Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 65: Tên và tên mụ

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:13:07
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quý Kiến Quân bưng cháo đây cho cô, mặc dù chỉ là cháo thanh đạm, nhưng Tô Đan Hồng vẫn ăn phần ngấu nghiến, bởi vì cô thật sự quá đói bụng.

Sinh nở tiêu hao hết sức lực của cô, đó cô cũng ăn gì mà ngủ lâu như thế, bụng cô đói cồn cào chịu .

Sau khi ăn xong hai bát cháo loãng, lúc Tô Đan Hồng mới cảm thấy ấm lòng mỹ mãn. Cô đặt chén đũa xuống, ngẩng đầu chồng, hỏi: "Kiến Quân , nghĩ cái tên nào cho thằng bé nhà ?”

Quý Kiến Quân thu dọn bát đũa, hiền: "Anh vẫn nghĩ em."

"Em một cái tên đấy, thử ?” Nghe , Tô Đan Hồng nhướng mày, tinh nghịch .

"Em xem nào." Nhìn vẻ mặt chút tự mãn của vợ, trong lòng Quý Kiến Quân buồn , nhưng ngoài mặt vẫn gật đầu chiều ý.

Thật trong lòng Quý Kiến Quân cũng vài cái tên chứ. Con sắp chào đời, thể nghĩ đến chuyện đặt tên cho đứa con đầu lòng của .

Anh gọi là Thiên Tứ, Quý Thiên Tứ. Cái tên nghĩa là đứa con trời cao ban tặng cho , nên thấy nó tai. Ngoài , còn nghĩ đến Gia Bảo, Gia Phúc. nếu vợ cũng ý, thì cứ theo ý vợ là . "Con tên là Quý." Tô Đan Hồng .

"Quý Nhân ?" Quý Kiến Quân sửng sốt, chợt cũng gật đầu: "Chữ 'Nhân' cũng , ý là nhân từ, nhân ái."

Mặc dù thấy cái tên đặc biệt ho lắm, nhưng vợ thích là .

Tô Đan Hồng thì dở dở : "Không chữ 'nhân' .”

Cô đưa ngón tay lên lòng bàn tay , : "Chữ là 'Quý' cơ, là phúc khí, ý là con trai em quý giá như vàng bạc ."

Quý Kiến Quân sửng sốt, chợt : "À , là chữ 'Quý'. Vậy còn tên mụ thì em?”

"Tên mụ thì cứ gọi là Nhân Nhân ." Tô Đan Hồng tủm tỉm .

Quý Kiến Quân nhíu mày: "Nghe vẻ điệu đà quá em?"

Mặc dù cũng yêu thương con trai lắm, nhưng tên mụ gọi Nhân Nhân hình như nam tính cho lắm .

"Cũng chỉ là gọi lúc còn bé thôi mà. Lớn lên thì gọi tên khai sinh, gì mà điệu đà điệu đà chứ." Tô Đan Hồng chốt hạ một câu cho bàn cãi thêm.

Cô ngược chẳng theo cái thói quen đặt cho con mấy cái tên xí như , là tên thì dễ nuôi con, chuyện đó. Giống như thằng Hầu, bé Tám, bé Chín gì đó, cô nhất định chịu gọi con trai con gái bằng mấy cái tên .

Mặc dù Quý Kiến Quân cảm thấy tên mụ điệu đà thật, nhưng vì vợ ưng , nên cũng chẳng còn ý kiến gì. Thế là cả tên khai sinh là Quý và tên mụ là Nhân Nhân đều định đoạt.

Những ngày tiếp theo là những ngày tháng Tô Đan Hồng cữ.

Ngày , đẻ của cô từng mời kinh nghiệm đến nhà, bảo là học hỏi về kinh nghiệm sản phụ khoa, cũng đến những kiến thức về việc ở cữ của phụ nữ. Quả thật, việc cữ hề dễ dàng, cũng chẳng tiện lợi chút nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-65-ten-va-ten-mu.html.]

Đặc biệt là ba ngày đầu tiên, sản dịch vẫn đẩy hết, đồ ăn cũng đặc biệt thanh đạm. Vì là con đầu lòng, sữa về cũng muộn, mãi cho đến ngày thứ ba, thằng bé Nhân Nhân mới b.ú sữa thỏa thuê. Ba ngày đó, Nhân Nhân dùng sữa bột.

Nhờ nước suối Linh Tuyền, cơ thể Tô Đan Hồng hồi phục nhanh đến lạ. Chỉ trong vòng ba ngày, bộ sản dịch tống hết sạch, hơn nữa sữa cũng về dồi dào, nên Quý liền bắt đầu hầm gà tẩm bổ cho cô.

Mặc dù vẫn thể bỏ thêm muối, nhưng canh gà vẫn thơm ngon. Hơn nữa, thằng bé Nhân Nhân tuy nhỏ con nhưng ăn uống khỏe, động một tí là đòi bú, nên Tô Đan Hồng dù sợ béo cũng đành nhắm mắt bóp mũi nuốt hết. Cũng nhờ Quý chăm sóc chu đáo tinh tế, nên sữa của Tô Đan Hồng lúc nào cũng dồi dào. Chuyện Tô Đan Hồng sinh một con trai mập mạp, cả cái xóm nhỏ ai cũng tin. Phùng Phương Phương và Quý Mẫn Đan cũng đều ghé qua thăm nom.

Đặc biệt là Phùng Phương Phương, chị còn chủ động ngỏ ý chăm sóc cô trong tháng cữ, chồng cô cũng chẳng ngăn cản. Còn Quý Mẫn Đan thì bày tỏ ý đến, chồng cô cũng nhắc nhở ép uổng. Bà quan niệm, ai đến thì bà cấm, thì bà cũng chẳng cưỡng cầu.

Phùng Phương Phương đến đây lo cơm nước cho cô mấy ngày liền. Thằng Hầu cứ tấm tắc khen, ước gì ngày nào cũng ăn cơm nhà chú ba là sướng nhất đời! Ở nhà nó gì mà như thế, cả tuần mà bữa thịt là mừng rớt nước mắt .

Đâu chỉ thằng Hầu nghĩ , ngay cả Quý Kiến Quốc cũng ao ước giá mà Phương Phương cứ ở đó mà giúp đỡ. Mỗi ngày chị đều thể mang về cho một bát thức ăn đầy đặn, nào là thịt, nào là rau, mùi vị thơm ngon khỏi .

Hay tin, Quý Mẫn Đan tìm đến chỗ Phùng Phương Phương hỏi vặn: "Chị dâu, chuyện ? Sao chị còn hầu hạ, để cho cái con bé đó rung đùi hưởng thụ cữ ? Bộ nó là tiểu thư khuê các từ khi nào thế?"

Ngày sinh nở, tự lo liệu. Mẹ chồng cô cũng chỉ xách qua một rổ trứng gà với hai con gà mái, chẳng thêm bất cứ thứ gì khác.

Phùng Phương Phương vốn dĩ chẳng hiểu nổi cái tính cách của cô . Giờ thì chị hiểu rõ , vẫn nên qua gần gũi với Đan Hồng thì hơn. Cả hai nhà đều sinh con trai, địa vị chẳng khác là bao. Còn Quý Mẫn Đan thì sinh hai cô con gái, dù con gái tri kỷ đến mấy, nhưng ở cái vùng nông thôn , mà sánh với con trai cho .

Chị và Đan Hồng cũng nhiều chuyện hợp gu để mà thủ thỉ, chứ với Quý Mẫn Đan thì chẳng ho để mà trò chuyện.

Hơn nữa, chị còn lo lắng Quý Mẫn Đan sẽ đến đây giành mất công chăm sóc của nữa chứ. Cả một tháng chăm sóc , mỗi ngày chị thịt cá tẩm bổ, thằng Hầu cũng ăn thêm một quả trứng trần nước sôi mỗi bữa, chị tình nguyện hầu hạ bao nhiêu cũng !

Chỉ ứng phó qua loa với Quý Mẫn Đan vài câu, Phùng Phương Phương tất tả tiếp tục công việc. Chị cầm mớ quần áo giặt xong từ chậu, mang dây phơi nắng. Đồ đều vắt khô nước gần hết, phơi một lát là khô ngay.

Quý Mẫn Đan hậm hực , bụng bảo : "Chẳng qua là may mắn sinh con trai thôi mà, vẻ gì chứ!"

Phùng Phương Phương liếc bóng lưng cô , bĩu môi, cũng chẳng để ý nhiều. Chị thầm nghĩ, về tránh xa Quý Mẫn Đan mới .

Phơi tã xong, chị bưng bát canh giò heo nghi ngút khói phòng. Mùi nước canh nồng đậm, béo ngậy tỏa , thật bổ dưỡng ! Tô Đan Hồng gắp miếng giò heo, : "Giò heo để cho thằng Hầu tử ăn , nó thích món lắm, đến chơi chỗ em còn gặm liền hai cái cơ."

"Thằng nhóc đúng là một đứa ham ăn, cái gì cũng thích. Đan Hồng em cứ mặc kệ nó, ăn . Em còn đang cần sữa cho con b.ú đấy." Phùng Phương Phương vội vàng .

Mấy hôm nay chị chăm nom Đan Hồng ở cữ, nhà chị cũng nhờ ít. Bữa nào cũng thịt cá ê hề cứ như Tết đến, dẫu giò heo hấp dẫn thật đấy, nhưng chị cũng chẳng dám tham lam quá mức. "Mỗi ngày em đều ăn canh, đủ sữa chứ? Kiến Quân mua sữa bột về còn đầy đấy mà." Tô Đan Hồng , tiếp: "Bữa nào cũng là canh, dù đổi món liên tục thì em cũng ngán đến tận cổ ."

Đó là lời thật lòng.

Phùng Phương Phương gật gù, ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ: "Em ở cữ đúng là sướng như tiên. Hồi chị ở cữ điều kiện như em bây giờ, nhưng mà chị cũng tài thêu thùa khéo léo như em ."

Những lời của Phương Phương cũng đúng là khiến cảm thấy thoải mái, thấu tình đạt lý. Tô Đan Hồng dựa cuộc sống sung túc như bây giờ? Chính là bởi vì cô tự kiếm tiền, thậm chí còn giỏi giang hơn cả mấy đàn ông khỏe mạnh ngoài công nữa là. Có bao nhiêu tài năng, thì sẽ hưởng bấy nhiêu phúc lộc, nên ngoài cũng chẳng ghen ghét nổi.

Hơn nữa, Quý cũng thường xuyên đến đây thăm nom Đan Hồng trong tháng ở cữ. Phùng Phương Phương chẳng câu nào với bà , bởi chị một năm nay, món gì ngon vật lạ, Đan Hồng đều quên gửi biếu bố Quý. Dù chị , nhưng chuyện đều thấy hết. Hiếu thảo như thế, thì Quý đến đây chăm sóc ở cữ cũng là lẽ đương nhiên thôi, gì mà chứ?

Loading...