôi...

Mẹ Quý đem chuyện kể cho cha Quý .

Cha Quý cũng chẳng mấy bận tâm, chỉ : "Tấm lòng Đan Hồng , thấy Hầu Tử đói bụng liền cho ăn, cũng cho ngoài ăn."

Thế nhưng, trong lòng ông vô cùng ấn tượng về cô con dâu thứ ba , đánh giá cô cao thêm một chút nữa. Quả nhiên là mang tài lộc đến cho nhà chồng, cũng là năng lực.

Hầu Tử là đứa cháu đầu tiên của đời cháu, chẳng là một điềm lành ? Nếu cháu trai đầu tiên bộ dạng thấp bé, ốm yếu, ngoài cũng thể ngẩng cao đầu.

Con dâu cả thì ích kỷ, nhỏ nhen, điều, nhưng con dâu thứ ba thì rộng rãi, so đo, thể giúp thì giúp.

Mẹ Quý nghĩ, chút yên tâm: "Hai vợ chồng chúng ăn uống cũng là do thằng ba nuôi, hiện tại cho Hầu Tử ăn nữa. Đan Hồng dù bụng đến mấy, chúng cũng nên lợi dụng quá đáng."

Ông Quý bực dọc liếc vợ một cái, : " chỉ cần cố gắng trông coi vườn cây ăn trái là , bằng thì chỉ còn nước ruộng thôi."

Mẹ Quý dậy : " kiểm tra trứng gà."

Chuyện qua thì thứ cũng dần sáng tỏ. Thằng Hau tử thím ba chăm bẵm, sắc mặt cũng lên trông thấy. Phùng Phương Phương chuyện đó, cứ nghĩ thằng bé khỏe mạnh hơn là do cho ăn thịt. Dù trong lòng tiếc của, nhưng thương con trai, chị vẫn cố sức kiếm tiền mua thịt về tẩm bổ cho thằng bé. Ngày tháng cứ thế êm đềm trôi qua. Đến cuối tháng Tư, Quý Kiến Quân gần hai tháng, nay cũng dẫn theo mấy em họ cùng trở về.

Loading...