Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 83: Cho Cá
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:21:34
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ừm, phát triển , sang năm chắc chắn sẽ bội thu.” Quý Kiến Văn .
Mấy ngày nay về nhà, ngày nào cũng chạy lên núi, chỉ giúp bố mấy việc vặt vãnh, mà còn để hàn huyên với ông cụ.
Vốn còn xót xa cho ba. Anh nghĩ, với tài năng của , nếu cứ ở trong quân ngũ, chắc chắn sẽ lập nhiều công trạng.
tính bằng trời tính, xảy cơ sự , chẳng còn cách nào khác ngoài việc rời quân đội.
Lúc đầu, Quý Kiến Văn nào , cũng chẳng ai báo tin cho . Mãi , khi gọi điện về hỏi thăm, mới vỡ lẽ, vườn cây ăn quả của ba thực sự khởi sắc.
Dẫu , trong lòng vẫn còn chút bán tín bán nghi. Ở thành phố Giang Thủy, ngoài giờ lên lớp, vẫn thường tranh thủ tìm kiếm công việc, chỉ mong thể giới thiệu cho ba một chân, để thanh niên tài giỏi cứ mãi thui chột ở chốn quê nhà.
Năm nay về, định bụng sẽ bàn với ba thành phố Giang Thủy mở một cửa hàng bán sủi cảo. Chẳng ba khéo tay món đó ? Cứ thử mở một tiệm nhỏ, dù chỉ là sống tạm bợ nơi đất khách, cũng còn hơn là chôn chân ở làng.
Thế mà, khi về đến nhà, lên núi xem tận mắt, Quý Kiến Văn mới hề dối. Vườn cây ăn quả của ba quả thực hồi sinh một cách kỳ diệu. Trong lòng vui mừng khôn xiết.
Có một vườn cây lớn như , chỉ cần cách chăm sóc và quản lý , chắc chắn sẽ hơn gấp bội thuở . Dân cư thành phố Giang Thủy đông đúc, nếu gửi hàng lên đó bán, hẳn là việc ăn sẽ tệ chút nào.
Nghe thấy đàn ông của hào hứng , Vân Lệ Lệ bĩu môi, lầm bầm: "Vui quá nhỉ, chuyện liên quan gì đến ." Cô , một khi Kiến Văn , thì tám, chín phần mười là sự việc khởi sắc thật .
Xem Tô Đan Hồng quả là lợi hại. Hồi Tết trực tiếp độc chiếm cả ngọn núi đó, giờ đây, những nhà khác đừng hòng mong lấy chút lợi lộc nào từ tay cô , càng chẳng nghĩ tới chuyện chia chác gì. Quý Kiến Văn cũng chẳng so đo gì với vợ ba. Anh bếp xin nước nóng, thấy đang pha gừng đường đỏ cho , liền : "Mẹ ơi, cần pha đặc biệt cho con ạ, con cũng lạnh ."
"Từ nhỏ con sợ lạnh, nên uống nhiều một chút cho ấm ." Mẹ Quý hiền, đưa ly cho . Quý Kiến Văn nhận lấy gừng, nhấp một ngụm, hài lòng : "Mẹ , cần lo lắng cho ba nữa , con thấy vườn cây ăn quả của thành công mỹ mãn !"
"Dù bên cũng nơi tiêu thụ, nhưng ở thành phố Giang Thủy con thạo hơn nhiều. Đến lúc đó, con giúp ba con tìm chỗ tiêu thụ nữa chứ, con?" Mẹ Quý . "Chuyện thì thành vấn đề . Mẹ cứ yên tâm, con chắc chắn sẽ giúp ba thật !" Quý Kiến Văn vội vàng đáp lời.
Mẹ Quý : "Có câu của con là yên lòng . Con đây lo lắng cho ba con đến mức nào , vết thương nó lớn thế, còn cái chân nữa, đường cứ khập khiễng, cứ sợ nó tàn phế."
Nhắc tới lúc thằng ba mới về, Quý thật sự buồn rầu. Đừng thấy ngoài mặt bà gì, nhưng trong lòng lúc nào cũng canh cánh lo lắng.
Những chuyện Quý Kiến Văn đều , khỏi ngạc nhiên : "Anh ba thương nghiêm trọng đến thế ? Vậy bây giờ để di chứng nguy hiểm tiềm ẩn nào ? Đã đến bệnh viện kiểm tra kỹ lưỡng ạ?"
"Hồi đầu nghiêm trọng lắm, lúc về bẹp giường cả mười ngày mới xuống . con cần lo lắng, chị dâu thứ ba của con chăm sóc con . Mỗi ngày bồi bổ cho một con gà, ngày nào cũng đổi đủ món cho ăn. Bị thương mà cứ như đang ở cữ , khi vết thương đỡ chừng bảy, tám phần, nó tăng lên mười mấy cân ." Mẹ Quý kể.
Nói thì , nhưng bây giờ, bà thật lòng cảm thấy cô con dâu thật bụng, hề hẹp hòi với con trai bà. Nhìn Kiến Quân bây giờ, cứ như từng gì, hề một chút di chứng nào. Điều chắc chắn là nhờ đây Đan Hồng tẩm bổ cho chu đáo.
Quý Kiến Văn : "Con cũng cảm thấy bây giờ chị dâu thứ ba đổi nhiều, giống dáng vẻ của ngày ." "Con còn xem thằng cháu trai bé bỏng của con. Con mà xem thì ngay, thằng bé trai vô cùng, ngoài cái mũi giống ba con, những nét khác đều giống chị dâu thứ ba của con hết đó." Mẹ Quý . "Vậy hôm nào con sang xem thử." Quý Kiến Văn gật đầu đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-83-cho-ca.html.]
Ngày hôm , Quý Kiến Văn bế con gái sang chơi. lúc Quý Kiến Quân sửa xong lưới đánh cá mang . Anh mới sửa xong gần đây, định bắt một ít cá về chả cá, cũng như thêm một món mâm cỗ ngày Tết.
"Kiến Văn, chú đến thật đúng lúc đó! Hai em sông thả lưới bắt ít cá !" Quý Kiến Quân hồ hởi rủ rê.
Quý Kiến Văn mỉm , : "Anh ba, cũng xem trời hôm nay lạnh cắt da cắt thịt thế , cá ở mà bắt? Hơn nữa, em là sang thăm cháu em cơ mà." "Đi về thăm cũng , chú cứ đưa Yên Nhi cho chị dâu trông một lát là ." Quý Kiến Quân . "Con nhóc nó sợ lạ lắm, em dẫn con bé về , đừng để lát nữa nó ồn ào lóc thằng cháu cũng theo." Quý Kiến Văn .
"Vậy cũng , chú , đợi chú." Quý Kiến Quân gật đầu. Quý Kiến Văn nhanh. Hai em bờ sông, Kiến Văn thấy trong tay ba còn cầm theo một chiếc ấm nước, tò mò hỏi: "Anh ba, cầm cái gì ?"
Quý Kiến Quân nhướng mày, : "Vũ khí bắt cá bí mật đó."
"Mồi cá ?" Quý Kiến Văn đoán. Đợi hai em thả lưới xong, Quý Kiến Văn liền thấy ba đang đổ nước xuống sông... Quý Kiến Văn: "..." Một năm gặp, ba việc càng ngày càng kỳ lạ. Anh còn tưởng trong ấm nước là mồi cá, ngờ đó là nước lã.
điều khiến thấy kỳ lạ hơn là, mà thật sự ít cá bơi lội qua , cứ như thấy đồ ăn ngon ...
"Anh ba, đây là chiêu trò gì , hiệu nghiệm đến thế?" Quý Kiến Văn trợn tròn hai mắt, thấp giọng hỏi, sợ đám cá hoảng sợ.
"Mồi cá ba chú chế đó, nhưng nghiền nát đem hòa nước." Quý Kiến Quân tủm tỉm.
Anh thể đây, rằng lén lút lấy trộm nước tưới hoa trong nhà kính của vợ để dùng cơ chứ?
Quý Kiến Văn cũng đoán là thế, vẻ mặt lộ rõ sự quả nhiên. Hai em chăm chú canh chừng ở một bên, thấy lượng đủ liền kéo lưới lên. Mẻ lưới thu chừng mười cân cá.
Trong đó đến bốn con nặng hơn hai cân, thêm mấy con từ một đến hai cân, còn đều nặng một cân. Ngoài những con cá nhỏ Quý Kiến Quân thả xuống, còn thì cho hết thùng nước.
Quý Kiến Văn vui vẻ, liên tục : "Anh Ba, thả thêm vài mẻ lưới nữa !"
"Trong hồ chẳng còn mấy con cá , thả nữa. Chỉ cần đủ để đổi bữa là ." Quý Kiến Quân .
Về đến nhà, liền bắt cho Kiến Văn hai con, mỗi con nặng chừng hai cân. Quý Kiến Văn cũng chẳng khách sáo với trai, xách cá về. Quý Kiến Quân thì đem biếu thím Dương ở nhà bên một con nặng chừng một cân.
"Ôi chao, con cá lớn thế ư?" Thím Dương vui vẻ, . "Cũng lớn mấy ạ, chỉ đủ cho hai bác đổi bữa thôi." Quý Kiến Quân đáp: "Phía khu nhà kính trồng hoa còn nhiều rau cần, nếu thím ăn món sủi cảo rau cần thì cứ sang đó hái một ít, đừng khách khí với nhà cháu nhé."
"Thím . Lát nữa thím sẽ hái một ít, về ngay món sủi cảo rau cần." Thím Dương .
"Dạ." Quý Kiến Quân gật đầu chào.