Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 470: Xã hội thượng lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-26 14:17:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nháy mắt thấy Quý Vân Vân, Vân Đại Hải dường như thấy hình bóng mối tình đầu của , loại cảm giác tim đập thình thịch quả thực khiến cảm động đến mức suýt chút nữa bật . "Lần cái trò gì ?" Quý Vân Vân hề sự đa sầu đa cảm như , cô trực tiếp cau mày chất vấn.

Thậm chí, cô còn mặt ghét bỏ Vân Đại Hải.

Trước khi hợp tác ăn và qua với , cũng chỉ là để giải quyết một chút cô đơn và thỏa mãn dục vọng của bản mà thôi.

cũng là phụ nữ, cũng những khao khát đỗi đời thường. Hơn nữa, Vân Đại Hải đàn ông gia đình, cô vợ chuyện, ngay từ đầu cũng chẳng hề ý định phá hoại tổ ấm của ai, chỉ là giải tỏa một chút nhu cầu của bản . Thế nhưng, cô cũng tiện những điều . Tóm , Quý Vân Vân chẳng mấy khi tha thiết gặp mặt Vân Đại Hải, ai bảo chứng kiến những năm tháng cô lăn lộn kiếm sống một cách bất đắc dĩ trong kiếp chứ?

, cô vẫn còn mang trong lòng sự khó chịu, thậm chí là căm ghét .

Thế nhưng, xét cho cùng, đó cũng là một yêu cầu mang tính an ủi, hoặc vì tình nghĩa cũ. Sau một thời gian dài gặp, cô buộc mặt một .

"Dạo sống ? Vợ thấy em, phiền đấy chứ?” Quý Vân Vân hờ hững hỏi.

"Không cần để ý đến cô , vẫn sống . Còn em thì ? Con trai thế nào ?” Vân Đại Hải vội vàng hỏi, lâu gặp con .

"Khá ." Khi nhắc đến ba chữ "con trai ", Quý Vân Vân nhíu mày, khó chịu liếc Vân Đại Hải, : "Anh dạo bận rộn gì mà ăn mặc thế ?"

tiếp xúc nhiều với những nhân vật địa vị trong giới thượng lưu, nhất là những đàn ông độc lắm tiền như Lý Thiên Thắng cũng quỳ gối chân cô . Vì , cô càng thêm chướng mắt Vân Đại Hải.

Mới đầu còn cảm thấy tồi, quả nhiên là phung phí tuổi trẻ.

Lúc ngửi thấy mùi gì đó , Quý Vân Vân chút chịu nổi, thật sự là quá dung tục. "Học hỏi Lý Thiên Thắng mà xem, khỏi nhà là xịt nước hoa!"

"Anh dạo chạy xe thuê cho , em đang ở cữ nên tranh thủ chạy thêm mấy chuyến, tích cóp chút tiền cho em. Em xem , đây là 300 đồng, em giữ tiêu !" Vân Đại Hải từ trong túi móc 300 đồng, lấy lòng Quý Vân Vân.

Dáng vẻ bây giờ của Quý Vân Vân, đúng thật là còn xinh hơn so với những minh tinh tivi.

Giống như một ngôi lóa mắt, lộng lẫy rạng ngời, tản hào quang mê .

"Em tự tiền , cứ giữ tiêu !" Quý Vân Vân liếc , thờ ơ .

Ba trăm đồng thì thấm chứ, tiền mà cô dùng để chỉ dừng ở con !

"Hôm nay đến đây là để nghiêm túc chuyện với ." Quý Vân Vân để ý tới ánh mắt hụt hẫng của Vân Đại Hải, thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-470-xa-hoi-thuong-luu.html.]

"Có chuyện gì em , chỉ cần thể giúp , chắc chắn sẽ giúp!" Nghe tinh thần Vân Đại Hải chấn động hẳn lên. "Sau cứ xem như đứa con trai là Hạo Hạo," Quý Vân Vân .

Một câu khiến cho Vân Đại Hải ngẩn ngơ. Anh hồn , tức giận : "Lời của em là ý gì? Hạo Hạo vốn là con trai , em còn xem như đứa con trai ?"

"Em Hạo Hạo là con trai , nhưng hãy em hết ." Quý Vân Vân nhíu mày đáp.

"Em !" Vân Đại Hải hít một thật sâu, bực tức .

Muốn đồng ý chuyện , chắc chắn là điều thể. Bây giờ những đứa con trai khác của đều ăn tận miền Nam, chỉ còn duy nhất một mụn con trai là Hạo Hạo. Anh thể từ bỏ Hạo Hạo chứ? Hơn nữa nó còn nhỏ như , nó cần một cha như !

"Đại Hải, em thương Hạo Hạo, nhưng hiểu rằng, Hạo Hạo con trai của một , nó cũng là con trai em. Em cũng hy vọng nó sống . Anh cuộc sống bây giờ của Hạo Hạo như thế nào ? Nó sống trong nhung lụa như một thiếu gia, bảo mẫu riêng chăm sóc, ông Quách hết mực yêu chiều. Nó sống vô lo vô nghĩ, còn sẽ học ngôi trường nhất ở thành phố Giang Thủy, mỗi học kỳ đều tốn ít tiền bạc. Đại Hải, em thương con trai, nhưng thể cho nổi Hạo Hạo những thứ đó ?" Quý Vân Vân chất vấn . Sắc mặt Vân Đại Hải trắng bệch.

"Đại Hải, cho Hạo Hạo những thứ đó. Anh cách nào khiến cho Hạo Hạo thắng ngay từ vạch xuất phát so với con nhà , nhưng ông Quách bên thể. Cho nên Đại Hải, nếu thật sự vì cho con trai , đừng nghĩ đến chuyện nhận thằng bé nữa. Hãy để cho Hạo Hạo sống cuộc sống thiếu gia của nó . Nếu , nhận Hạo Hạo cũng thôi, Hạo Hạo sẽ theo sống cuộc sống thiếu thốn, bữa bữa . Anh xem nó hận cha vô dụng như ?" Quý Vân Vân .

Lời của cô chắc chắn trúng tim đen, khiến cho Vân Đại Hải quả thực là cảm thấy vô cùng nhục nhã, còn chỗ giấu mặt.

Anh từng lén lút thăm con , nhưng thế giới đó là thứ mà vĩnh viễn thể chạm tới. Con bảo mẫu riêng chăm sóc, ngoài xe riêng đưa đón. Từ ăn, mặc, cho đến đồ dùng, tất cả đều là loại nhất. nếu theo , thể cho con thứ gì chứ? Anh chẳng thể cho con bất cứ thứ gì. Cuộc sống thiếu gia sung sướng đó, căn bản thể nào cho !

Đột nhiên Vân Đại Hải vội vàng : "Không, như thế, Vân Vân, hề ý định nhận con trai . Anh nghĩ thế, em đừng nữa..."

Quý Vân Vân cắt lời : "Em , kế hoạch của chúng vẫn đổi. Em với là bởi vì em lo lắng đến đó sẽ ông Quách thấy. Có lẽ , Hạo Hạo giống . Nếu để ông Quách thấy, chắc chắn ông sẽ nảy nghi ngờ. Em sinh con trai thứ hai cho ông Quách , đó là con ruột của ông , thể nghi ngờ. Chỉ cần em nhận với ông , ông sẽ vì đứa con trai thứ hai mà bỏ qua chuyện. còn Hạo Hạo thì ? Anh nghĩ Hạo Hạo của chúng còn thể sống yên như bây giờ ?"

Vân Đại Hải xong thì vui mừng khôn xiết: "Hạo Hạo giống em lắm ?"

"Giống, quả thực như một khuôn đúc ." Quý Vân Vân thản nhiên đáp.

"Em yên tâm, Vân Vân, hiểu rõ chuyện. Anh chỉ là thi thoảng sẽ lén ghé qua một chút, chỉ liếc mắt một cái ngay. Sẽ để ông Quách thấy , hơn nữa cũng là đeo khẩu trang khi qua!" Vân Đại Hải .

Tuy rằng như thật là an , nhưng Quý Vân Vân vẫn cố hết sức ngăn đến đó, : "Nếu thể thì đừng nữa. Sau chờ Hạo Hạo trưởng thành, thằng bé đương nhiên sẽ cha ruột của là ai. Anh bây giờ qua thăm cũng vô dụng, trẻ con quên lắm, nhớ !"

tiếp: "Với , những chuyện cũng chẳng tác dụng gì. Chi bằng chạy xe thêm mấy chuyến, cũng thể tích cóp chút tiền cho Hạo Hạo. Tuy nhiều lắm, nhưng giữ cho thằng bé cũng tệ!"

Lời Vân Đại Hải bùi tai, vội vàng : "Em yên tâm, nhất định sẽ . tiền em cứ nhận lấy ."

Quý Vân Vân dù nhận tiền dơ bẩn từ tay , nhưng vẫn cầm lấy cho túi, : "Anh lòng , nhưng tiền cho Hạo Hạo, tự tích cóp lấy. Cũng muộn , em về đây!"

Loading...