Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 497

Cập nhật lúc: 2025-08-26 14:36:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Được, ly hôn ." Quách Đống Lương cũng gật đầu.

"Ly hôn xong, điều gì nên nhất ông nên câm miệng. Nếu , đừng trách nể tình cũ." Lý Thiên Thắng thờ ơ .

" !" Quách Đống Lương đáp.

Ly hôn với Quý Vân Vân. Sau khi ly hôn, Quý Vân Vân nán dù chỉ một giây, trực tiếp đưa con trai cùng Lý Thiên Thắng.

Về phần , Quách Đống Lương mang tiền đó đến thẳng sòng bạc ngầm, tìm một quen để đưa 3 vạn đồng.

"Cậu lắm. Đây là tiền xứng đáng nhận. Nhớ giữ kín như bưng." Quách Đống Lương căn dặn.

"Cảm ơn ông chủ Quách, chỉ là một câu thôi." Người quản lý .

Quách Đống Lương đang định thì tiếng điện thoại reo vang từ phía bên . Người quản lý lập tức máy: "Là Thiên Thắng đó ? Có chuyện gì? Ông chủ Quách đến ? Đến , mang tiền trả nợ. Còn thiếu bao nhiêu? Thiếu 15 vạn. Vâng, chỉ 15 vạn thôi. Trả xong là , việc gì . Cảm ơn gì chứ, chỉ là vài câu thôi mà."

Nói xong liền cúp điện thoại, quản lý nháy mắt vài cái với Quách Đống Lương, : "Ông chủ Quách kiếm ít đó."

Quách Đống Lương : "Thế nên chẳng cho cầm 3 vạn hoa hồng ."

Người quản lý cũng . Ba vạn đồng, tiền bằng tám, chín năm với mức lương ba trăm đồng. Khoản tiền hời khiến vô cùng hài lòng.

Quách Đống Lương rời khỏi sòng bạc ngầm. Việc cố ý bảo quản lý 15 vạn, đương nhiên là ông Lý Thiên Thắng mắc bẫy. Anh Lý Thiên Thắng và Quý Vân Vân sẽ nhanh chóng chấp nhận.

Còn chuyện bài bạc từ đầu đến cuối chỉ là một mưu kế do ông tự dựng lên mà thôi. Căn bản cờ b.ạ.c nào, phá sản, càng tồn tại chuyện nợ nần.

Hiện giờ ông Thượng Hải. Ông tìm vợ . Ông sai . Ông tìm bà sám hối, quỳ xuống thú tội với bà !...

"Vốn dĩ chị định địa chỉ cho , nhưng nếu thì cứ ăn vạ ở cổng nhà chúng mãi, đó. Bất đắc dĩ, chị đành gọi cho chị dâu. Chị đồng ý nên chị mới chỗ cho . Anh vội vã tàu hỏa qua đó ." Chân Miêu Hồng giải thích.

Ngồi đối diện cô là Tô Đan Hồng. Tô Đan Hồng hỏi: "Thế chị dâu chị tha thứ cho ông ?”

"Tha thứ cho ông ư? Đó là chuyện thể nào. Chị dâu chỉ gây phiền phức cho nhà nên mới để ông qua tìm chị thôi, nhưng tha thứ cho ông là chuyện thể. Chị dâu chị chuyện gì cũng dứt khoát, một khi thì sẽ đường đầu." Chân Miêu Hồng lắc đầu . "Lúc chị dâu của chị phát hiện chuyện Quách Đống Lương ngoại tình từ lâu, nhưng luôn biểu hiện gì, luôn cho Quách Đống Lương cơ hội. Cuối cùng, chị thu bộ tình cảm, trực tiếp cắt đứt luôn."

"Em cảm thấy sống một cũng khá ." Tô Đan Hồng nhận xét.

"Thì ai bảo . Năm ngoái chị gặp chị dâu, còn trẻ hơn lúc một ít. Hơn nữa chị cũng bận bịu, ngày ngày khiêu vũ với các dì các bác trong khi, cùng sinh hoạt." Chân Miêu Hồng .

Đối với Quý Vân Vân, con hồ ly tinh phá nát gia đình bác cả , Chân Miêu Hồng nghĩ rằng nếu cô thì thôi. một khi , cô vẫn kể cho Tô Đan Hồng một chút. Còn về Quý Kiến Quân thì quên , vẫn nên .

Để Tô Đan Hồng là để cô hoang mang, cũng để cô thấy rõ bộ mặt thật của phụ nữ Quý Vân Vân !

Chân Miêu Hồng đến từ sáng, lúc chạng vạng trở về. Tô Đan Hồng chuẩn ít thứ cho chị , tới một chuyến dễ dàng, đương nhiên thể về tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-497.html.]

"Hôm nay hai chị em em chuyện gì mà đặc biệt lên tầng hai đóng cửa phòng, thần bí thật đấy." Lúc , Quý Kiến Quân mới hỏi Tô Đan Hồng.

"Nói mấy chuyện riêng của phụ nữ thôi, đàn ông các hiểu ." Tô Đan Hồng xua tay . Chân Miêu Hồng đúng, chuyện tồi tệ và vô đạo đức như thế , nhất nên để chồng . Chỉ cần cô , thế cũng đủ để đề phòng .

Về phần chồng cô, tuy cắt đứt quan hệ với Quý Vân Vân, nhưng dù vẫn là đứa em gái mà lớn lên. Nếu lưu lạc đến cảnh , chắc chắn sẽ vô cùng giận dữ.

Mà cô cũng chỉ như chuyện phiếm, căn bản ảnh hưởng gì, bởi vì cô thật sự chẳng tình cảm gì với Quý Vân Vân.

Vì một ngoài như Quý Vân Vân mà khiến Quý Kiến Quân buồn, đó là chuyện thể nào.

Quý Kiến Quân thấy cô , cũng hỏi thêm. Chỉ là hôm ngoài, mang về hai quả dưa lưới Hami.

"Đây là gì?" Tô Đan Hồng từng thấy bao giờ.

"Dưa lưới Hami chuyển từ nơi khác đến." Quý Kiến Quân .

Sau đó bổ dưa. Tô Đan Hồng ăn thử, ngọt giòn, Tô Đan Hồng thích, : "Sao chỉ mua hai quả về thế, mua nhiều chút, những khác cũng phần."

"Không em quen ăn nên mua nhiều. Nếu ngon miệng thì sẽ bảo cửa hàng đó mua thêm, mai về sẽ mang về." Quý Kiến Quân .

Dưa lưới Hami ở chỗ họ , là mang từ Thành phố Đại học về, Thành phố Đại học náo nhiệt, ngay cả Thành phố Giang Thủy cũng khó mà sánh bằng. " đấy, mua nhiều một chút, bọn Nhân Nhân cũng sẽ thích ăn mấy thứ ." Tô Đan Hồng thêm.

Thế là Quý Kiến Quân dặn dò Hứa Hà San, bảo ngày mai khi chở hàng qua đó thì mua ít dưa lưới Hami về, trực tiếp mua bảy tám quả.

Riêng tài xế Hứa Hà San thì một quả, còn những khác thấy thì coi như phần.

Nhà giữ hai quả để ăn, đó đưa cho bố Quý, còn mang qua thị trấn cho bọn Nhân Nhân ăn.

"Dạo trái cây ở chỗ chúng ngày càng phong phú." Ông Trương cũng thích ăn, gật gù. "Do tuyến xe lửa nối liền hai nơi, nên bây giờ phần lớn hàng hóa từ bên đó đều chuyển về đây." Quý Kiến Quân giải thích.

"Sau sẽ càng nhiều thứ đưa tới đây thôi. Miền Bắc thì còn đỡ chứ ở phương Nam, trái cây gì cũng , là những loại chúng từng thấy bao giờ." Ông Trương với vẻ mặt hào hứng.

"Ông từng tới phương Nam ạ?" Te Tề tò mò hỏi.

"Đương nhiên là đến . Nếu năm nay các cháu thành tích học tập , nghỉ hè sang năm ông thể dẫn các cháu đến phương Nam chơi." Ông Trương hứa hẹn. "Một lời định đấy nhé!" Đôi mắt Te Tề sáng rực lên .

Trong lúc trò chuyện, Tường Tường mới từ nhà vệ sinh bước , tiếp tục ăn dưa, hỏi: "Bố mang nhiều dưa đến thế, con thể lấy một quả cho bạn con ăn ạ?"

"Được chứ." Quý Kiến Quân hào phóng, hỏi Nhân Nhân và Te Tề: "Cuối tuần về ?" "Không về ạ, con hẹn với tụi bạn , thứ bảy sẽ đến thư viện!" Te Tề lắc đầu đáp.

"Con về ạ." Nhân Nhân . Cuối tuần giáo viên piano việc nên đến , báo một tuần, vì về nhà. "Ông cũng về với bọn cháu, hai, ở đây một ?" Tường Tường hỏi.

"Anh qua nhà dượng Lý ở ăn ngủ." Te Tề hề sợ hãi .

Loading...