Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 84: Sao mà thơm thế?
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:21:35
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi về đến nhà, Quý Kiến Quân thẳng bếp nấu canh cá. Vợ thích món canh cá nấu, chỉ mấy con cá diếc nhỏ xinh, mỗi con độ bốn năm lạng. Canh bổ dưỡng, lợi sữa nữa chứ, vợ chắc sẽ vui vẻ uống cho mà xem. Vừa bắc nồi lên bếp, thím Dương đến gõ cửa. Quý Kiến Quân mở cửa đón thím . Đại Hắc vốn quen mặt với hàng xóm , thấy chủ nhà ở đó nên cũng chẳng buồn ngó ngàng gì nhiều.
"Thím nhà uống chén gừng táo đỏ nóng hổi cho ấm , đợi lát nữa hãy hái. Bây giờ thời gian còn sớm mà." Quý Kiến Quân . Bây giờ mới bốn giờ chiều, bình thường đến năm giờ gia đình mới ăn bữa tối.
"Thím thăm cháu trai ." Thím Dương .
Quý Kiến Quân để thím , sang với Tô Đan Hồng: "Đan Hồng , em rót cho thím chén nước nhé, còn việc trong bếp."
"Ừm, mau ." Tô Đan Hồng cũng quen thuộc với thím Dương, đáp.
Quý Kiến Quân công việc. Anh đem cá còn cho chả, như thể những viên chả cá mà vẫn thích. chắc chắn sẽ tiếc của, dám chiên nhiều dầu, cho nên định mang về nhà tự chiên. Vợ cũng sẽ quản cái chuyện vặt vãnh .
khi tiếp tục công việc bếp núc, Quý Kiến Quân vẫn ghé qua khu nhà kính trồng hoa, hái cho thím Dương một mớ rau cần tươi xanh.
Tô Đan Hồng đang trò chuyện cùng thím Dương. Thím Dương yêu mến Nhân Nhân, lâu ngày gặp nên bước thím bế thằng bé lên, liền ngớt lời khen: "Này là do nó chăm đấy chứ, cháu thằng Nhân Nhân nhà xem, cả thôn tìm đứa trẻ nào kháu khỉnh hơn chứ."
Lời khen tuy quá đáng , nhưng dù thế nào nữa, Tô Đan Hồng vẫn thích .
Trong lòng tuy mát lòng mát , nhưng ngoài miệng Tô Đan Hồng vẫn khiêm tốn vài lời, cô : "Thím chê là cháu mừng lắm . Thằng bé lì lợm mặt, nếu thấy là sẽ inh ỏi ngay, đêm hôm khuya khoắt cũng chẳng để ai yên giấc."
"Thế mà là inh ỏi ? Cháu thấy những đứa trẻ hiếu động thực sự thôi. Thím thấy Nhân Nhân là đứa bé ngoan ngoãn nhất chứ." Thím Dương .
Thỉnh thoảng thím cũng ghé thăm, mắt thấy thằng Nhân Nhân mỗi ngày một khác. Mỗi thím đến đều thấy thằng bé sạch sẽ gọn gàng, lúc tự giường chơi đùa, với dáng vẻ nhỏ nhắn, khanh khách, ngoan ngoãn hiếm thấy.
Tô Đan Hồng , đang định gì đó thì thấy Nhân Nhân đang thím Dương bế, bỗng dưng ư ử đòi , rõ ràng là vệ sinh gấp.
Cô nhanh tay lẹ mắt ôm lấy con trai, đó đặt thằng bé bô. Gần như mới kề sát thì thằng bé giống như một vòi nước nhỏ, róc rách. Thím Dương kinh ngạc hỏi: "Muốn tiểu thì thằng bé tự kêu lên ?"
"Thằng bé thích sạch sẽ lắm. Lần tiểu ướt cả thấy khó chịu, nên , khi tiểu, nó sẽ tự kêu lên." Tô Đan Hồng .
Thím Dương vô cùng ngạc nhiên, thốt lên: "Thằng Nhân Nhân mới bao nhiêu tuổi chứ, nó gì chứ? là một đứa trẻ thông minh!"
Tô Đan Hồng chỉ , vẻ mặt đầy tự hào.
Rất nhanh, cô chỉnh trang xong xuôi cho thằng bé đang tủm tỉm hài lòng, rót cho thằng bé một bình nước ấm nóng. Thằng bé ôm bình, tu một dài đầy thỏa mãn.
"Thím đấy thôi, thằng bé ưa sạch sẽ lắm. Mới hôm lau cho xong, hôm nay bắt đầu rên rỉ , lau qua một lượt cho nó mới coi như yên chuyện." Tô Đan Hồng .
Trời lạnh thế , cô cũng lo con trai cảm lạnh, ngờ thằng bé còn kỹ tính hơn cả cô, cứ nằng nặc đòi lau và thích thú nghịch nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-84-sao-ma-thom-the.html.]
cũng chẳng thể để thằng bé nghịch nước thỏa thuê , chỉ lau sơ qua một lượt là . Chiếc khăn quấn còn là do cha thằng bé hơ ấm nắp nồi mang đây.
Thật sự là khiến xoay như chong chóng!
Thím Dương , thằng bé uống nước và trò chuyện một lát mới tạm biệt về.
Tô Đan Hồng đặt con trai lên giường cho thằng bé tự chơi, đó tiễn thím Dương cửa, và đưa mớ rau cần hái cho thím . "Sao hái nhiều thế ? Thím chỉ cần một ít để sủi cảo là đủ mà." Thím Dương mớ rau cần đầy ắp, vội vàng . "Không ăn hết bữa thì để dành cho bữa cũng mà, thím." Tô Đan Hồng đáp.
Thím Dương hiền, cũng gì thêm.
Tiễn thím Dương xong xuôi, Tô Đan Hồng trở về phòng, thằng con trai bé bỏng của cô nhắm nghiền mắt ngủ say.
Tô Đan Hồng cũng đành bó tay. Bởi thằng bé , một khi chìm giấc ngủ, thường sẽ ngủ liền một mạch đến tận bảy, tám giờ tối, mà khi thức dậy thì thể quậy phá cả mấy tiếng đồng hồ liền.
Không để tâm đến con nữa, cô cẩn thận đắp chiếc chăn mỏng lên cho bé con Tô Đan Hồng nhà bếp. Mùi canh cá diếc thơm nức mũi lan tỏa khắp căn bếp, Tô Đan Hồng hài lòng, đó nhanh nhẹn bắt tay nặn sủi cảo. Từ nhân thịt đến vỏ bánh, tất thảy chuẩn sẵn sàng trong tủ lạnh.
Hôm nay trời rét căm căm, cơm canh để bàn nguội tanh nguội ngắt cả, ăn sủi cảo tiện lợi hơn, ấm bụng giữ độ nóng sốt.
Lúc Quý Kiến Quân trở về, cô gói xong xuôi, chỉ còn đợi bắc nồi lên mà thôi.
"Anh bận bịu gì mà lỉnh kỉnh thế?" Tô Đan Hồng thấy bưng cái chậu trở về, bèn hỏi.
"Anh ăn cá viên chiên," Quý Kiến Quân đáp.
Tô Đan Hồng thoáng qua mấy miếng cá, thấy xương xẩu lẫn đầu cá, nhất thời thấy chướng mắt, mất cả hứng thú, bèn : "Đợi ăn xong thì tự lấy .
Căn bếp rộng rãi, đầy đủ đồ dùng như thế , đủ để thoải mái xoay sở đấy."
"Ừm." Quý Kiến Quân gật đầu. Tô Đan Hồng nấu sủi cảo, chẳng mấy chốc vớt bát sủi cảo nóng hổi, nghi ngút khói. Cô còn rót cả nước gừng táo đỏ, món ắt hẳn thể thiếu, ngay cả cha Quý cũng khoái khẩu.
Quý Kiến Quân mang cơm trở về, hai vợ chồng ăn cơm xong xuôi quên chia phần cho mấy chú chó. Lúc Quý Kiến Quân mới xắn tay áo, bắt đầu công cuộc cá viên chiên.
Tô Đan Hồng thì trở về phòng, tranh thủ lúc con trai còn say giấc, cô lấy khung thêu và bắt đầu thêu thùa.
Bây giờ cô việc trong khi thằng bé đang ngủ, nếu thì cô sẽ dỗ dành con, hẳn là sẽ mất tập trung. Vốn dĩ cô thêu xong một bộ , nhưng trời rét mướt thế , cô thể thêm một chiếc nữa cho Quý Kiến Quân. Cuối năm sắp đến nơi mà cô mới thành một phần ba, với đà , e rằng Giêng mới thể thêu xong. Dù đang chuyên tâm thêu thùa, mùi thơm phức vẫn ngào ngạt lan tới. Lần , Quý Kiến Quân chuẩn đủ nguyên liệu: nào lá hẹ, gừng, chút tiêu, thêm mỡ lợn thơm lừng, món cá viên chiên lò quả là đủ cả sắc lẫn vị.
"Kiến Quân, thơm thế? Anh món gì ?" Tô Đan Hồng đến, nhịn hỏi.
"Cá viên chiên đây ," Quý Kiến Quân tươi, chỉ mấy viên cá chiên bên cạnh mà : "Em ăn thử xem , mới nếm một viên, mùi vị quả thực tuyệt!"
Tô Đan Hồng nuốt một ngụm nước bọt, cầm đũa gắp một viên lên nếm, : "Anh cho ớt ?" "Ừm, chỉ cho một chút thôi," Quý Kiến Quân chợt ngớ , bỗng sực nhớ , bây giờ vợ thể ăn cay !