Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 64: Mệt mỏi

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:13:06
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Quý khó nén nổi vui mừng, giọng bà là đầu tiên truyền ngoài.

Quý Kiến Quân ở ngoài cửa thấy một tiếng giống như tiếng của trẻ con, trong lòng là cảm giác gì, trong lúc nhất thời, ngẩn . Chờ hồn , lập tức sốt ruột : "Vợ ơi, vợ ơi, em ?"

"Đã với con và con của con đều bình an, bảo con nhỏ chút!" Mẹ Quý tức giận .

Đã thu dọn xong xuôi, cho nên bà ngoài mở cửa cho trong. Thân là quân nhân, Quý Kiến Quân vẫn ngửi mùi m.á.u tươi đầu tiên. Anh lập tức đến mép giường Tô Đan Hồng.

Đôi mắt Tô Đan Hồng lấp lánh. Thời điểm sinh con cực kỳ vất vả, nhưng mà bây giờ sinh xong , cô phát hiện cơ thể tràn đầy sức lực lạ thường, cứ như thể sinh nở chẳng hao tổn chút nào, thậm chí thể vượt cạn thêm một nữa!

"Vợ!" Quý Kiến Quân mép giường, vẻ mặt áy náy cô.

"Em vấn đề gì, mau con ." Tô Đan Hồng . Nhìn chồng với vẻ mặt lo lắng đến , trong lòng cô buồn . Làm cô là sinh con nhưng ngược càng vất vả hơn.

Thím Cố bế đứa nhỏ đến đây, vẻ mặt bà đầy ý : "Kiến Quân, cháu mau xem thằng cu bụ bẫm mà vợ cháu sinh cho cháu đây ! Ai da, thím đỡ đẻ cho bao nhiêu , thấy đứa trẻ nào mới lọt lòng lớn, còn kháu khỉnh trai như thế !"

Những lời bà khen cũng phù phiếm mà đúng thực tế. Nhìn thằng bé mà xem, hề giống mới sinh một chút nào. Đôi mắt to tròn sáng long lanh, trông kháu khỉnh vô cùng. Dù làn da bé đỏ hồng nhưng chẳng hề nhăn nheo chút nào. Thường thì con nít mới sinh ai cũng đỏ gay đỏ gắt, da nhăn nheo như khỉ con, mà thằng bé chỉ ửng hồng phớt.

Hơn nữa, da càng hồng hào thì lớn lên càng trắng trẻo mịn màng.

Mẹ Quý cũng vẻ mặt tươi , bà đón lấy cháu nhỏ, càng càng yêu: "Cháu trai ngoan của bà nội nha, thể nhẫn nại đấy, tương lai là đại học!" Sau đó bà ôm cho con trai bà, : "Kiến Quân, đến đây, bế một cái, đây là con trai của con."

Quý Kiến Quân cũng là một trai, còn em trai em gái. Khi Quý Kiến Văn, cũng lớn lắm nên ôm, nhưng khi Quý Vân Vân sinh , lớn, cũng bế một ít, cho nên đối với chuyện bế trẻ sơ sinh, Quý Kiến Quân vẫn thể.

mà đối với ôm con trai của chính , Quý Kiến Quân vẫn khẩn trương.

Nhìn thằng bé bé xíu một cục như , sợ tay dùng lực mạnh một chút sẽ đụng con.

"Không cần lo lắng như ." Mẹ Quý .

Quý Kiến Quân nhận lấy đứa bé thật cẩn thận, cử chỉ nghiêm túc hệt như khi tiếp nhận một trọng trách quan trọng từ cấp .

Đến khi ôm cục tròn nho nhỏ ấm mềm lòng, khối tim chai sạn thường ngày của , lúc bỗng mềm nhũn ngờ.

Anh ôm con trai ngây ngô một lúc, vội vàng ôm đến cạnh vợ, sốt sắng bảo: “Vợ ơi, em xem , đây là con trai đấy, nó giống em như đúc!”

Tô Đan Hồng khẽ , nhưng lúc cô cảm thấy khó thở, sự mệt mỏi như cơn thủy triều ập đến, dâng trào khắp cơ thể.

“Đôi mắt của thằng bé giống Đan Hồng, nhưng cái mũi thì y chang Kiến Quân, cái miệng cũng giống con nữa.” Mẹ Quý tủm tỉm .

Thím Cố thấy Tô Đan Hồng quá đỗi mệt mỏi, bèn lên tiếng: “Trước tiên cứ để Đan Hồng nghỉ ngơi .”

Mẹ Quý thấy cũng vội gật đầu. Bà tiễn thím Cố cửa , lấy phong bao lì xì mà Tô Đan Hồng chuẩn từ sớm , đưa cho thím Cố.

“Bà khách sáo với gì chứ?” Thím Cố .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-64-met-moi.html.]

“Đâu bao nhiêu, chỉ là chút lộc vui mừng thôi mà, vả đây là vợ Kiến Quân dặn đưa cho bà, bà cứ nhận lấy cho cô vui.” Mẹ Quý cứ kiên quyết nhét phong bao tay bà. Trong đó năm đồng tiền, quá nhiều nhưng cũng chẳng hề ít ỏi.

Thím Cố lúc thêm gì nữa, bà cầm phong bao lì xì, ha hả về.

Mẹ Quý tiễn đến cửa, lúc bà mới , bên ngoài cửa với Quý Kiến Quân: “Kiến Quân, giờ Đan Hồng đang mệt, con bảo con bé nghỉ ngơi nhiều một chút. Mẹ về nấu cơm cho cha con , đợi lát nữa tiện đường đây nấu ít đồ ăn tẩm bổ cho Đan Hồng.”

Tô Đan Hồng sinh cho bà một đứa cháu trai mập mạp, điều khiến Mẹ Quý – mong chờ cháu trai bấy lâu – khỏi là cao hứng cỡ nào. Bà vui vẻ nhận việc chăm sóc vợ thằng ba ở cữ.

“Vâng ạ.” Quý Kiến Quân đáp lời. Mẹ Quý về, Quý Kiến Quân cũng đặt thằng bé đang ngủ say xuống bên cạnh vợ, đó rửa mặt.

Anh nhân lúc vợ và con trai đang ngủ, tiên xong việc cá nhân của .

Ra ngoài đánh răng rửa mặt xong, bếp một chén sủi cảo cho bản . Trong nhà vẫn luôn hoành thánh để sẵn trong tủ lạnh, tiện lợi. Chỉ cần lấy một ít nấu là .

Sau khi nấu xong sủi cảo, ăn vội vã bỏ hết đống quần áo dùng trong tối hôm qua máy giặt, giặt sạch.

Sau đó quét dọn nhà cửa một lượt, đang bận rộn một nửa thì thím Dương ở nhà bên cạnh xách theo một rổ trứng gà lớn đến.

“Thím, thím đến .” Quý Kiến Quân đón.

“Vừa mới cháu vài câu, mới tối qua Đan Hồng sinh một thằng bé mập mạp. Thím đến đây thăm, trứng gà cháu cứ cất .” Thím Dương . Bà cũng tin lập tức mang trứng gà đến.

“Vâng ạ.” Quý Kiến Quân cũng khách sáo với bà , hai nhà vẫn luôn qua thiết.

Thím Dương dặn dò: “Hai ba tháng đầu tiên cần ăn thanh đạm một chút, chờ sữa đến lúc đó cần ăn canh gà, cháu hâm cho con bé…”

Những điều Quý Kiến Quân đều học hỏi kinh nghiệm từ Quý, nhưng dù cũng ngại lắng thêm chút nữa. Thím Dương thấy chăm chú thêm với ít, ví dụ như phụ nữ quan trọng nhất là trong tháng ở cữ , tuyệt đối cảm lạnh, nhất định đủ tháng, nếu sẽ để bệnh tật về .

Quý Kiến Quân liền vô cùng trịnh trọng gật đầu. Thím Dương lải nhải ít, cuối cùng mới kết : “Cho dù cơ thể khó chịu, thì giữa buổi cứ dùng khăn lông ẩm lau qua một chút cho con bé là , cũng vấn đề gì lớn .”

Quý Kiến Quân đều nhất nhất đồng ý. Thím Dương thêm: “Nếu cháu cần giúp đỡ, cứ qua gọi thím một tiếng, mỗi ngày thím đều ở nhà.”

“Cảm ơn thím.” Quý Kiến Quân gật đầu, tiễn thím ngoài, về trong phòng phơi đống quần áo giặt sạch sẽ , dặn dò Đại Hắc: “Trông chừng cửa cho nhé.”

“Ngao ô.” Đại Hắc kêu lên một tiếng.

Quý Kiến Quân trong phòng, con và vợ của còn đang say giấc.

Thằng bé ngủ một giấc thức giấc, quấy vì cái tã ướt sũng. Quý Kiến Quân tuy bối rối luống cuống, nhưng vẫn cẩn thận tã cho con, đó kiên nhẫn vỗ về, ru cho thằng bé ngủ tiếp.

Trong lúc đó, vợ của ngủ cực kỳ sâu, nhưng sắc mặt cô đỏ bừng, trạng thái vẫn .

Tô Đan Hồng cũng cảm thấy bản cô ngủ một giấc đến mê man trời đất, khi tỉnh dậy trời quá buổi chiều một chút.

“Vợ , em đói bụng ?”

Quý Kiến Quân hỏi cô . Tô Đan Hồng đầu tiên ngắm con trai , thấy con trai đang ngủ, khuôn mặt nhỏ còn mang theo vẻ bất mãn mờ nhạt, Tô Đan Hồng khẽ mỉm , cô gật đầu : “Anh lấy cho em một ít cháo đây .” Quý Kiến Quân lập tức bê cháo, nhưng mới , Tô Đan Hồng lập tức há miệng, nước suối Linh Tuyền từ ngón tay cô chảy trong miệng, cô uống chừng hai ly. Lúc Tô Đan Hồng mới cảm thấy dễ chịu, thoải mái hẳn.

Loading...