Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 91: Nhà ông Tô
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:21:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tiến Quân mang đồ về nhà, kể những lời của Mẹ Quý với Mẹ Tô, khiến bà cũng khỏi cảm thấy ngổn ngang bao điều.
Thực , ấn tượng của Mẹ Tô với Mẹ Quý xưa nay hề , thậm chí thể là khá tệ. Đặc biệt là hồi Đan Hồng còn bé, hiểu chuyện, bà (Mẹ Tô) từng ý kiến với cái thái độ lúc nào cũng kênh kiệu của bà thông gia (Mẹ Quý).
Mẹ Tô từng buông lời rằng con trai của bà Quý thì bộ đội, còn con gái bà (Đan Hồng) cam chịu phận vợ của nó, mặc dù kết hôn đàng hoàng nhưng nào khác gì đàn bà thủ tiết. Bà còn bực dọc: "Bà (Mẹ Quý) là chồng mà thể chăm sóc con dâu hơn một chút chứ, còn cả ngày lê đôi mách với mấy bà con dâu khác, bàn chuyện thị phi khắp làng!"
Hơn nữa, chuyện sính lễ năm còn nhiều vướng mắc, hai nhà tuy cách trở sông núi nhưng duyên nợ định.
Thế nhưng giờ đây, mối quan hệ giữa đôi bên hòa hoãn hơn nhiều. Mẹ Tô cũng khỏi cảm thán, bà : "Đã cất công mang đến thì cứ ăn , đêm nay ăn thịt bò hầm củ cải, coi như ăn một bữa cho tấm món."
Nếu họ cố ý tỏ thành ý, bà cũng chẳng dại gì mà tỏ vẻ hèn mọn khiến con gái mất mặt. Cứ thế mà nhận lấy thôi, dù nhà ông Quý cũng nhận tấm lòng của con gái bà l..m t.ì.n.h nghĩa. Chị dâu thứ Tô thấy Tô Tiến Quân về, liền múc nước ấm cho rửa mặt, hỏi: "Hôm nay công việc thế nào ?"
"Cũng như hôm thôi." Tô Tiến Quân đáp. "Thạch Đầu hôm nay quậy phá ?"
"Ngoan lắm, sữa mạch nha Đan Hồng mang đến thằng bé thích mê. Chị dâu thứ Tô mỉm .
"Nếu nó thích thì cứ cho ăn, ăn hết lo liệu mua thêm." Tô Tiến Quân .
"Chỉ cần sữa là , cần mua mấy thứ đắt đỏ thế . Chúng rủng rỉnh tiền bạc gì, chờ dọn lên trấn , đến lúc đó còn sắm sửa đủ thứ nữa, tốn kém lắm chứ ít ỏi gì ." Chị dâu thứ Tô với chồng.
Cũng là nhờ cô em chồng mang sữa mạch nha đây, nếu cô dám bỏ tiền mà mua ? Thứ thì thật, nhưng quá đắt.
Nói đến cái , cô khỏi thầm nghĩ cô em chồng của nhà quả thật là phúc phần. Tháng , hồi cô còn ở cữ, Đan Hồng mang sang nào là thịt thà, là thịt ba chỉ béo ngậy, trong đó còn vài cái móng giò, đặc biệt dùng để cô nhiều sữa cho thằng bé.
Còn hai hũ sữa mạch nha, đều cực kỳ quý giá. Nhà thường đừng hai hũ, ngay cả một hũ cũng chẳng dám mơ tưởng.
Sợ thằng cháu trai bên nhà bác cả giành giật, Kiến Quân còn đặc biệt chia riêng một phần đưa cho nhà bác cả. Lúc mới để bên cô yên tĩnh trong những ngày ở cữ. Dù ở cữ đủ tháng, chỉ nửa tháng trời, nhưng cô cảm thấy thỏa mãn.
Những phụ nữ khác trong thôn ở cữ chỉ mười một, mười hai ngày là may mắn lắm , còn cô ở cữ tròn nửa tháng, hơn nữa cũng cần việc nặng. Đừng những khác trong thôn đến thăm cô đều cô , một sinh con trai, coi như mãn nguyện cả đời. Ngay cả chị dâu cả nhà , cũng ấm ức lắm chứ chẳng chơi. Hồi cô ở cữ cũng chỉ mười một, mười hai ngày, còn ăn uống như cô , sữa cũng thiếu hơn hẳn. Mà những thứ cũng là nhờ cô em chồng khéo léo mấy lời với chồng. Mối ân tình , cô sẽ bao giờ quên.
"Chờ Thạch Đầu lớn thêm chút nữa, em sẽ dắt nó sang thăm cô và thằng bé Nhân Nhân." Chị dâu thứ Tô .
"Được , nhưng mà bây giờ Đan Hồng đổi. Con bé còn như xưa, vẻ phóng tay chi tiêu, em nhớ nhắc nhở Đan Hồng một đôi lời." Tô Tiến Quân .
Rốt cuộc vẫn là em gái nhà , sinh hoạt vẫn nên tằn tiện một chút.
Chị dâu thứ Tô sững , liếc một cái đầy vẻ bất mãn, : "Lời em kiểu gì đây? Cô em chồng cho em nhiều đồ như , em còn dám em hoang phí tiền của ? Vậy chẳng em thành kẻ ăn ? Lần cô còn mang ít táo sang đây, là táo đỏ lịm, ăn ngọt lịm tận cổ. Cũng vì những tháng cuối thai kỳ, cô em chồng bồi bổ ít thứ bổ dưỡng, cho nên con trai cô mới sinh trông cứng cáp khỏe mạnh, hơn hẳn mấy đứa bên nhà bác cả. Đến Tô cũng tấm tắc khen ngợi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-91-nha-ong-to.html.]
"Anh ý gì , chỉ là em ăn uống thật sự quá sung sướng. Núi vàng núi bạc cũng ngày cạn nếu cứ ăn uống như thế. Bây giờ Nhân Nhân còn nhỏ, thằng bé còn học, bao nhiêu thứ chi tiêu nữa." Tô Tiến Quân .
" ngược em cảm thấy em chồng bây giờ tính toán ăn hơn đây. Vườn trái cây cũng thấy đấy, chắc chắn sẽ phát triển rực rỡ, đến lúc đó lợi lộc sẽ ít. Em chồng còn thêu thùa, cũng đấy, một bộ thêu tay cũng đủ kiếm khối tiền. Anh đừng mà cằn nhằn em chồng, nếu em cũng kiếm bộn tiền như cô , em cũng chẳng việc gì khắt khe với bản cả." Chị dâu thứ Tô với chồng.
Tô Tiến Quân khẽ tặc lưỡi: "Em đúng là đồ đàn bà phá gia chi tử!"
"Được , em , em sẽ khéo léo mấy lời với em chồng. mà cũng đừng lo lắng quá nhiều, chờ cửa hàng ở trấn khai trương , đến lúc đó sẽ càng ." Chị dâu thứ Tô . Chỉ cần tưởng tượng đến dọn lên trấn ở, chị dâu thứ Tô cảm thấy cả cô như tiếp thêm sức sống. Trời cô bao nhiêu phiền muộn với nhà bác cả bên .
Thượng bất chính hạ tắc loạn, bác trai bác gái bên ham ăn biếng , thì chẳng đoan chính chút nào, khiến đám cháu trai cháu gái cũng học đòi ít thói hư tật . Hôm , thằng cháu trai còn lén ăn trộm hộp sữa mạch nha của Thạch Đầu. Cô với chị dâu cả thì chị vặn , chị bảo cô nhiều thế thì ăn một chút đáng gì.
Đây là chuyện đáng đáng chứ?
rốt cuộc chung sống một mái nhà, cho nên cô đành ngậm tăm thêm lời nào, nhưng cô càng thêm kiên định suy nghĩ dọn ở riêng.
Điểm cả Tô Tiến Quân và cô cùng chung ý tưởng. Anh cũng chẳng tiếp tục sống chung với cả nữa.
"Rất nhanh thôi, những con gà đều lớn nhanh. Chỉ dăm bữa nửa tháng nữa là thể xuất chuồng." Tô Tiến Quân động viên vợ.
Chị dâu thứ Tô gật gù.
Buổi tối ăn thịt bò hầm củ cải, cả gia đình ai nấy đều no nê thỏa thuê.
Tô Tiến Đảng : "Chú hai, tệ chút nào , còn mang miếng thịt lớn như từ chỗ Đan Hồng về. Lần nhớ mang về nhiều hơn chút nữa nhé!"
Tô Tiến Quân còn kịp lời nào, Tô lập tức buông lời mắng: "Cái gì mà mang về nhiều hơn? Con bây giờ Kiến Quân học kỹ thuật quản lý vườn trái cây, bà sui gia cũng dọn về ở cùng một nhà với Đan Hồng ? Con còn hại con bé mất mặt bà sui gia, bà trách mắng thương tiếc ?" Tô Tiến Đảng phụng phịu: "Mẹ, gì mà dữ ? Con gì , thì thôi, mà to chuyện."
Mẹ Tô nghiêm giọng: "Bỏ ngay cái ý định đó ! Nếu mà con dám tìm Đan Hồng đòi hỏi đồ đạc gì đó, đánh gãy cẳng con cho mà xem!"
Tô Tiến Đảng nhếch môi, bộ đau răng, : "Mẹ cứ che chở , là dâu nhà , dù mang về chút gì đó thì cũng là chuyện thường tình thôi mà." "Dù Đan Hồng xuất giá, con bé vẫn là con gái nhà họ Tô chúng !" Tô Tiến Quân nhíu mày .
Mẹ Tô cũng trừng mắt : "Cái thứ miệng chó phun ngà voi! Mấy thứ đồ con bé Đan Hồng mang về, mày cứ thế mà ăn , hổ !"
"Mẹ, Tiến Đảng nó cũng chẳng ý đó , đừng hiểu lầm." Chị dâu cả Tô, vì còn trông mong nhờ vả cô em chồng, tất nhiên dám quá chuyện lên, vội vàng xua tay .
"Thằng hai, con về trông thằng Thạch Đầu. Thằng cả, con ở dọn dẹp cho ." Mẹ Tô phân chia công việc xong thì về. Chị dâu thứ Tô kéo Tô Tiến Quân về phòng, sắc mặt chị dâu cả Tô phần khó coi, nhưng cũng dám gì.
Đám nhỏ tản chơi hết, Tô Tiến Đảng vẫn vẻ nhởn nhơ, : " ngoài dạo cho tiêu cơm một chút, hôm nay ăn no quá ."
"Cái đồ tiền đồ!" Chị dâu cả Tô chồng ngơ như , nhịn giậm chân . "Chú hai cứ mãi bám víu lấy con em chồng như thế, cái ông chồng của chịu học hỏi lấy một phần?"