Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 61: Cùng thím Thẩm cá cược

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:13:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi dọn bồn hoa, dân trong thôn kéo đến hỏi thăm xem gia đình kiếm bao nhiêu tiền lời. Gia đình thím Hồ khiêm tốn bảo chẳng đáng là bao, nhưng họ vốn ít khi đồng, chỉ vài thửa ruộng nhỏ cấy lúa, mà đến mười mấy miệng ăn trong nhà. Tiền để nuôi ngần ? Chẳng là nhờ công chăm sóc hoa mà ? Tô Đan Hồng cùng Bà Quý đến, họ gặp con trai thứ tư nhà họ Hồ. Cậu bé là do ông Hồ về già mới , hai con trai lớn là cả và thứ hai của gia đình đều dựng vợ gả chồng, sự nghiệp định, con cái cũng còn nhỏ. Nhà họ Hồ còn hai con gái, đều lấy chồng xa. Tính cả chú thím Hồ, gia đình tới mười hai thành viên cùng ăn cùng ở, quả là một đại gia đình.

"Tiểu Hồ , cháu mới trở về ? Mẹ cháu ở nhà ?" Bà Quý nở nụ hiền hậu hỏi.

Hồ Nhất Thiên thấy khuôn mặt tươi như hoa đào của Tô Đan Hồng, nhóc mới mười bảy tuổi bất chợt đỏ mặt, nhưng vẫn lễ phép : "Mẹ cháu đang ở nhà, hai ạ."

"Vậy cháu dẫn đường cho thím ." Bà Quý .

"Dạ." Hồ Nhất Thiên gật đầu, dẫn cả hai bên trong.

Hồ Nhất Thiên là học sinh năm nhất ở thành phố Giang Thủy, lâu lâu mới trở về một . Nhìn thấy thằng bé , Tô Đan Hồng thầm nghĩ, giá như con cũng lớn như thì thật bao.

"Mẹ, thím và chị dâu đến ạ." Hồ Nhất Thiên .

Thím Hồ từ trong nhà bước . Vì quanh năm chỉ chuyên tâm chăm sóc hoa cảnh, ít khi bận rộn đồng áng, nên thím Hồ khác hẳn những phụ nữ nông khác. Bà tính tình dịu dàng, điềm đạm, thêm làn da hồng hào, trông thật phúc hậu.

"Hai đây . Nhất Thiên, mau lấy ghế cho thím và chị dâu nào." Thím Hồ tươi .

Bà Quý vội cần, Tô Đan Hồng cũng lịch sự từ chối. Hồ Nhất Thiên nhanh nhẹn mang ghế đến, cả hai cũng đành xuống, trò chuyện xã giao đôi chút với thím Hồ khi chuyện chính.

"Thím Hồ, hôm nay cháu đến đây là hỏi một chút xem nhà thím còn hạt giống hoa nào ạ? Cháu mua một ít." Tô Đan Hồng . Thím Hồ hiểu ý. Trong thôn , ít vẫn ngấp nghé "chén cơm" của gia đình bà.

"Hiện giờ vườn cây ăn trái nhà cháu cũng bén rễ, thím cháu còn nuôi dê, sang năm định nuôi thêm gà. Trồng hoa là nghề đòi hỏi sự tinh tế, tỉ mỉ, xem cháu bận rộn lắm đây?" Thím Hồ .

"Năm tuy sẽ bận rộn hơn một chút, nhưng đó là việc của Kiến Quân. Cháu chỉ tìm một việc gì đó để , cũng là để khuây khỏa tay chân khi ở nhà trông nom con cái thôi ạ." Tô Đan Hồng .

Thím Hồ cô, : "Trong thôn cũng ít mua hạt giống của nhà thím. Không thím sẻ chia, nhưng thực tình nó chẳng rẻ chút nào. Một túi hạt giống cúc loại cũng ngốn hết ba đồng bạc. Loại thượng hạng thì đến năm đồng, mà mua về chắc trồng nổi, hoặc trồng chẳng chăm sóc đến nơi đến chốn. Có trong thôn còn đồn thím cố tình hãm hại, nhưng thực tình, hạt giống ngoại thím bán giá gốc, chẳng lời lãi một xu nào ."

Tô Đan Hồng gật đầu, nở nụ trấn an: "Thím Hồ cứ yên tâm, cháu tìm hiểu kỹ . Đừng chi đến giống cúc Phi Điểu Mỹ Nhân, Trạng Nguyên Hồng, Trạng Nguyên Tím quý hiếm, đến cả Đại Kiều, Nhị Kiều Phấn Phượng Hoàng Đỏ cũng đều là giống nhất. Mấy loại hoa cảnh quý , trong bụng cháu tự , thể là của rẻ tiền cơ chứ?"

"Cháu còn những thứ ?" Thím Hồ ngạc nhiên mặt khi .

"Cháu chỉ hiểu đôi chút, cũng một vài cách trồng hoa. Thím chắc đang ươm cây con đúng ạ? Không cháu thể xem qua một lượt ?" Tô Đan Hồng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-61-cung-thim-tham-ca-cuoc.html.]

"Đi nào, cháu theo thím đây." Thím Hồ như tìm tri âm, chẳng chẳng rằng liền dẫn cô đến nhà kính trồng hoa riêng biệt của gia đình.

Hiện tại ngoài trời lạnh, bên ngoài thích hợp để trồng cây, cho nên chỉ thể trồng trong nhà kính. Đương nhiên, nhà kính là do ông Hồ học từ nhà địa chủ cũ, xây dựng kiên cố. Tô Đan Hồng ngắm một lượt, trong lòng ngừng thầm khen ngợi. là nhà địa chủ khác!

Thím Hồ xong càng vui vẻ, bà bụng bảo , đúng là vợ Kiến Quân cũng mắt thật, chẳng cần tỉ tê giới thiệu về cái nhà kính nữa. Người vẫn bảo bà "Hồ Đại Tiên" phù hộ nên thạo nghề, giờ hiểu khen ngợi, bà cũng thấy trong lòng thoải mái hẳn.

"Tuy nhiên những cây hoa non phát triển trông xanh cho lắm." Tô Đan Hồng xung quanh một lượt, ở nơi vài cây hoa non : "Những cây cháu thấy lai giống kỹ lưỡng, chỉ e khó mà cho hoa ." Thím Hồ lúc chắc mẩm cô chút hiểu thật, nhưng bà để ý thấy Bà Quý bên cạnh vẫn còn đang ngơ ngác, bởi cả đời Bà Quý chỉ quen với đồng áng mà thôi.

Tô Đan Hồng liền chỉ một vấn đề khác: "Thím Hồ, thím tin là cháu thể cho bốn chậu cúc con , đến tháng Tám năm , sẽ nở hoa rực rỡ chẳng kém gì những bông thím trồng trong nhà kính ?" Tô Đan Hồng .

Thím Hồ nhướn mày cô: "Cháu cược với thím ?" Tô Đan Hồng tủm tỉm: "Nếu cháu thắng, thím đều cung cấp hạt giống hoa miễn phí cho cháu. Cháu sẽ phụ trách chăm sóc, thím trách nhiệm bán, dù thím cũng nguồn để bán, chúng cứ chia đôi lợi tức, thím thấy ?" Thím Hồ mỉm : "Chuyện thì thành vấn đề, thím đồng ý. nếu cháu thua thì tính đây?"

"Nếu cháu thua, cháu xin chia cho thím hai phần mười cây ăn trái trong vườn." Tô Đan Hồng mỉm đáp.

Mẹ Quý , chia nhiều đến thế? Thím Hồ chỉ khẽ mỉm , thêm lời nào, đôi mắt chăm chú Tô Đan Hồng. Tô Đan Hồng nhẹ nhàng trấn an: "Mẹ , tin tưởng con ư?"

"Sao lo chứ, thím với chú Hồ của con đó, cả đời gắn bó với cây cỏ, chuyên tâm trông nom hoa, con thể sánh bằng hai họ ?" Mẹ Quý vội vàng thanh minh. " nếu con thắng, nhà chẳng cần tốn tiền mua giống hoa nữa. Lại thím Hồ giúp tiêu thụ, như cũng là chuyện tồi tệ gì." Tô Đan Hồng lý giải.

Mẹ Quý vẫn cứ bán tín bán nghi, trong lòng lo lắng khôn nguôi. Cái gì mà tệ chứ? Giúp bán chia chác rõ ràng như , bà thật tình chẳng tài nào hiểu nổi. Chỉ dăm ba hạt giống hoa thôi, đánh cược lớn đến thế? "Thôi thì thím cứ quyết định như . Cháu sẽ một tờ cam kết hẳn hoi mang sang đây." Tô Đan Hồng Thím Hồ, khẽ bảo.

"Thím chẳng cần giấy cam kết , thím tin tưởng cháu, cũng tin tưởng nề nếp nhà họ Quý mà." Thím Hồ xòa. "À , bốn chậu hoa con bé Tư sẽ mang sang cho cháu ngay đây."

"Vâng, cũng ạ." Tô Đan Hồng mỉm nhẹ nhõm.

Ba họ chuyện trò một lúc lâu, Tô Đan Hồng mới cùng Mẹ Quý trở về nhà. Vừa đặt chân sân, Mẹ Quý nén mà hỏi: "Đan Hồng , con dễ dàng đồng ý một chuyện như chứ?" "Mẹ , xem mà xem, vườn cây ăn quả núi, dưa hấu, rau dưa ngoài sân đều tươi lạ thường, chẳng cần bón phân gì nhiều. Tất cả đều nhờ con đó . Con sẽ bao giờ đánh một ván cược mà bản nắm chắc phần thắng . Mẹ cứ tin con một ." Tô Đan Hồng an ủi .

Thấy dáng vẻ nghiêm túc của con dâu, nỗi căng thẳng trong lòng bà cũng vơi ít nhiều. Chắc hẳn đây là ý của Hồ Đại Tiên phù hộ . Bằng , với tính tình của Đan Hồng ngày , dám những lời như chứ. Có lẽ bản con bé cũng suy tính kỹ càng . "Con bé thật sự chăm nom chúng ?" Mẹ Quý vẫn còn bán tín bán nghi hỏi .

"Dạ, con mà." Tô Đan Hồng quả quyết gật đầu.

Chẳng mấy chốc, ngoài sân vang lên tiếng của Hồ Nhất Thiên. Cậu dùng một chiếc xe gỗ nhỏ, cẩn thận chở bốn chậu hoa non đến.

"Làm phiền em nhiều ." Tô Đan Hồng mỉm .

Loading...