Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 8: Trổ Tài May Vá
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:09:14
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thị trấn gần đây quả thật một cửa hàng thêu. Bà từng ngang qua thấy, những vật phẩm bên trong đều tinh xảo, tựa như do các tiểu thư khuê các thời xưa tỉ mỉ thêu nên. Tô Đan Hồng cẩn thận đáp: "Cứ coi như con thử một chút ? Con âm thầm học hỏi lâu, chỉ sợ khéo sẽ chê , hôm nay mới dám ghé qua chỗ chị Hồng học hỏi thêm đó ạ." Lời khiến Quý mát cả ruột gan, nên dù trong lòng còn hoài nghi, bà vẫn bảo ông nhà . Chẳng cần cô con dâu phụ giúp gì cho gia đình , nhưng con dâu bà suy nghĩ tích cực như cũng là một điều . Dù cái khung thêu cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền. Ba Quý thì hỏi: "Con khung thêu cỡ nào?"
"Không cần quá lớn ạ, bằng mặt bàn là ." Tô Đan Hồng đáp, trong lòng cô cũng một cái khung thêu thật hoành tráng, nhưng cứ tạm thế , hẵng tính. "Chiều nay sẽ xong cho con." Ba Quý đồng ý, việc khung thêu đối với ông chỉ là chuyện vặt, trong nhà sẵn gỗ.
Tô Đan Hồng : "Không cần gấp ạ, khi nào ba rảnh thì cũng ."
Nói thôi chứ Ba Quý vẫn ghi nhớ lời . Đây là đầu tiên cô con dâu mở miệng giúp đỡ Kiến Quân, cho dù bán hàng , cũng đừng cô mất hứng vội.
Chờ Tô Đan Hồng ăn xong xuôi, ông bà Quý mới cầm đũa lên dùng bữa. Mẹ Quý ghé tai Ba Quý hỏi nhỏ: "Ông xem vợ thằng ba ? Mới ăn một tí bảo no ? Lại còn giảm cân?"
Trước đây lượng cơm nó ăn thể sánh ngang Kiến Quân, món gì ngon cũng giành ăn hết, giống như quỷ đói đầu thai. Vậy mà hôm nay, nó những mang theo hai món mặn đến, mà mới ăn ba gắp đũa dừng đũa ?
Ba Quý chuyện, chuyên tâm ăn cơm.
"Ông chừa chút cho với chứ."
Mẹ Quý thấy ông ăn ngừng tay, trứng gà với thịt heo cứ thế gắp đầy bát, bà lập tức thôi chuyện. Bấy lâu nay bà hề , vợ thằng ba bỏ tâm huyết đồ ăn ngon đến thế, mà còn chẳng hề keo kiệt với họ, cho ít trứng gà với thịt heo . Ba Quý ăn xong liền bắt tay khung thêu. Cái khung thêu đơn giản, nhưng Ba Quý gì cũng theo đuổi sự hảo, nên cũng tốn một chút thời gian.
Làm xong, Mẹ Quý liền mang khung thêu đưa cho Tô Đan Hồng. Vừa Mẹ Quý tối nay sẽ bánh nướng áp chảo, Tô Đan Hồng liền rang thật nhiều đậu phộng đưa bà. Mẹ Quý đồng ý, cũng vội về.
Tô Đan Hồng bà đây là xem thử thật sự thêu một đóa hoa , cô cũng chẳng nhiều lời, chỉ đem tấm vải thêu và chỉ màu chị Hồng đưa cho .
Đặc biệt là những cuộn chỉ thêu với màu sắc đa dạng, khiến Mẹ Quý hoa cả mắt. Vậy mà Tô Đan Hồng sắp xếp đấy, đó xếp bằng sập bắt đầu thêu.
Mẹ Quý nàng cẩn thận từng đường kim mũi chỉ, dám lên tiếng quấy rầy, thậm chí vô thức thở nhẹ. Không chứ, vợ thằng ba khung thêu trông cũng dáng đó chứ!
Thêu một hồi, Tô Đan Hồng quên cả thời gian. Cô đang thêu bức tranh hai con hạc tiên chúc thọ. Hai giờ , hai con hạc hiện sống động như thật khiến Mẹ Quý ngây ngốc.
"Đan Hồng, con thật sự thêu đó ?" Mẹ Quý hai con hạc, vẻ mặt kinh ngạc , từng con, là công phu lắm !
Bà thế nhưng phát hiện con dâu bản lĩnh như !
"Con cũng thấm . Vẫn còn cần nỗ lực hơn nữa, việc học là cả một đời mà." Tô Đan Hồng xoa xoa cổ, khiêm tốn đáp. Mẹ Quý trong lòng cũng đồng tình với những lời Tô Đan Hồng . Xem mấy ngày nay con dâu bà thật sự đổi, càng càng thuận mắt hơn.
Mẹ Quý nán một lúc, liền : "Vậy con tiếp , về đây."
"Con tiễn ." Tô Đan Hồng vội vàng dậy, đó tiễn Mẹ Quý đến cửa.
Về đến nhà mà Mẹ Quý vẫn phục hồi tinh thần. Hiện tại cô con dâu hiểu chuyện đến thế ? Trong hình mập mạp , thấp thoáng bóng dáng của một tiểu thư khuê các?
Bà trở về đúng lúc Ba Quý đang mộc. Ông nhận đóng một cái tủ, đang đến phần ngăn tủ.
"Vợ thằng ba thích cái khung thêu ?" Ba Quý liếc bà nhà một cái, thấy vẻ mặt kinh ngạc của bà liền hỏi.
Mẹ Quý phục hồi tinh thần, cũng hăng hái hẳn lên, : "Ông thể tưởng tượng ! Vợ thằng ba giỏi lắm đó!" Bà còn giơ ngón tay cái lên mà tấm tắc.
Ba Quý thấy bà nhà hớn hở như liền : "Thật sự thêu hồn ?"
"Chứ còn gì nữa! Ông chứng kiến cái cảnh nó thêu hai con hạc tiên , sống động cực kỳ, giống y như thật ! Từng đường kim mũi chỉ, tận mắt nó thêu đó!" Mẹ Quý quả quyết .
Ba Quý gật gật đầu, tiếp tục việc.
Mẹ Quý vẫn cứ hồ hởi : "Ông nó ơi, chừng vợ thằng ba thật sự thể dựa cái tài mà kiếm tiền đó."
"Đây là chuyện của bọn trẻ, bà cũng đừng quản gì." Ba Quý với bà.
"Quản cái gì mà quản? quản cũng chẳng chứ!" Mẹ Quý tức giận . Bà cũng định xen chỉ bảo, nhưng cô con dâu bà khéo thế cơ mà? Chỉ thêu thì nhiều màu quá chừng, từng đường kim mũi chỉ đều phức tạp, bà liền hoa cả mắt, cả một tiếng cũng học gì.
Ba Quý chuyên tâm bận việc của . Mẹ Quý nghĩ nghĩ, đem chuyện Tô Đan Hồng tiễn bà cửa kể thêm một : "Ông xem, vợ thằng ba bây giờ tính cách cũng đổi ?"
Nếu vẫn là hình dáng đó, bà sẽ cho rằng thứ gì bám nó?
Ba Quý ngẩng đầu lên : "Thay đổi thì bà hài lòng ? Có thể cùng Kiến Quân sống vui vẻ là , quan tâm nhiều gì?"
Mẹ Quý đáp: "Làm gì chuyện ưng? lòng lắm chứ! Nó mà cứ thế , đến lúc đó sẽ đích hầu hạ nó lúc ở cữ!"
Ba Quý : "Bà mà chăm nó ở cữ, gia đình thằng cả sẽ sinh lòng oán trách bà đó. Lúc con dâu cả sinh con trai, bà cũng qua chăm nó ."
"Sao thể so bì chứ, thầy bói , vợ thằng ba mệnh phú quý hơn , tương lai thể sinh cho một thằng cháu sinh viên!" Mẹ Quý giờ đây bắt đầu tin sái cổ lời ông thầy bói đoán mệnh ba năm .
Năm đó vì tin lời đoán mệnh con gái nhà họ Tô mệnh cách cực , bà mới cắn răng bỏ ít sính lễ cưới về cho Kiến Quân.
cưới về là loại thế nào?
Ba ngày cãi một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn, suốt ba năm trời, bà đều vợ thằng ba chọc cho tức điên , bủn xỉn, vắt cổ chày nước, càng đừng giống lời đoán mệnh, tương lai hai vợ chồng họ nhà thằng ba đón về ở cùng mà hiếu kính.
Ba Quý lúc cũng qua, những mặt khác ông đều để tâm, duy chỉ việc vợ thằng ba thể sinh cháu trai sinh viên, ông liền động lòng.
Toàn nhà họ Quý, ai là sinh viên, thằng tư đang dạy ở thành phố Giang Thủy, năm đó cũng mới nghiệp cao trung. Nếu thể sinh một đứa cháu sinh viên, cũng coi như tổ tiên an hương khói. Người đang ở nhà, tay thoăn thoắt thêu bức hạc Tô Đan Hồng vẫn bản mang trong trọng trách lớn lao đó. Mấy ngày , cô thêu xong bức tiên hạc.
Chương 9. Song Long Hí Châu
Mới mấy ngày thêu xong bức tiên hạc mừng thọ, Chân Miêu Hồng khiếp sợ mặt. "Em rảnh rỗi việc gì , liền nghĩ thêu xong bức chị Hồng đưa càng sớm càng , đưa chị Hồng xem qua, nếu chỗ nào , cũng thể sửa ." Tô Đan Hồng . "Không , Đan Hồng, em thêu quá chứ!" Chân Miêu Hồng cầm trong tay bức tiên hạc chúc thọ phi thường sống động, liên tục . Hồi chị cũng chứng kiến qua tốc độ thêu chim hoàng oanh của Tô Đan Hồng. Tô Đan Hồng khẽ mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-8-tro-tai-may-va.html.]
"Em gái, chị cũng thật với em, bức thêu em đem ngoài bán, đại khái thể bán giá 500 đồng, nhưng chị chỉ thể thu mua với giá 300 đồng, em chịu ?” Chân Miêu Hồng hồi phục tinh thần, cô .
Thêu phẩm cao cấp nhường thập phần khó , chị ngành lâu như thấy mấy bức , kể cô còn dùng đến chất liệu thêu thượng hạng, nếu đổi sang chất liệu thêu tuyệt hảo, thành phẩm chắc chắn sẽ ở đẳng cấp khác!
thêu phẩm như bình thường mua nổi, chị đầu mối buôn bán riêng, còn mang ngoài tỉnh thành.
"Chị Hồng thấy hợp lí là ." Tô Đan Hồng gật đầu. 300 đồng, cũng tính là ít, so với cô dự kiến còn hơn 100 đồng, cô nghĩ cao nhất là 200. Hơn nữa, 200 đồng ở nơi , quy đời của cô đại khái là 2 lượng bạc. Ở gia đình đại phú đại quý, chút tiền chẳng bõ bèn gì, nhưng gia cảnh bình thường, hai lượng bạc đủ để gia đình 5 trang trải một năm.
Chưa xa, tiền tiết kiệm trong nhà họ Quý tích góp ba năm mới hơn 300 đồng thôi ?
Đây là dựa việc mỗi tháng Quý Kiến Quân đều gửi tiền về đều đặn. Cô thể thông tình đạt lý như , Chân Miêu Hồng cũng vui vẻ, lập tức lấy 300 đồng đưa cho cô: "Đan Hồng, em đếm ."
"Được." Tô Đan Hồng gật đầu. Đối với bản đầu tiên kiếm 300 đồng tiền, Tô Đan Hồng trong lòng vui như mở cờ. Thanh toán tiền xong, Chân Miêu Hồng cô chờ một chút, liền đem bức thêu tiên hạc mừng thọ cất mang một bộ chất liệu thêu mới.
Tô Đan Hồng sờ sờ mặt thêu, gật đầu : "Không tệ." nhưng chỉ thôi, nếu so sánh với chất liệu thêu đời vẫn là kém một chút, bất quá vẫn .
Thấy cô lòng, Chân Miêu Hồng : "Em gái, em tính thêu cái gì?"
Tô Đan Hồng khổ thêu lớn nhỏ, : "Thêu một bức song long hí châu ."
Chân Miêu Hồng đôi mắt tỏa sáng: "Song long hí châu dễ thêu , em chắc chắn chứ?"
Tô Đan Hồng gật gật đầu: "Khó thêu, nên em cần nhiều thời gian hơn với cả giá thêu cũng sẽ cao hơn chút."
Chân Miêu Hồng thấy cô thật sự thêu song long hí châu, lập tức : "Em cứ thêu , giá cả em cứ yên tâm, chị đảm bảo em thiệt !"
Tô Đan Hồng đồng ý.
Đem chất liệu thêu bỏ túi mang , tiện thể ghé tiệm bách hóa, cô tới tìm chị bán vải mua hai tấm. Trong nhà cửa sổ lọt gió, trời thì ngày càng lạnh, cô mang về che cửa sổ cho kín.
Dưới sự giới thiệu của chị bán vải, cô ghé sang tiệm kế bên mua mấy hộp kem bảo vệ da cùng dầu ngao giá hợp lý. Mùa đông thể dùng, mặt cô bôi cái gì để dưỡng hết, quả thật khó coi mà.
Mua đồ chăm sóc da xong, một ít còn là thức ăn.
Túi lớn túi nhỏ xách tay, nhưng đừng đồ vật nhiều mà nhầm, kỳ thật tiêu đến mười đồng, cũng là kem dưỡng da cùng dầu ngao tốn nhiều, bằng còn tới mức đó. Tô Đan Hồng xách tất cả về nhà, Tô đại tiểu thư một nữa thán phục thể , xen lẫn đó là sự tự hào.
Thật là chịu giày vò a, khó trách Quý Kiến Quân lăn qua lăn mấy hiệp mà cô còn ngất .
Tô đại tiểu thư ngượng ngùng nghĩ.
Về đến nhà, Tô Đan Hồng cầm một cân thịt heo, một cây sườn heo, còn một hộp kem dưỡng da cùng một hộp dầu ngao tới nhà ông bà Quý.
"Ba, , hai đều ở nhà." Cổng đóng, liền thấy họ trong sân, Tô Đan Hồng .
"Đan Hồng tới đó ? Mau ." Mẹ Quý hô, thấy cô mang theo đồ, : "Sao tới còn mang nhiều thịt heo như ?" "Con thêu xong tiên hạc mừng thọ, đưa cho chị Hồng ." Tô Đan Hồng thẹn thùng . "Cô lòng ?" Mẹ Quý vội hỏi.
"Dạ, cháu kiếm một trăm đồng." Tô Đan Hồng, tuy còn thiếu kinh nghiệm sống ở thời đại , nhưng nàng từng dặn dò rằng của nên khoe ngoài. Khoản một trăm đồng chẳng ít ỏi gì, cả nhà khi lụng quần quật cả năm cũng khó mà gom góp chừng đó. Nàng ngốc mà rêu rao lung tung.
Dẫu , một trăm đồng cũng là một tiền lớn.
Ông Quý ngừng tay đục đẽo. Cụ tủ gỗ cho , trừ tiền vốn liếng vật liệu, cũng chỉ kiếm độ bốn, năm đồng.
Bốn, năm đồng cũng tệ, chẳng qua là mấy năm nay giá cả leo thang, chứ ngày thu mấy hào là mừng lắm . Loảng xoảng!
Phùng Phương Phương đang dắt thằng Hầu Oa Tử ngang qua cửa. Nàng vốn định dắt con sang xem liệu ông bà cụ món gì ngon , ai dè tin tức động trời, khiến chiếc thau giặt đồ tay rơi loảng xoảng xuống đất.
Vơ vội quần áo vương vãi, Phùng Phương Phương kéo xềnh xệch thằng bé Hầu Oa Tử trong, Tô Đan Hồng mà hỏi dồn: "Thím ba, cô kiếm một trăm đồng ư? Cô gì mà kiếm tiền lớn như ?"
"Chị dâu cả." Tô Đan Hồng nàng một lượt, khẽ gật đầu rụt rè.
"Vợ thằng cả, con sang đây?" Mẹ Quý sực tỉnh, hỏi.
Phùng Phương Phương nhét quần áo thau: "Dạ thưa , con định mang Hầu Oa Tử sang nhờ trông nom hộ, con giặt đồ ạ."
"Vậy con cứ giặt , Hầu Oa Tử ở đây giữ cho." Mẹ Quý gật đầu .
"Mẹ ơi, con thím ba kiếm một trăm đồng là ạ? Có chuyện như giúp con cùng với? Thằng Hầu Oa Tử nhà con còn học đại học nữa chứ!" Phùng Phương Phương, hiểu rõ tâm tư của ông bà cụ, vẻ vô hại mà thốt lời. Ông Quý nhíu mày.
"Chuyện ..." Mẹ Quý chút do dự, liếc về phía Tô Đan Hồng : "Việc con hỏi Đan Hồng ."
"Thím ba, với thím đều là con dâu trong nhà họ Quý, lẽ nào nên giúp đỡ lẫn ?" Phùng Phương Phương với ánh mắt sáng rực thẳng Tô Đan Hồng.
Một trăm đồng! Tô Đan Hồng, cái loại như cô mà cũng thể kiếm một trăm đồng, thì chị cũng ! "Em là thêu thùa kiếm tiền, nếu chị thì thể lên thị trấn mua mấy mẫu thêu về mà ." Tô Đan Hồng ung dung đáp. Tuy quan hệ chị em dâu chẳng , nhưng xét cho cùng cũng chỉ là chuyện vặt vãnh. Nếu thể chỉ cho nàng chút đỉnh, cũng chẳng . Quả nhiên, nàng , sắc mặt ông bà Quý giãn trông thấy.
Phùng Phương Phương vẻ mặt đầy hoài nghi: "Thím lừa đấy chứ? Thêu thùa kiếm tiền ư? Cô mà ? nhớ thím ngay cả đan áo len còn thạo mà!"
Tô Đan Hồng ngờ nàng điều đến , gương mặt khỏi đỏ bừng, nàng trầm giọng : "Chị dâu, chuyện qua bao lâu , chị vẫn còn dùng ánh mắt cũ mà ?" Nàng thản nhiên tiếp: "Chị nếu tin thì thể hỏi , tận mắt thấy thêu đấy."
"Vợ thằng cả, Đan Hồng chịu khó mách nước cho con cách kiếm tiền , con học thêu thì cứ học , đừng nghi thần nghi quỷ nữa." Mẹ Quý xen .
Phùng Phương Phương trong lòng vẫn còn hoài nghi. Không nàng tin lời chồng, mà là kể từ khi chú ba nhập ngũ, chồng nàng vẫn luôn Tô Đan Hồng bằng ánh mắt đầy dò xét.